“Tôi nói cho mấy người biết, xe của tôi chính là chiếc Mercedes-Benz, so với chiếc xe kinh doanh này của mấy người còn giá trị hơn gấp mấy lần. Chuyện hôm nay, nếu như không bồi thường ba mươi vạn thì đừng mong tôi bỏ qua!”
“Hơn nữa, hơn nữa, ba mươi vạn là phí sửa chữa xe, bên cạnh đó còn phí đền bù tổn thất tinh thần cho tôi. Hôm nay tôi đang vội tham gia sự kiện, nếu như bỏ lỡ sự kiện lần này, các người có biết tôi sẽ tổn thất bao nhiêu không hả? Mấy người phải bồi thường thêm hai mươi vạn nữa, hừ hừ!”
Cô gái này cũng không lớn lắm, cũng tầm tuổi với nhóm người Vương Ngọc Hiếu, nhưng dáng vẻ lại giống như một kẻ bề trên có tiền, hoành hành khắp thiên hạ.
Nhóm người Vương Ngọc Hiếu rất tức giận, một câu cũng nói không nên lời.
“Chúng tôi nhiều lắm chỉ đυ.ng một chút vào đuôi xe của cô thôi mà, cô có cần đòi nhiều tiền như thế không? Chúng tôi đào đâu ra bao nhiêu đó tiền để trả cho cô chứ?”
Lâm Anh Kiều vội vàng nói lại.
Năm mươi vạn, chắc chắn không phải là một số tiền nhỏ.
Lúc nãy Lâm Anh Kiều lái xe có chút hấp tấp, khi cô ấy đánh tay lái tránh một chiếc xe ngựa không cẩn thận đâm phải đuôi con xe Benz nhập khẩu này.
“Hừ, tôi cũng không bắt mấy người phải trả cho tôi, không phải cô nói cô lái xe của người khác à? Cô không có tiền nhưng chủ của chiếc xe này chắc chắn có tiền, tôi chờ người đó đến. Tôi nói cho mấy người biết, không ai trong số các người được phép rời đi!” Cô gái đó nói.
Ngay lúc này, bạn của cô gái đó - cũng là một cô gái đi đến nói: “Thôi bỏ đi, tụi mình cũng chỉ là đi chơi, để bọn họ bồi thường chút tiền là được rồi!”
“Bỏ qua? Nhất định không được! Hai ngày nay tớ cảm thấy rất khó chịu, đâu thể nào bỏ qua dễ dàng như vậy được chứ! Khó khăn lắm mới gặp được kẻ đưa mình đến chịu trận, nhất định tớ sẽ xử lý thật mạnh tay!”
Cô gái nói nhỏ.
Sau đó cô ta đứng ở ven đường gọi điện thoại.
“Vương béo, cậu gọi điện thoại chưa?”
Lúc này Lâm Anh Kiều hỏi Vương Ngọc Hiếu.
“Gọi rồi gọi rồi, chỗ này rất gần nhà của cậu ấy, cậu ấy nói sẽ lập tức đến! Haiz, cậu cũng thật là, đã gần đến nhà rồi, cậu gấp gáp cái gì vậy chứ!”
Vương Ngọc Hiếu mắng Lâm Anh Kiều.
“Tôi đã nói là tôi không cố ý rồi mà, cậu còn mắng tôi!”
Khóe mắt Lâm Anh Kiều rưng rưng nước mắt.
“Vô dụng!”
Vương Ngọc Hiếu thầm mắng một câu, cũng không nói nữa.
Mọi người đều ngồi xổm bên đường chờ người đến.
Mà lúc này, người đứng vây xem cũng không ít.
“Haiz, vụ này thật sự rất nghiêm trọng đó. Chiếc xe sang trọng như vậy, nhìn thì vẫn còn mới, chậc chậc chậc thật tội cho cô gái đó!”
Mấy người đàn ông kia thấy tài xế bị đυ.ng là một cô gái xinh đẹp, kiều diễm, vừa nhìn là đoán ra được cô ta là loại người ăn chơi giàu có.
Vì vậy họ cũng có một chút suy tính nhỏ, vì muốn làm quen được với cô gái ấy, họ mới đứng về phía cô ta.
Mà lúc này cô gái kia cũng đã nói chuyện điện thoại xong: “Đúng là như vậy, chiếc xe này tôi vừa mới mua đó, ba mươi vạn tiền sửa chữa cùng với hai mươi vạn phí đền bù tổn thất tinh thần so ra thì cũng chỉ là một khoản tiền nhỏ, đây chính là xe mới mà! Với lại, chủ xe có đến hay không đây? Không phải mấy người bảo anh ta sống trong khu này, rất nhanh sẽ đến sao!”
“Nhanh thôi!”
Vương Ngọc Hiếu trả lời.
“Tôi nói này cô em, có khi nào cô bị bọn họ lừa rồi không?”
Lúc này có một người qua đường nói.
“Hả? Có ý gì?”
Cô gái nghi ngờ, hỏi lại.
“Chỗ này là khu vực sinh sống của người giàu tại Tứ Xuyên này, nói sao ta, giá trị của những người sống tại nơi này đều vượt hơn vài trăm triệu, nếu như không phải công viên bên này có cảnh đẹp, thì chúng tôi cũng sẽ không qua bên đây để đi dạo. Mà nhìn chiếc xe Benz này tuổi thọ chắc cũng hơn bốn mươi năm rồi, những người sống tại khu này sẽ có loại xe như vậy sao?”
Người qua đường phân tích.
“Cũng đúng ha, mấy người không phải cố ý đùa giỡn tôi chứ? Hừ, tôi hỏi mấy người, ông chủ của mấy người sống ở khu biệt thự nào?” Cô gái kia hỏi.
“Khu biệt thự Lương Thần tại Thành Đô!” Vương Ngọc Hiếu trả lời.
“Ha ha ha! Đυ. má, tên nhóc này dám nói dối không chớp mắt. Khu biệt thự Lương Thần là khu biệt thự sang trọng nhất tại Thành Đô, một biệt thự tại nơi đó đã lên đến tám ngàn vạn, người ở trong đó rất ít khi đi ra ngoài!”
“Tôi biết rồi, nhất định mấy tên nhóc này muốn dọa cho cô em đây sợ hãi, phải biết rằng, người sống trong khu biệt thự Lương Thần đều không phải là người dễ đυ.ng vào!”
Những người đi đường hùa nhau cười lớn.
Tất nhiên cô gái kia cũng đã nghe đến tên biệt thự Lương Thần, lập tức phẫn nộ hét: “Mấy người có bệnh đúng không, tôi nói cho mấy người biết, càng kéo dài thời gian thì phí tổn thất tinh thần mấy người phải đền bù ngày càng nhiều! Dám nghĩ đến việc hù tôi sao, bạn trai tôi cũng có quen biết người sống trong khu biệt thự Lương Thần. Ông chủ của mấy người là ai, chỉ cần tôi gọi điện hỏi thăm một chút sẽ biết ngay thôi!”
Vương Ngọc Hiếu thật sự rất tức giận.
Đúng lúc này, đột nhiên anh ta hưng phấn đứng lên chỉ tay về một phía: “Đến rồi!”
Lần này, cô gái kia và mọi người đứng vây xem đều nhìn về một phía.
“Lừa gạt ai đấy? Ai là ông chủ của mấy người?”
Cô gái đó hỏi.
“Chính là người đội mũ lưỡi trai, đang chạy chiếc xe điện ba bánh kia kìa!”
Vương Ngọc Hiếu sa sầm mặt trả lời.
Anh ta thầm nghĩ tại sao Trần Nam lại lái con xe điện ba bánh này đến.
“Con mẹ nó, đó chính là ông chủ của mấy người sao? Mấy người không lừa tôi đó chứ?” Cô ta nổi trận lôi đình.
Mọi người đứng vây xem đều ôm bụng cười to.
Về phía Trần Nam, anh vừa chạy chiếc xe điện ba bánh vừa nhìn xung quanh kiếm người, bỗng nhiên trông thấy một đám người đứng ôm bụng cười, thật sự rất náo nhiệt.
Haiz, cũng không còn cách nào khác.
Bản thân Trần Nam thì không đem theo xe ra ngoài, nếu muốn đi đâu cũng sẽ có xe sắp xếp trước.
Hiện tại đột nhiên có việc, cũng không xa biệt thự lắm, nên anh cũng không làm phiền đến tài xế riêng làm gì.
Vừa hay ở biệt thự bên cạnh có một cặp vợ chồng già.
Bình thường Trần Nam cũng quen thân với bọn họ.
Ông lão được con trai đón từ quê lên trông coi nhà cửa, ông ấy cũng đã quen với việc đi xe điện ba bánh, cho nên con trai của ông ấy đã tặng cho ông một chiếc xe đạp điện ba bánh chuyên dụng dành cho người lớn tuổi.
Lúc này Trần Nam có việc nên mới qua mượn xe của ông ấy.
Chưa kể đến việc xe điện ba bánh chạy cũng rất nhanh.
Trần Nam thắng gấp dừng ngay trước hiện trường.
Anh tháo chiếc mũ lưỡi trai xuống.
Mà cô gái kia cũng thầm nghĩ lần này bản thân gặp được một quả hồng mềm, phần còn lại chỉ cần bóp nát quả hồng đó trong tay mà thôi.
Nhưng ngay khi cô ta nhìn thấy gương mặt của Trần Nam, cô ta mới bất ngờ la lên: “Đệt mợ, Trần Nam! Là cậu sao!”
“Trần Nam?”
Cô nữ sinh lúc nãy thuyết phục cô gái kia cũng hơi ngạc nhiên hỏi lại.
“Vân Vân, Hầu Minh Hạ, là các cậu sao?”
Trần Nam cũng sững sờ.
Không ngờ Lâm Anh Kiều lại đυ.ng trúng xe của Hầu Minh Hạ! Thật đúng là oan gia ngõ hẹp mà!
Về phía Hầu Minh Hạ, cô ta cực kỳ hưng phấn.
Thầm nghĩ cuối cùng mình cũng chờ được cơ hội này, khi cô ta thấy Trần Nam chạy chiếc xe điện ba bánh đến đây, Hầu Minh Hạ càng thêm chắc chắn vào suy đoán ngày hôm qua của mình.
“Ha ha, Trần Nam, mặc dù chúng ta quen biết nhau, nhưng chiếc xe sang trọng này là của bạn trai tôi và nó khá là có giá trị. Nếu như là của tôi thì có lẽ tôi sẽ cho cậu chút mặt mũi, nhưng mà đây lại là của bạn trai tôi, cho nên thật sự xin lỗi, mọi chuyện vẫn như cũ, năm mươi vạn, một đồng cũng không thể thiếu!”
“Này Minh Hạ, cậu đang làm gì vậy, dù sao thì Trần Nam cũng là bạn học của chúng ta mà!” Vương Vân vội vàng thuyết phục.
“Tớ không quan tâm đến những điều này, nói tóm lại, đυ.ng xe thì phải bồi thường tiền đi! Ha ha, hơn nữa Trần Nam là ai chứ, ngay cả tổng giám đốc Quách cũng phải nâng ly mời rượu cậu ta. Khi Trần Nam còn nhỏ còn là một người buôn bán xe, Trần Nam lợi hại như vậy còn phải quan tâm một chút tiền cỏn con này hay sao? Cậu nói đúng không Trần Nam?”
Hầu Minh Hạ giễu cợt nói: “Ngoài ra, bọn họ nói Trần Nam ở trong khu biệt thự Lương Thần, chuyện này có nghĩa là sao chứ?”
Trong lúc Trần Nam bất đắc dĩ nhìn Hầu Minh Hạ khua môi múa mép, bỗng nhiên chuông điện thoại vang lên…