“Huyện Bình An, ha ha, thì ra là anh ta!”
Mọi người bắt đầu cười phá lên.
“Đệt, thế mà mấy người lại là họ hàng của Trần Nam? Thật hay giả vậy?”
Khuôn mặt của Mạnh Duyên đầy vẻ kinh ngạc.
“Tất nhiên là thật rồi, chỉ là nhà họ Dương chúng tôi chưa từng chấp nhận người họ hàng này!”
Dương Lộc cười khổ nói.
Tần Ngọc không quan tâm Mạnh Duyên nói trước kia Trần Nam như thế nào, khuôn mặt cô ta hiện lên vẻ chờ mong hỏi: “Anh Dương Lộc, Trần Nam sẽ tới sao?”
Dương Lộc gật đầu: “Nghe mọi người nói rằng có lẽ Dương Tiểu Na sẽ dẫn cậu ta đến! Em xem kìa, chẳng phải đến rồi đó!”
Lúc này cánh cửa của phòng bao mở ra, vừa vặn nhìn thấy hành lang ở bên ngoài, Dương Tiểu Na đi đến.
Vẻ mặt của Tần Ngọc hồi hộp, nhưng cũng chỉ nhìn thấy một mình Dương Tiểu Na.
“Dương Tiểu Na, anh họ ở nông thôn đâu? Sao lại không tới?”
Một cô gái cùng họ hàng không nhịn được hỏi.
Dương Tiểu Na được coi là người lép vế nhất trong nhóm này, bởi vậy bình thường mọi người cũng không quá coi trọng Tiểu Na.
“Anh họ đi vào nhà vệ sinh, sẽ đến ngay thôi!” Dương Tiểu Na nói.
Thật ra cô ấy không thích tham gia những nơi như vậy, dù sao khoảng cách với các chị họ quá lớn.
Vốn dĩ không cùng một thế giới nhưng không tham gia thì không được.
“Ha ha, mắc cười ghê, chắc là do lần đầu tới nơi cao cấp như vậy nên căng thẳng!”
Có cô gái che miệng cười châm biếm.
Tất cả người ở đây đều cười to.
Giờ phút này, cửa của phòng bao bị đẩy ra, lập tức nhìn thấy một thanh niên mặc quần áo bình thường bước vào.
Một tay của người thanh niên đút vào túi quần, cao cao gầy gầy sạch sẽ.
Mà sau khi anh bước vào khiến không khí trong phòng bao đọng lại trong nháy mắt.
Thậm chí mấy cô gái nhìn đến mức ngây người, bởi vì cậu thanh niên ở trước mắt cực kỳ đẹp trai, hơn nữa rất có khí chất, làm cho người ta vừa mới nhìn thấy đã bị thu hút.
“Anh họ, mau tới đây ngồi!”
Dương Tiểu Na cười ngọt ngào, chạy chậm đến đó kéo cánh tay của Trần Nam.
“Anh ta… chính là anh họ ở nông thôn sao?”
Mấy cô gái kinh ngạc hỏi.
Đúng vậy, tất cả mọi người đều cho rằng Trần Nam đến từ nông thôn, hơn nữa từ nhỏ đã bần hàn tự ti, chắc chắn hình ảnh khi xuất hiện sẽ là hạ mình thấp kém.
Với lại còn phải cực kỳ dè dặt như lúc bà ngoại Lưu bước vào chỗ lộng lẫy này.
Không ngờ anh lại lộ ra vài phần trưởng thành, thật sự khiến cho mấy cô em họ nhìn với cặp mắt khác xưa.
“Bốp!”
Đúng lúc này, Trần Nam đang chuẩn bị chào hỏi nhóm em họ, bỗng bị đánh vào đầu.
“Con mẹ nó, đúng là cậu, Trần Nam, cậu giả bộ cái gì, không ngờ tôi có ở đây đúng không?”
Là Mạnh Duyên, sau khi thấy Trần Nam đến thì chạy lại đây, nhưng mà phương thức tiếp đón của cô ta quả là khá độc đáo.
“Vãi! Là cậu!”
Trần Nam bất chợt nhìn thấy một gương mặt quen thuộc, cũng hoảng sợ.
Tuy nhiên anh không nhớ nổi đó là ai.
“Cậu còn nhớ tôi à?”
Mạnh Duyên đột nhiên cảm thấy rất mắc cười, ôm bả vai hỏi.
“Nhớ!”
Trần Nam thuận miệng nói điêu, đúng là thấy mặt quen quen, hơn nữa trước kia học chung lớp nhưng thật sự Trần Nam không nhớ nổi tên.
“Lâu rồi không gặp, không ngờ đυ.ng phải cậu ở trong này. Trần Nam, cậu còn một tay đút túi quần, giả bộ cái gì, còn không lấy tay ra nữa! Người khác không biết nội tình của cậu nhưng tôi biết!” Mạnh Duyên nói.
Trần Nam bất đắc dĩ cười khổ lắc đầu, đành phải lấy tay ra.
Nhưng cũng nhớ ra được hình như bạn học này tên là Mạnh Duyên, học cùng lớp được nửa năm.
Mà cảnh tượng này cũng làm cho đám người Dương Lộc lắc đầu cười.
Trần Nam này cũng thật là, làm mình trông thật ghê gớm, có ai ngồi ở đây mà chẳng biết nội tình của anh.
“Mạnh Duyên, sau khi cậu chuyển trường, cũng nhiều năm rồi chưa liên lạc, không ngờ cậu và anh chị em họ của tôi quen biết nhau!”
Trần Nam không khỏi hỏi han vài câu.
“Được rồi, cậu đừng nói mấy lời xã giao nữa, giống như tôi rất ít khi liên lạc với cậu vậy, nhanh chóng tìm chỗ ngồi xuống đi!”
Mạnh Duyên mắc ói nói.
“Ừ…”
Trần Nam bất đắc dĩ cười.
“Trần Nam!”
Vừa mới chuẩn bị ngồi xuống, lại có một giọng nói vang lên.
Trần Nam ngẩng đầu nhìn, thực sự ngạc nhiên.
“Tần Ngọc? Sao… sao cậu lại ở đây?”
Mẹ nó, Trần Nam thật sự không nghĩ rằng đi đến chỗ nào cũng có thể đυ.ng phải bạn học cùng lớp, nhưng càng không nghĩ tới sẽ đυ.ng phải Tần Ngọc ở đây.
Thêm vào đó, anh đã không liên lạc với Tần Ngọc một khoảng thời gian dài từ sau chuyện kia.
Hơn nữa khiến Trần Nam xấu hổ chính là Tần Ngọc đã gửi không ít tin nhắn cho mình, nhưng anh không trả lời.
Cứ nghĩ là sẽ không gặp lại nữa… nhưng mọi việc thường hay trùng hợp đến thế.
“Đúng thật là cậu, tôi gửi tin nhắn cho cậu, sao cậu không để ý đến tôi?”
Hốc mắt của Tần Ngọc hơi đỏ lên.
Cô ấy đã tự nhủ vô số lần rằng mình phải quên Trần Nam, phải quên Trần Nam, hai người vốn không có khả năng. Thế nhưng chỉ cần nhắm mắt lại, từng việc từng việc một hiện ra trước mắt.
Ban đầu mình bị trẹo chân, Trần Nam đội mưa cõng mình đến phòng y tế. Sau này mình nhiều lần gặp nạn, đều là được Trần Nam giúp đỡ.
Tần Ngọc biết từ lúc nào đó, cậu con trai này giống như đã khắc sâu vào trong lòng mình, vứt thế nào cũng không xong.
Bởi vậy vừa thấy Trần Nam, trong lòng Tần Ngọc tràn đầy uất ức.
“Rất xin lỗi Tần Ngọc!”
Trong lòng Trần Nam xấu hổ, hơi cúi đầu, xem như là mình đã phụ lòng Tần Ngọc, nhưng cũng không còn cách nào.
Mọi người nhìn cảnh tượng trước mắt, tất cả đều đực người ra.
Đặc biệt là Mạnh Duyên và Dương Lộc.
Bởi vì kẻ ngốc cũng nhìn ra hình như Tần Ngọc với Trần Nam không chỉ có quen biết đơn giản như vậy, thậm chí nhìn ánh mắt của Tần Ngọc, chắc chắn hai người có mối quan hệ phức tạp.
Điều này không khỏi làm cho Dương Lộc ghen tuông ở trong lòng.
Vốn dĩ đang nghĩ nữ thần này, mình nhất định phải có.
“Tiểu Ngọc, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy? Hai người thật sự có quen biết nhau!” Mạnh Duyên nói.
Tần Ngọc lau nước mắt ở khóe mi, u oán trừng mắt nhìn Trần Nam, sau đó thở phì phò ngồi xuống.
Trần Nam cũng ngồi xuống.
“Nếu đều đã biết nhau, vậy không cần khách sáo nữa. Đến đây, Trần Nam, hút điếu thuốc đi!”
Dương Lộc nhìn Trần Nam lạnh lùng cười, sau đó lấy ra một điếu thuốc đưa cho Trần Nam.
“Cảm ơn, lấy của tôi đi!”
Trần Nam không có hút thuốc, nhưng khi ra ngoài đi gặp gỡ, rất thích cất một hộp ở trong lòng.
Anh lập tức lấy ra đặt trên bàn.
“Đù, X-ONE?”
Vừa thấy hộp thuốc lá, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Có em họ trừng lớn mắt nói: "Vãi, anh hút loại này?”
Mà sắc mặt Dương Lộc lập tức có chút lúng túng.
“Hả? Đây là thuốc lá gì vậy? Sao trông kỳ lạ thế, chưa từng thấy!”
Một cô gái tò mò hỏi.
“Đâu chỉ là chưa từng thấy, đây là loại thuốc lá đặc biệt mà những đại gia bậc nhất của nước ngoài dùng, loại này không có hại đối với thân thể, ngược lại còn có tác dụng nhuận phổi, đây là sản phẩm mới của năm nay vừa được nghiên cứu sản xuất, nhưng không bán ra ngoài, chỉ cung cấp độc quyền!”
Một cậu con trai cầm hộp thuốc lá, mặt mày khϊếp đảm nói.