Bị Kẻ Sát Nhân Dạy Dỗ Thành Cẩu

Chương 3.3: ( xuyên Ꮯôn Ŧhịt, bôi thuốc, nhận chủ )

【 tác gia tưởng lời nói: 】

( trứng màu rất nặng đô, không tiếp thu được ngàn vạn ngàn vạn không cần xem ( >_< ) )

Nội dung trứng màu:

Tôi không biết đã xảy ra chuyện gì, cũng không cảm thấy kỳ quái.

Tôi là hội trưởng Hội Học Sinh, địa vị cao trong trường không tránh khỏi thói quan liêu, làm tôi trở nên kiêu căng, nhà có tiền, diện mạo tuấn mỹ, bằng không đám nữ sinh sẽ không điên cuồng hò hét tên tôi.

Tôi chán ghét những người không biết tốt xấu, ngày đó có người đem đồ uống hất lên người tôi, tôi ngẩng đầu đυ.ng phải ánh mắt lạnh lẽo.

Không biết tốt xấu.

Buổi chiều tôi liền kêu vài người đem hắn đánh một trận.

Nhưng thật kỳ quái, tôi bắt đầu nhớ tới hắn.

Trong đầu tôi hiện lên ánh mắt lạnh lẽo của hắn, trên tay nổi gân xanh, giày chơi bóng sạch sẽ trắng tinh, tôi bắt đầu nằm mơ, mơ thấy dươиɠ ѵậŧ của hắn nổi gân xanh dữ tợn thẳng thắn, mơ thấy hắn mang giày chơi bóng đạp lên đầu tôi, mơ thấy tôi bị hắn làm nhục, sau khi tỉnh lại không thể tránh khỏi mộng tinh.

Tôi bắt đầu khủng hoảng, cũng bắt đầu hưng phấn.

Tôi ngẫu nhiên gặp hắn vài lần, mỗi lần càng thêm hưng phấn, tôi tưởng tượng thấy tôi quỳ gối bên chân hắn, hắn sẽ để tôi ngậm dươиɠ ѵậŧ, sẽ để tôi liếʍ chân hắn.

Quá đê tiện.

Tôi lần lượt cảnh cáo chính mình, nhưng tất cả đều không làm nên chuyện gì.

Có một lần, tôi đi nhà tắm, đến muộn, nhà tắm chỉ còn một mình hắn.

Hắn lãnh đạm liếc mắt nhìn tôi một cái, cơ thể trần trụi đi vào phòng tắm.

Tôi thấy hắn cởϊ qυầи lót ở trong góc, kiềm chế không được đi qua đó.

Ngó nhìn xung quanh, không có ai.

Tôi run run quỳ xuống, vùi đầu thật sâu vào qυầи ɭóŧ hắn, chóp mũi chạm vào chất lỏng trên qυầи ɭóŧ, không nhịn được vươn đầu lưỡi liếʍ, mùi vị cơ thể bí ẩn của nam nhân làm tôi rùng mình.

Ta đang liếʍ qυầи ɭóŧ của nam nhân.

Một thanh âm lạnh lùng vang lên: “Cậu đang làm gì?”

Tôi đột nhiên quay đầu nhìn về phía hắn, bị bắt gặp liền sợ hãi làm đại não tôi trống rỗng.

“Tớ……”

Hắn tiếp tục nói: “Giống một gã biếи ŧɦái, liếʍ qυầи ɭóŧ người khác, cậu đang làm gì?”

Đầu óc tôi ong ong vang lên, đơn giản trực tiếp quỳ gối bên chân hắn: “Tớ, tớ không biết…… Tớ cũng không biết làm sao lại vậy…… Trong đầu tớ đều là hình ảnh của cậu…… Đều là bị cậu đạp dưới chân, tớ hưng phấn…… Nhưng tớ không biết vì cái gì…… Trước kia tớ không như vậy……”

Hắn nhìn tôi không nói lời nào.

Quỳ gối bên chân nam nhân cùng hạ bộ của hắn làm tôi hưng phấn.

Tôi khẽ cắn môi sờ lên hạ bộ hắn: “Cầu ngài để tôi ngậm cho ngài.”

Hắn đánh một bạt tai.

Tôi bị đánh ngốc, sỉ nhục ập lên trong lòng.

Tay đấm chân đá dừng ở trên người tôi, hắn xuống tay không có lưu tình.

Tôi bị đánh đến sắc mặt trắng bệch, chờ hắn thu tay lại, tôi phát hiện tôi đã bắn.

Tôi không dám nhìn hắn.

Mà hắn cười, nói câu: “Tôi cho phép.”

Tôi bị hắn mang về nhà, hắn làm tôi bỏ học, về sau ở nhà làm chó của hắn.

Tôi không dám đáp ứng, tôi còn có ba ba mụ mụ.

Nhưng hắn mở cửa nhà, muốn đá tôi ra ngoài: “Không muốn làm liền cút.”

Tôi ôm lấy chân hắn: “Tôi làm, tôi làm.”

Hắn ngồi ở trên sô pha xem TV, tôi liền ở bên chân liếʍ chân hắn.

Chân hắn rất thối, nhưng dù tôi luôn có thói quen ở sạch lại cảm thấy hưng phấn.

Tôi ngậm lấy ngón chân hắn, ở trong miệng mυ'ŧ vào liếʍ láp, đầu lưỡi liếʍ qua bàn trân dày rộng của hắn.

Tôi muốn an ủi dươиɠ ѵậŧ mình, lại bị hắn tát một cái.

“Chó hoang có tư cách này sao?”

Hắn túm tôi đi lên, ấn đầu tôi dưới háng hắn cọ xát, tôi rốt cuộc đυ.ng tới dươиɠ ѵậŧ hàng đêm ao ước, tôi nhẹ nhàng ngậm lấy qυყ đầυ hắn.

Hắn nói: “Tôi muốn bắn nướ© ŧıểυ ở trong miệng cậu, cậu phải nhận toàn bộ không được rớt ra.”

Lý trí tôi điên cuồng cự tuyệt, thậm chí đối với hắn sinh ra hận, tôi cảm thấy rất kỳ quái, hắn nguyện ý tiếp thu tôi, nguyện ý thỏa mãn tôi, tôi hẳn là cảm tạ hắn mới đúng.

Hắn lấy ra camera nhắm ngay chính người tôi, ở trong miệng tôi phun nướ© ŧıểυ ra.

Ta nhậm thật sâu, cảm nhận được dòng nước từ niệu đạo bắn ra, tôi khó khăn nuốt xuống.

Hắn nhẹ nhàng nói: “Hội trưởng Hội Học Sinh cao ngạo như vậy, lại uống nướ© ŧıểυ.”

Tôi nuốt xong, cúi đầu quỳ gối bên chân hắn.

Lời nói của hắn có ý lăng nhục làm tôi sinh ra kɧoáı ©ảʍ.

Tôi trung thành hôn lên chân hắn: “Tôi nguyện ý làm chó cả đời của ngài.”

Hắn nói tôi nên gọi hắn là chủ nhân.

Hắn là chủ nhân của tôi, tôi là cẩu của hắn.

Buổi sáng mỗi ngày, tôi bị chủ nhân đánh tỉnh, từ l*иg sắt bò ra, quỳ gối bên mép giường liếʍ dươиɠ ѵậŧ hắn, có khi hắn sẽ rút gậy mát xa từ bên trong mông tôi ra, đem đồ vật chính mình bỏ vào.

Tôi nằm sấp ở trên giường, thừa nhận chủ nhân một lần lại một lần ở trong thân thể va chạm, tôi thống khổ lại sung sướиɠ kêu to, thời điểm chủ nhân thao thích nhất là bóp chặt cổ tôi, tôi hít thở không thông cùng thống khổ sinh ra kɧoáı ©ảʍ.

Trong gương tôi bị nam nhân cưỡi ở dưới thân rong ruổi, vòng cổ dây xích bị người nắm chặt trong tay, vẻ mặt ửng hồng, chủ nhân không cho phép tôi tự mình mở miệng nói chuyện, tôi chỉ có thể rêи ɾỉ kêu thảm thiết hoặc là “Gâu gâu”.

Thao xong rồi. Bị chủ nhân một chân đá xuống giường.

Có khi chủ nhân sẽ không thao tôi, mà ở trong miệng tôi bắn nướ© ŧıểυ, tôi đã thói uống nướ© ŧıểυ chủ nhân.

Chủ nhân ăn cơm, mà tôi quỳ gối bên chân hắn ăn thức ăn cho chó trong khay.

Có khi chủ nhân sẽ để tôi há mồm, hướng trong miệng tôi phun đồ ăn hắn nhai quá.

Đó là chủ nhân bố thí.

P/s: Nếu các bạn thích những đoạn trích này của tác giả thì mình sẽ edit (nếu có). Mà nếu các bạn không thích thì mình sẽ lướt đoạn này đi vì nó cũng không liên quan đến nội dung truyện.