Ninh Xuân Liên lấy tay che đi mắt mình, nàng cố gắng chơi vơi trong biển nɧu͙© ɖu͙©. Cơ thể bị hai nam nhân sử dụng. Bên dưới cảm nhận được cây côn ŧᏂịŧ cứng ngắc như sắt, nàng sợ bụng mình muốn bể ra. Bên trên thì bị lão Nhị nắm đầu mà hành hung, ©ôи ŧɧịt̠ của gã hôi thối vô cùng. Tϊиɧ ŧяùиɠ khô dính trên thân, dâʍ ŧᏂủy̠ sơn lên gân. Xuân Liên thấy kinh tởm vô cùng, rốt cuộc gã đã làʍ t̠ìиɦ bao lâu mới khiến ©ôи ŧɧịt̠ bẩn đến mức này.
Xuân Liên quơ một tay loạn xạ, cố gắng tìm lấy Diệp lang của mình. Nàng thật sự chịu không nổi sự suy đồi đạo đức này. Nàng cảm thấy mình thật dâʍ đãиɠ và vô liêm sỉ. Trước giờ Xuân Liên chỉ làm với Chí Tân trong phòng kín, một chọi một. Hiện tại vậy mà bị hai kẻ lạ mặt chơi ngay giữa đại sảnh công khai. Tâm trí nàng mông lung, nàng cần có hơi ấm của Diệp lang để giữ mình lại thực tại.
Diệp Chí Tân dùng cả đôi tay bao lấy bàn tay quờ quạng lung tung của thê tử. "Liên nhi, đừng lo. Ta ở đây. Nàng cứ hưởng thụ đi."
Xuân Liên nghe giọng gã thì lòng lặng xuống, sự bơ vơ không còn. Nàng ít đi sự phản kháng nhịp điệu của lão Nhị và Tố Vương, thật sự bắt đầu đắm mình vào tìиɧ ɖu͙©.
Cơ thể Xuân Liên mềm mại cực kỳ. Không chỉ dừng lại ở độ mềm mà cơ thể phụ nữ nên có, da thịt nàng cứ như mây, trơn trượt không ma sát. Tố Vương đâm l*и Xuân Liên mà cả ©ôи ŧɧịt̠ đều sướиɠ rên. Âʍ đa͙σ nàng dù ban đầu khô ráo cũng dễ vào cực kì, không hề có sự ngăn cản. Vách l*и nhũn như bún, đυ.ng lên thân ©ôи ŧɧịt̠ là cả tâm hồn Vương thư sướиɠ. Đến khi l*и Liên ra nước, Tố Vương lại càng cảm thấy ghiền. Côи ŧɧịt̠ ra vào thoải mái nhưng lại không có cảm giác bất mãn như mấy cái l*и rộng. Vách l*и vẫn ôm ©ôи ŧɧịt̠ rất sát chỉ là độ dẻo dai và mềm mại đều sẽ khiến bất cứ nam nhân nào phục dưới váy.
L*и đỉnh, miệng cũng đỉnh không kém. Mặc dù thiếu thốn kinh nghiệm, nước miếng của Xuân Liên cứ như thuốc phiện, khiến lão Nhị tê dại một cách bất ngờ. Thêm cái dáng vẻ ngại ngùng che lấy mắt, cả cái cổ đỏ au lên. Lão Nhị bị vợ người ta ép ra sữa chỉ trong nháy mắt, hông hắn run rẩy đâm thẳng tới. Côи ŧɧịt̠ dù nhỏ nhưng Xuân Liên không quen, miệng phát ra tiếng òng ọc. Dòng tϊиɧ ŧяùиɠ trắng phau nóng hổi bắn ra. Xuân Liên nhận thấy thì đầu nhanh thối lui, chỉ là vẫn bị một phần bắn xuống cổ họng mà ho khan. Chỗ còn lại thì bắn hết lên cả mặt nàng, trét kem trắng dính dính cho khuôn mặt.
Tố Vương hưởng hàng lạ, cũng rất nhanh đạt đến đỉnh điểm. Sau khi lão Nhị rút lui, hắn bế Xuân Liên lên và ôm chặt lấy nàng. Diệp Chí Tân có thể thấy rõ ©ôи ŧɧịt̠ của Vương ra vào l*и ướt của vợ mình. Xuân Liên cũng đã đạt tới giới hạn, nàng theo bản năng mà ôm lấy Tố Vương, tưởng tượng hắn là Chí Tân, cái hông nhịp nhàng phối hợp.
"Phu quân, phu quân! Nương tử sướиɠ quá! Nương tử sắp ra rồi." Xuân Liên dồn dập nói. "Người ta chơi nương tử sắp ra rồi."
Nghe giọng dâʍ đãиɠ hiếm có của thê tử, hông Diệp Chí Tân run bần bật. Với sự hỗ trợ từ cái miệng đầy kỹ thuật của Vũ Kim, ©ôи ŧɧịt̠ hắn giật giật, từng dòng tϊиɧ ŧяùиɠ phóng ra. Vũ Kim chẳng né tránh như Liên, ngậm lấy cả ©ôи ŧɧịt̠ vào miệng, để cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn hết xuống cổ họng.
"Linh căn của Sắc Đạo Nô Triệu Vũ Kim đang tiến hoá." Sắc Đạo Thư bất chợt lên tiếng.
Nhưng Tố Vương đang bận cᏂị©Ꮒ vợ người khác, chẳng để tâm lắm. Hắn nhún đầy hung tợn, ©ôи ŧɧịt̠ đâm sâu đến tử ©υиɠ khiến Xuân Liên vừa đau đớn vừa sung sướиɠ. Tiếng rên của nàng vang vọng pha trộn với khốn khổ, tϊиɧ ŧяùиɠ trên mặt chảy xuống môi, đi vào trong miệng mặn như muối. Nếu là bình thường nàng đã phun ra, chỉ là Tố Vương hiện tại xóc giữ quá, Xuân Liên chỉ có thể cắn chặt răng mà giữ thăng bằng. Tϊиɧ ŧяùиɠ lão Nhị trườn vào giữa khe răng, theo nhịp nhấp mà chui xuống cổ họng. Xuân Liên sợ hãi, nàng không nghĩ nam nhân này mãnh liệt như thế, nàng sợ mình mà hé hàm răng là sẽ tự cắn trúng lượt luôn.
Xuân Liên bấu chặt vai Tố Vương, răng nghiến chặt, miệng hừ hừ. Nước l*и ra như mưa, nhuộm ướt đẫm ©ôи ŧɧịt̠ Vương và háng hai người. Diệp Chí Tân xuất tinh xong thì sung sướиɠ, ngả người ra để cho Vũ Kim làm vệ sinh. Tâm gã vẫn còn nóng ran, nhất là khi nhìn về phía trước, thấy một ©ôи ŧɧịt̠ dài hơn mình đâm sâu vào lỗ l*и của thê tử.
Xuân Liên vòng chân qua eo Tố Vương, hoàn toàn trói chặt vào cơ thể hắn. Đầu nàng ngửa ra, tiếng rên bị ngắt quãng theo nhịp. Và rồi đê vỡ, lũ tràn. Sữa phun vào giếng. Xuân Liên thở ra một hơi dài, cổ họng phát ra một âm thanh đầy quyến rũ và thoả mãn. Tố Vương đâm hết ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и nàng, lôиɠ ʍυ của hai người cột vào nhau, dâʍ ŧᏂủy̠ của Xuân Liên cọ rửa ©ôи ŧɧịt̠ hắn, tϊиɧ ŧяùиɠ của Tố Vương lấp đầy tử ©υиɠ nàng.
Xuân Liên để cằm lên vai Tố Vương, cơ thể rã rời hết cả. Thể chất nàng đặc biệt, là một vưu vật mềm như bông, nam nhân nào cᏂị©Ꮒ cũng thèm, chỉ có điều là thể lực Xuân Liên kém cực. Chỉ ra một lần mà nàng đã thϊếp đi. Tố Vương nâng Xuân Liên ra khỏi ©ôи ŧɧịt̠ mình và đưa nàng vào vòng tay Diệp Chí Tân. Họ Diệp cẩn thận ôm lấy nàng như nâng niu một đám mấy dễ tan. Hắn không hề ghét bỏ dù trên mặt nàng có dính tϊиɧ ŧяùиɠ hay l*и nàng chứa dịch của nam nhân khác.
Xuân Liên cảm nhận hơi ấm quen thuộc, nàng xoay chuyển cơ thể cho thoải mái rồi áp đầu vào ngực Diệp Chí Tân mà ngủ.
"Diệp thành chủ có cần phòng không? Ta có thể cho người chuẩn bị." Tố Vương ghé tai Diệp Chí Tân nói nhỏ.
"Được. Đa tạ Vương chân nhân." Diệp Chí Tân nói.
Tố Vương xua tay bảo "không có gì" sau đó sai người dẫn Diệp Chí Tân đi. Vậy là công cuộc da^ʍ hoá phu thê thành chủ đã xong. Như vậy về mặt triều đình thì mọi thứ đã xử lý ổn thoả, Diệp Chí Tân cơ bản đã về phe hắn. Còn lại là bắt lấy Ngô gia và Hà gia. Sau đó thì thành Bái Lậu này là của hắn.
Đến lúc đó thì, ra lệnh cho toàn thành dâʍ ɭσạи, vợ người này cᏂị©Ꮒ người kia, nàng dâu hầu hạ cả gia đình, gái mới lớn mυ'ŧ ©ôи ŧɧịt̠ ngoài đường. Thể loại suy đồi nào cũng có thể làm ra. Dục tính không bao giờ thiếu.
Tố Vương triệu hồi Sắc Đạo Thư, mấy hôm nay vừa cày vừa xài, dục tính lên xuống liên tục. Hắn dùng chủ yếu là Sắc Tâm Tiểu Thuật, đồng hoá những người quan trọng trong thành, bao gồm cả hai nhà Ngô Hà. Diệp thành chủ cũng là một mục tiêu. Nếu không bắt đi họ Diệp, lỡ mà gã báo cho triều đình là đi tong.
Dục tính hiện tại đã đột phá kỉ lục mới, đồng thời mở ra một thuật ở mốc 48 000.
Dục tính: 52 367.
Sắc Cổ Nguyệt Môn Dưỡng Tạo Thuật: Phương pháp luyện chế và nuôi dưỡng Nguyệt Môn Sắc Cổ.
Sắc Cổ Nguyệt Môn: Đặt tại hậu môn, Nguyệt Môn sẽ tự động vệ sinh và tiêu trừ tất cả chất thải. Nguyệt Môn tự động rung, mang lại sung sướиɠ cho người dùng. Nguyệt Môn tăng nhu cầu cũng như cảm giác làʍ t̠ìиɦ cho người dùng. Nguyệt Môn có thể hấp thụ tϊиɧ ŧяùиɠ để đản sinh dục khí.
Tố Vương đọc thuật mới thì cổ họng có chút câm nín. Trông thì con này thật đúng là trùng thuật của tiên hiệp, nhưng hắn nhìn xuôi nhìn ngược thì con trùng này mục đích chính vẫn là là cái sεメ toy nha. Hình dáng của nó mà Sắc Đạo Thư vẽ ra trông như con sâu, mập mạp có ngấn, không dài lắm chỉ trừng năm sáu centimet. Nhưng mà tưởng tượng nó nhúc nhích trong c̠úc̠ Ꮒσα nữ nhân, thậm chí rung như cầy sấy thì Tố Vương có chút mê muội. Nếu chế ra trăm con xong bắt nữ nhân Bái Lậu thành đút vào đít hết... Đang đi trên đường xong sướиɠ quá mà ra nước ướt hết cả quần.
"Thuật này tốt nha. Ít hữu dụng hơn mấy thuật trước nhưng chơi là đỉnh." Tố Vương chà xát tay, lòng hồi hộp. Chỉ cần tóm gọn Ngô Hà, hắn có thể vận dụng hoàn toàn tài lực và võ lực của thành Bái Lậu mà bắt đầu tìm kiếm nguyên liệu chế tác Trấn Phàm Thạch cùng Nguyệt Môn Cổ.
Vũ Kim vừa mới rời đi, nay đã quay lại. Nàng lại mặc vào một bộ y phục dâʍ đãиɠ. Mà nói, cái này cũng chẳng thể tính là y phục mà là bikini hoặc đồ lót kí©ɧ ɖụ©. Từ sau khi Tố Vương ném cho nàng thiết kế đồ lót thế giới cũ, Vũ Kim ngay lập tức hăng say đi may. Nàng cũng có cùng ý nghĩ với Vương, đồ lót thế giới này quá xấu. Thế là chỉ trong vòng vài ngày, nàng từ ý tưởng của vài thiết kế ban đầu mà liên tục sáng chế ra tầm mấy chục mảnh đồ lót sεメy.
Vũ Kim hiện tại mặc một chiếc qυầи ɭóŧ hở khe, dưới chân đeo tất đen, ở trên mặc áo ngực xuyên thấu. Đúng là không đeo thì hơn, đeo vào chỉ khiến người nhìn càng thêm muốn cᏂị©Ꮒ.
"Hôm nay nghĩa mẫu nghỉ sớm thế?" Tố Vương nói. Thường ngày Vũ Kim phải làʍ t̠ìиɦ tới khuya. Chơi tập thể ở đây xong nàng còn cùng Vấn Phong về phòng cᏂị©Ꮒ tiếp.
Vũ Kim có vẻ hơi mệt mỏi, quơ tay. "Ta cũng chẳng muốn nghỉ. Chỉ là lưng muốn gãy rồi. Mặc dù nghĩa tử đã giúp ta hồi xuân nhưng nghĩa mẫu vẫn là có tuổi, không thể sung sức như gái hai mươi được."
Nhìn nàng nói mà Tố Vương có chút mắc cười. Vũ Kim hiện tại đã hơn bốn mươi, cơ thể và nhan sắc bị hắn đẩy về lại ba mươi tuổi. Hiện tại lại ra vẻ như bà cụ sáu mươi.
Tố Vương tới bên cạnh nàng, vuốt ve đôi má của Vũ Kim.
"Sau này, nghĩa mẫu có chuyện gì thì cũng phải nói cho nghĩa tử. Ta sẽ giúp người giải quyết. Nghĩa mẫu phải biết, nàng là người đầu tiên của ta ở kiếp này."
Vũ Kim lòng vừa ngọt, l*и vừa nứиɠ. Nàng ngồi lên đùi Tố Vương, sau đó tựa đầu lên vai hắn, tay thì vẽ vời ở ngực. "Nghĩa mẫu là nữ nhân đầu tiên của con thật sao?"
"Thật." Thật ở thế giới này thôi.
Tố Vương cướp lấy đôi môi của Vũ Kim mà hôn, hai người ôm dính nhau như tình nhân. Ngón trỏ của Tố Vương lén lút chạm lên ngực nàng, một luồng năng lượng quen thuộc xông phá. Vũ Kim có nhận ra nhưng nàng đang hôn Tố Vương hăng nên cũng mặc kệ, một tay mò xuống thân dưới của hắn mà vuốt ve ©ôи ŧɧịt̠. Tố Vương cũng vừa hôn Vũ Kim vừa nhào nặn bộ ngực nàng.
Vũ Kim quả thật cũng là con hàng hiếm. Cho đến bây giờ Tố Vương vẫn chưa tìm thấy ai có điện nước hoàn chỉnh hơn nàng. To tròn hoàn chỉnh, y hệt do hoạ sĩ vẽ ra. Ải Ma Ma cũng tính là to đấy, nhưng của bà ta khủng bố quá, chỉ có người như Tiểu Cẩu có sở thích đặc biệt mới ưng được.
Hôn đã đời, khuôn mặt hai người rời nhau. Vũ Kim ngay lập tức cảm thấy khác biệt. Sự mệt mỏi hoàn toàn biến mất, dấu vết của tuổi trung niên hoàn toàn không còn. Tâm hồn hoàn toàn tươi tắn, cơ thể căng tràn sức sống. Nàng chỉ từng cảm thấy như vậy một lần.
Vũ Kim chọc má Tố Vương một phát rồi xách mông tròn chạy đi. Nàng đi kiếm một chiếc gương. Nàng chạy vào phòng của Huyết Ngọc Hương mà soi bản thân. Huyết Ngọc Hương vốn đang chuẩn bị, thấy Vũ Kim chạy vào thì có hơi bất ngờ. Sau khi nhìn kỹ Vũ Kim thì nàng lại càng hoảng hồn.
Cả hai cùng ngắm nhìn tình trạng mới của Vũ Kim.
Gái già ba mươi? Không có đâu. Hiện tại là một thiếu nữ mới lớn cực kỳ xinh xắn. Khuôn mặt trơn láng không một nếp nhăn, bọng mắt vì khổ cực bay sạch. Môi mềm tươi tắn. Tóc mượt đen nhánh. Điểm chú ý nhất vẫn là gầy. Đúng, gầy. Vũ Kim hiện tại thanh mảnh vô cùng. Nàng lúc ba mươi không mập mạp nhưng lại có cái chất đẫy đà to lớn của phụ nữ đã có con. Hiện tại dáng hình nàng gầy như Nam Sơn, mỡ tiêu sạch để lộ ra những thớ thịt và cơ nguyên thủy. Cộng thêm điện nước đầy đủ, cặρ √υ' căng tròn, mông đẹp vểnh lên. Một thân hình người mẫu đầy mẫu mực mà tất cả nữ nhân thế giới cũ của Tố Vương đều mơ ước.
Không chỉ thế, hương thơm cơ thể vốn chỉ như có như không, lúc này ai đi ngang qua cũng ngửi thấy mà mê đắm. Một mùi hương dữ dội như lửa nhưng tràn đầy ấm áp và sự an toàn.
a
Tố Vương mỉm cười nhìn Vũ Kim và Huyết Ngọc Hương như hai chị em ôm nhau mà ăn mừng. Mắt hắn dời lên lại Sắc Đạo Thư, đọc một chút thông tin của Vũ Kim.
"Sắc Đạo Nô Vũ Kim.
Tuổi: 41. (Dáng vẻ: 18)
Thể chất: Tốt.
Linh căn: Dục Hoả Căn.
Kỹ năng thiên phú: May vá.
Tu vi: Không."
Thể chất Vũ Kim từ bình thường chuyển thành tốt. Hoả linh căn thì tự nhiên có thêm chữ Dục ở đầu. Tố Vương nghiêng đầu, vuốt cằm trầm tư.