Điên Phê Công Tàn Tật Cưỡng Chế Hộ Lý Xinh Đẹp

Chương 3: Thì ra ông chủ vẫn còn có thể cứng... (H)

Dương Viên không ngờ ông chủ lại chủ động như vậy, dâʍ ŧᏂủy̠ từ bên trong nhanh chóng chảy ra, đầu lưỡi thô ráp của nam nhân quấn lấy âm đế nhỏ bé, mỗi khi mυ'ŧ nhẹ đều có thể kéo theo dâʍ ŧᏂủy̠ bên trong. Tiếng rên của cậu mềm nhũn, kɧoáı ©ảʍ xa lạ đã xâm chiếm đại não. Cậu khom người xuống, nhìn sơ qua như đang ngồi trên mặt Lý Kế Hiên. Hai tay hắn tóm lấy vòng eo nhỏ của thanh niên, đầu lưỡi bắt chước động tác cắm rút của côn ŧᏂịŧ tiến vào trong bướm nhỏ.

Kɧoáı ©ảʍ cùng cảm giác thẹn thùng lấp đầy suy nghĩ của Dương Viên, tùy ý Lý Kế Hiên dùng sức liếʍ mυ'ŧ, bướm nhỏ mất khống chế chảy đầy dâʍ ŧᏂủy̠, mùi hương da^ʍ mĩ dần lan khắp phòng.

"Ha a. Thật sướиɠ. Chân thật tê."

Suy nghĩ của cậu trở nên trống rỗng, dư vị cao trào dần tan đi, Lý Kế Hiên bế cậu ngồi lên xe lăn, nam nhân cao một mét tám bị đôi tay mảnh khảnh của thanh niên ôm lấy, hai chân cậu khoát lên tay đẩy xe lăn, bướm da^ʍ vừa mới đạt cao trào đặt ngay hạ thân hắn, nhanh chóng làm ướt chiếc quần trên người nam nhân.

"Vươn đầu lưỡi ra."

Lý Kế Hiên bị đồ dâʍ đãиɠ này chọc cho phát điên rồi, nhìn thấy Dương Viên dâʍ đãиɠ thè lưỡi ra liền quấn lấy không buông. Hai người như hai kẻ lưu lạc trên sa mạc, hút lấy chất lỏng trong miệng nhau.

Tay Lý Kế Hiên cũng không nhàn rỗi, ngón tay nhanh chóng tiến vào trong bướm da^ʍ ẩm ướt, vết chai bên trên cọ cọ âm môi, ngón tay linh hoạt đùa bỡn dươиɠ ѵậŧ mẫn cảm. Ngón tay được bôi trơn ra vào càng thêm dễ dàng, âm môi sưng lên do động tình liên tục phát ra những tiếng "Lẹp bẹp" dâʍ ɖu͙©.

Tiếng nước kí©ɧ ŧɧí©ɧ thần của hai người, Lý Kế Hiên càng ra sức cắm rút, ngón tay điên cuồng cᏂị©Ꮒ bướm nhỏ. Cơ thể Dương Viên bắt đầu run rẩy kịch liệt, miệng cũng phát ra những tiếng rêи ɾỉ mất kiểm soát.

"A a a a a, chậm lại, chậm lại một chút. Ông chủ.... Ông chủ, bướm nhỏ muốn ra."

Dáng vẻ dâʍ đãиɠ của cậu khiến mắt hắn đỏ bừng, động tác cũng càng thêm bạo lực, ra sức chơi đùa bướm da^ʍ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ những điểm nhạy cảm, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt khiến cậu càng thêm da^ʍ.

"Thật sướиɠ, sướиɠ quá đi. Ông chủ cᏂị©Ꮒ chết tôi rồi...... Mọi nơi trên người tôi đều là của anh. A a a, muốn ra...."

Vừa rên xong, Dương Viên đạt tới cao trào, một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt bắn ra từ trong bướm da^ʍ, thấm ướt da thịt xung quanh.

Đột nhiên, Dương Viên cảm giác được có thứ gì đó cứng cứng dưới mông, chỉ cần không ngốc đều đoán được đó là gì, vậy mà Dương Viên còn nghi hoặc nói:

"Thì ra ông chủ vẫn còn có thể cứng, ha ha..."

Hai mắt Lý Kế Hiên tối sầm lại, chân hắn tàn chứ không phải bị yếu sinh lý, động tác trên tay lại nhanh hơn.

Côn ŧᏂịŧ sẫm màu vừa xuất hiện đã gấp gáp cọ cọ bướm nhỏ, Dương Viên nhìn vào côn ŧᏂịŧ trước mắt, côn ŧᏂịŧ cũng trắng trẻo như chủ nhân nó nhưng xung quanh có gân xanh và qυყ đầυ đỏ tươi đang gấp rút muốn chứng tỏ cho cậu thấy nó sung sức như thế nào.

Tay Dương Viên gác lên xe lăn để ổn định cơ thể, tay còn lại ôn nhu sờ sờ côn ŧᏂịŧ của ông chủ như đang an ủi cự thú đang bất an. Côn ŧᏂịŧ thuận lợi tiến vào trong bướm da^ʍ vừa trải qua cao trào. Dương Viên có chút ăn không tiêu, không thể nhìn ra được cậu có thoải mái hay không.

Lý Kế Hiên dường như đã bị sự dâʍ ɖu͙© của thanh niên làm cho phát điên. Kể từ khi gặp tai nạn, đã rất lâu hắn chưa phát tiết du͙© vọиɠ, cơ thể như pháo hoa chỉ cần châm là nổ. Nhìn thanh niên tự tách hai chân đùa bỡn vùиɠ ҡíи của bản thân, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ròng ròng thấm ướt côn ŧᏂịŧ. Qυყ đầυ càng ngày càng nóng, đè lên cánh hoa mềm mại, trêu chọc âm môi.

"Ông chủ, ông chủ a..... Nước da^ʍ lại chảy ra rồi..... Ông chủ mau tiến vào đi, A Viên muốn côn ŧᏂịŧ của ông chủ......"

"Dâʍ đãиɠ....."

Lý Kế Hiên bị cậu kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến đỏ bừng hai mắt, trong đầu chỉ còn lại một suy nghĩ duy nhất, cᏂị©Ꮒ chết cậu.