Lý Kế Hiên xấu ca dùng sức ấn mạnh xuống, côn ŧᏂịŧ như một lưỡi dao cắt nhục đạo, dâʍ ŧᏂủy̠ của Dương Viên không ngừng trào ra, tưới lên qυყ đầυ, sướиɠ đến mức làm cho Dương Viên giật nảy mình.
“A, trời ơi, mạnh quá, Ông chủ, a… mạnh quá, Ông chủ, Ông chủ ơi…”
Người đàn ông đầu gối lên ngực Dương Viên, ngậm lấy một bên đầu ngực trong miệng, hai tay nắm chặt lấy eo cậu, không ngừng liên tục nâng lên hạ xuống trên xe lăn.
Dương Viên bị cᏂị©Ꮒ mãnh liệt, miệng há to, sự ngột ngạt bao phủ như muốn nuốt chửng cậu, cậu trợn tròn mắt, cảm nhận kɧoáı ©ảʍ mà Lý Kế Hiên mang đến cho cậu hết đợt này đến đợt khác.
Lý Kế Hiên thở hổn hển, không chỉ có côn ŧᏂịŧ của hắn được thỏa mãn, mà còn có cảm giác chinh phục được Dương Viên, khiến hắn càng muốn cᏂị©Ꮒ chết người đàn ông này.
Tinh hoàn căng phồng của Lý Kế Hiên không ngừng va chạm vào miệng huyệt, lôиɠ ʍυ cào vào âm đế và môi hoa của Dương Viên, khiến Dương Viên càng không chịu nổi, cảm giác đau rát bùng phát bất cứ lúc nào xâm chiếm từng dây thần kinh trong cơ thể cậu.
“A… Sắp ra rồi… Ông chủ ơi… Huyệt bị đâm hỏng rồi a huyệt da^ʍ sắp hỏng rồi, xin anh, Ông chủ a!!!”
Khi Dương Viên hét lên, lỗ thịt của cậu không ngừng siết chặt, nhục đạo càng ngày càng khó ra vào, giống như một chiếc túi nén đã hút hết không khí, không ngừng siết chặt côn ŧᏂịŧ của Lý Kế Hiên, khiến động tác ra vào của hắn chậm hơn rất nhiều, nhưng vẫn không ngăn được quyết tâm muốn cᏂị©Ꮒ thật mạnh vào cái huyệt da^ʍ này.
Lý Kế Hiên để cả người Dương Viên dựa vào người mình, nâng hạ mông cậu không ngừng va chạm vào điểm G sướиɠ khoái bên trong, cuối cùng Dương Viên không thể chịu đựng được nữa, rất nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra, đạt đến cao trào.
Lý Kế Hiên không tha cho Dương Viên, liên tục đâm vào miệng nhỏ của tử ©υиɠ với kɧoáı ©ảʍ mạnh mẽ, thô bạo rút
cạn cực khoái trong cơ thể, để Dương Viên nhịn không được run rẩy tự nhấp hông ra vào kịch liệt.
Cuộc làʍ t̠ìиɦ kéo dài hơn hai tiếng đồng hồ cuối cùng cũng kết thúc khi côn ŧᏂịŧ của Lý Kế Hiên đã phun ra một ít tinh bên trong. Lý Kế Hiên kìm nén kɧoáı ©ảʍ xuất tinh, rướn cao cổ cắn vào bầu ngực tròn trịa trước mặt, tăng tốc độ côn ŧᏂịŧ ra vào trong nhục huyệt, trong lúc Dương Viên kêu khóc thảm thương, mới đẩy mạnh một cái bắn tinh vào tử ©υиɠ.
Dương viên bị cᏂị©Ꮒ sướиɠ đến mức trợn tròn mắt, ngất đi trên người Lý Kế Hiên, nhục huyệt trên người vẫn bị cây gậy thịt khổng lồ lấp đầy, tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt từ khe hở chảy xuống xe lăn, côn ŧᏂịŧ của Lý Kế Hiên vẫn để trong miệng huyệt, lăn xe lăn đi đến phòng tắm.
Rút côn ŧᏂịŧ ra, nhục huyệt vốn dĩ nhỏ xinh đã căng ra có chút lỏng lẻo, giống như cái miệng nhỏ không thể khép lại, Lý Kế Hiên dùng ngón tay chậm rãi chọc vào lỗ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt vừa mới bắn vào chảy ra đầy khiêu gợi, hoa môi bao lấy huyệt khẩu mềm múp, mấp máy như đang muốn kể ra sự hứng tình bi thảm lần này của chủ nhân.
Làm người ta nhìn vừa yêu vừa thương, Lý Kế Hiên không nhịn được lại cứng lên, nắm vòng eo của Dương Viên nhấp nhấp, côn ŧᏂịŧ to lớn lần nữa đâm vào.
“Đã nhận tiền thì phải làm việc chăm chỉ,” Lý Kế Hiên thì thầm, hắn như một kẻ cuồng nɧu͙© ɖu͙© muốn cᏂị©Ꮒ vào lỗ huyệt của Dương Viên, đùa bỡn với cơ thể của Dương Viên mọi lúc.
Dương Viên tội nghiệp trong tình trạng hôn mê mơ mơ màng màng lại bị hắn cưỡиɠ ɧϊếp.