Giang Du cúi đầu cắn chặt môi dưới, hốc mắt đỏ lừ, nam nhân không chút để ý mỗi một câu đều giống như đem tự tôn của cậu ấn trên mặt đất cọ xát vũ nhục.
“Nghe được sao?” Nam nhân hỏi.
Giang Du cúi đầu vẫn là không nói lời nào, đối với một người kiêu ngạo mà nói, chủ động mở miệng vẫn là quá khó khăn.
Nam nhân đặt chân lên lưng Giang Du, đột nhiên giẫm một cái, Giang Du bị nam nhân đạp dưới chân, kêu lên một tiếng.
Nam nhân cười lớn tựa như ác ma: “Chó chết, đừng ngoan cố, tôi có rất nhiều biện pháp làm cậu sống không bằng chết.”
Hắn dẫm lên Giang Du ngồi xổm xuống dưới, cầm lấy cái bình dưới chân, mở ra, quết lấy rồi bôi lên hậu huyệt sưng đỏ còn phun tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Giang Du, sau đó mới đem gậy mát xa vừa tra tấn quá Giang Du lại lần nữa cắm đi vào.
Loại cảm giác đau đớn quen thuộc làm Giang Du sợ hãi khóc nức nở, lòng tự tôn lung lay sắp đổ lại vẫn làm cậu cắn chặt răng không xin tha.
Nam nhân ấn mở chốt, gậy mát xa ở trong thân thể Giang Du rung lắc, lại lần nữa ngồi xuống, một chân giày hướng trong miệng Giang Du chọc chọc.
Giang Du ngay từ đầu còn có thể giãy giụa, chờ thêm một hồi, liền không rảnh bận tâm, mặc kệ giày nam nhân ở trong miệng chính mình đùa bỡn, bởi vì mặt sau của cậu bắt đầu chậm rãi không thích hợp.
Thật ngứa a……
Giang Du ngón tay thủ sẵn mặt đất, trên mặt ửng hồng, không thể thừa nhận kɧoáı ©ảʍ đến từ mặt sau.
Cậu chưa bao giờ bị cảm giác này cả, đối với kɧoáı ©ảʍ mê mang xa lạ cậu cực kỳ sợ hãi.
Gậy mát xa quấy đảo trong hậu huyệt, thịt ruột cắn gậy mát xa, từng đợt kɧoáı ©ảʍ xa lạ xông lên đại não, làm cẩu ngửa cổ thở dốc rêи ɾỉ.
“A…… Ân…… Không, không cần…… A……”
Nam nhân cho cậu dùng xuân dược.
Nam nhân cười, nhìn cơ thể người trên mặt đất vặn vẹo, tâm tình rất tốt.
Giang Du biết hắn ôm tâm tư gì, cậu vừa tức giận cũng vừa cảm thấy thẹn, chính là…… Phía sau kɧoáı ©ảʍ thật sự không phải cậu có thể thừa nhận.
Gậy mát xa lại ở nhục huyệt điên cuồng quấy, cùng với sau khi dược vật hòa tan thành nước ở huyệt. Dưới háng cũng bắt đầu phản ứng, tiểu Giang Du run run rẩy rẩy mà đứng thẳng lên, bị nam nhân xem ở trong mắt.
“Nhìn xem, hiện tại có khác gì một con cɧó ©áϊ động dục không.”
Nam nhân đứng lên, đi đến phía sau Giang Du.
Rút ra dây lưng bên hông, thấm vào đó chất lỏng không biết tên.
Giang Du đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ, đột nhiên một tiếng quất roi vang lên, phía sau nóng rát đau đớn.
“A!!”
Cậu phát ra tiếng la thê lương.
Roi nam nhân dính nước muối, rơi xuống lưng xanh tím đầy vết thương, loại đau đớn này suýt nữa làm Giang Du hôn mê.
“Không…… Không cần……”
Nam nhân không để ý tới Giang Du xin tha, liên tục quất roi lên trên người Giang Du.
“A…… Đau quá…… Không, không cần!!”
Nam nhân không có trói chặt cậu, Giang Du kéo cổ xích sắt cùng cẳng chân sưng to, giãy giụa về phía trước bò đi.
Nam nhân không có ngăn cản, đi theo phía sau cậu thường thường dùng roi quất đánh.
Phía sau gậy mát xa như cũ cắm ở trong thân thể cậu, kɧoáı ©ảʍ xa lạ cùng đau đớn bị quất đánh đan chéo vào nhau.
Thời điểm cậu bò về phía trước, trong tầm mắt đột nhiên xông vào một cái túi đen, là nam nhân lấy tới, bên trong có đồ ăn, thuốc mỡ cùng nước.