Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại

Chương 324: Ép buộc

“Anh Minh, bọn họ đến rồi!”

Một tên đàn em lạnh lùng nhắc nhở.

“Không cần đối đầu với bọn họ, chết tiệt, chúng ta rút lui trước!”

Hầu Minh nói xong, sau đó đưa cô gái và đám người rời từ phía sau ngọn núi.

“Đuổi theo! Đuổi theo cho tôi, gϊếŧ bọn chúng!”

Long Thành Vũ tức giận hét lên.

Từ nhỏ đến lớn, thực sự đây là lần đầu tiên Long Thành Vũ phải chịu sỉ nhục và bị người khác đối xử như vậy, đương nhiên anh ta không thể chịu đựng nổi.

Một đám người đuổi theo sau.

“Cậu Long, cậu không sao chứ?”

Quản gia lo lắng hỏi.

“Mẹ kiếp! Không sao, nhưng nhìn địa điểm tốt mà ông đã chọn đi, sao lại để đám người Hầu Minh chạy tới đây, tôi suýt chút nữa đã mất mạng rồi!”

Quản gia đã năm sáu mươi tuổi, bị Long Thành Vũ thẳng tay tát một cái lên mặt, ông ta lập tức xấu hổ nói: “Cậu Long, là tôi không tốt, là tôi không tốt!”

“Nhưng bây giờ là sinh nhật của cậu, rất nhiều người có máu mặt đều đến, cậu Long, chúng ta về trước đi!”

Quản gia khuyên giải.

Long Thành Vũ tức giận chỉnh lại cà vạt của mình, sau đó đi về phía trước.

“Mọi người nhìn xem, người đó chính là cô Tần Ngọc, vợ chưa cưới của cậu Long đúng không?”

“Chậc chậc chậc, nghe nói cô Tần Ngọc vô cùng có khí chất, lại rất xinh đẹp, lúc vừa nhìn thấy cô ấy, thật sự là không tầm thường!”

Phía trước nơi tổ chức, rất nhiều doanh nhân giàu có và người nổi tiếng lúc này đều nhìn về phía cả nhà Tần Ngọc được cung kính mời đến, không ngừng bàn luận.

“Đúng rồi, mọi người có nghe nói không, hình như cô Tần Ngọc có quan hệ rất thân thiết với cậu Trần, còn rất mập mờ, suýt nữa đã trở thành bạn gái của cậu Trần đó!”

“Cái gì mà suýt nữa, chuyện tôi nghe nói là Tần Ngọc đã là người phụ nữ của cậu Trần, còn đang mang thai đứa con của cậu Trần! Đây cũng không phải là bí mật gì!”

“Hả? Thật hay giả vậy? Còn có chuyện như vậy sao!”

“Đừng nói linh tinh nữa, cẩn thận để người của cậu Long nghe thấy đấy, tóm lại dù sao tôi cũng chỉ nghe nói chứ không biết rõ chuyện cô Tần Ngọc và cậu Trần. Nhưng bây giờ, rõ ràng cô Tần Ngọc là người phụ nữ của cậu Long rồi!”

Đám đông nhỏ giọng bàn tán.

Về phía Tần Ngọc, lần này ngoài người nhà ra, Tần Ngọc còn gọi bạn thân của mình đến nữa, cô ấy dẫn mấy người Triệu Đồng Linh đi cùng.

Đương nhiên Tần Ngọc cũng nghe thấy tiếng bàn tán xì xào của đám đông.

Khuôn mặt Tần Ngọc không nhịn được đỏ lên. Nếu không phải nơi này không thích hợp, cô ấy đã mắng đám người nhiều chuyện đó rồi.

Và một số tiếng bàn tán cũng truyền đến tai của Dương Bích Vân. Hiện tại cô ta đang vô cùng bực mình.

Vốn dĩ đã chuẩn bị xong xuôi, hôm nay cô ta cũng là nhân vật chính. Nhưng rõ ràng khi Tần Ngọc vừa đến, nhân vật chính lại trở thành cô ấy, Dương Bích Vân rất không vui. Bây giờ, lại nói Tần Ngọc và Trần Nam đã từng ở bên nhau khiến cô ta cảm thấy không thoải mái chút nào.

Trong mắt mọi người, họ đều cảm thấy Tần Ngọc tốt hơn và xinh đẹp hơn Dương Bích Vân. Mà cô gái ưu tú Tần Ngọc này lại có quan hệ tốt với bạn trai cũ của Dương Bích Vân, nên cô ta càng nổi điên hơn, vì vậy ánh mắt nhìn Tần Ngọc ngập tràn vẻ thù địch.

Đúng lúc này, Long Thành Vũ cũng đã trở lại.

Vừa nhìn thấy Tần Ngọc, trong lòng anh ta cũng hơi oán hận.

Dù mình có theo đuổi cô gái này thế nào cũng đều tỏ ra dáng vẻ như vậy, bây giờ đến chúc mừng sinh nhật mình cũng trưng ra vẻ mặt lạnh tanh.

Thêm cả việc bị đánh rồi sỉ nhục khiến anh ta càng cáu gắt hơn.

Long Thành Vũ ngồi xuống.

“Cậu Long!”

Một số người của nhà họ Tần vội vàng đến chào hỏi.

Long Thành Vũ không nói lời nào, ngồi vào ghế chính.

Lúc này Dương Bích Vân chua xót nói: “Thành Vũ, hôm nay là sinh nhật của cậu, nhưng tôi thấy hình như vợ chưa cưới của cậu có vẻ không vui cho lắm, hơn nữa cậu có biết vừa rồi mọi người nói gì không?”

“Nói cái gì?”

“Mọi người đều nói, người mà Tần Ngọc thích là Trần Nam, ở bên cậu là do bị cậu ép buộc thôi, cậu đã chia rẽ cặp đôi Trần Nam và Tần Ngọc đó!” Dương Bích Vân nói.

“Mẹ kiếp! Ai nói vậy! Tôi sẽ gϊếŧ người đó!”

Long Thành Vũ tức giận bất bình.

Anh ta hung hăng đập bàn, khiến mọi người trong hội trường đều giật mình, không ai dám phát ra tiếng động.

Đúng vậy, hôm nay nói bọn họ đến đây dự tiệc mừng sinh nhật của Long Thành Vũ, nhưng mọi người đều biết rõ đây mục đích chính không phải như vậy.

Lúc này, Long Thành Vũ nhìn về phía Tần Ngọc, lạnh lùng nói: “Tần Ngọc, em tới bên cạnh anh ngồi đi! Anh muốn cho bọn họ nhìn thấy, em là người phụ nữ của Long Thành Vũ, chính là của Long Thành Vũ anh!”

Tần Ngọc nhíu mày, quay mặt sang bên khác.

Không ít người trong hội trường đều mỉm cười với tâm trạng xem trò hay.

Có thể thấy rõ, Tần Ngọc đã khiến cậu Long bẽ mặt, cô ấy hoàn toàn không nể mặt anh ta!

Hôm nay Long Thành Vũ đã không thoải mái, thêm cả thái độ luôn lạnh nhạt của Tần Ngọc khiến anh ta khó chịu nãy giờ. Công thêm lời nói kí©ɧ ŧɧí©ɧ của Dương Bích Vân vừa rồi và vẻ mặt của mọi người đang nhìn anh ta bây giờ, Long Thành Vũ thực sự đã nổi giận.

“Anh bảo em tới đây, em không nghe thấy à?”

Anh ta nói xong còn đứng dậy kéo tay Dương Bích Vân, hung hăng kéo đến bên cạnh mình.

“Anh làm gì thế? Cong người anh bị sao vậy?”

Mấy người Triệu Đồng Linh đều tức giận nhìn Long Thành Vũ.

Ban đầu họ còn cảm thấy Tần Ngọc và Trần Nam không có kết quả. Nếu cậu chủ Long của Yên Kinh này thực sự tốt, ở bên cạnh Tiểu Ngọc cũng có thể chấp nhận. Nhưng bây giờ nhìn lại, cậu Long này lại là một tên đàn ông cực kỳ khốn nạn.

“Cô ấy là vợ chưa cưới của tôi, tôi muốn cô ấy thế nào thì phải làm thế đó. Qua đây, ở bên cạnh và rót rượu cho anh. Tên Trần Nam khốn kiếp đó, trong mắt tôi chỉ là một cái rắm mà thôi!”

Long Thành Vũ ngang ngược kéo cánh tay của Tần Ngọc.

Người của nhà họ Tần thấy vậy, tuy sắc mặt không được tốt nhưng không ai dám nói lời nào.

Dương Bích Vân đắc ý nhìn cảnh tượng trước mặt mình.

Tần Ngọc ôm cánh tay bị kéo đau của mình rồi ngồi xuống.

“Hôm nay là sinh nhật của anh, em có thể đừng lộ ra vẻ mặt lạnh nhạt đấy được không, anh muốn em tươi cười rót rượu cho anh!”

Long Thành Vũ lại rít lên.

Mọi người không rõ tại sao đột nhiên cảm xúc của Long Thành Vũ lại mất khống chế nhưng họ không ngại xem náo nhiệt, tất cả chăm chú theo dõi cảnh tượng trước mắt.

Lúc này sự đau khổ trong lòng Tần Ngọc dường như càng dâng lên mạnh mẽ, cô ấy cố nặn ra một nụ cười nhạt rồi rót rượu cho Long Thành Vũ.

“Được!”

Mọi người đều reo hò khen ngợi.

Dương Bích Vân cũng cười nhạt: “Ha ha, em dâu cũng giỏi lắm. Mọi người cũng thật là, chỉ nghe lời đồn, nói cái gì mà em dâu thích tên Trần Nam đó, sao có thể thế được. Tôi thấy, người em dâu yêu là Thành Vũ của nhà chúng tôi mới đúng. Nếu không tin, Thành Vũ à, hai người hôn nhau đi, ha ha ha, đây là món quà sinh nhật lớn nhất hôm nay của cậu đấy!”

“Đúng đúng đúng. Hôn đi! Hôn đi!”

Mọi người nghe thấy những lời của Dương Bích Vân thì lại cùng vỗ tay tán thưởng.

Long Thành Vũ lợi dụng điểm yếu để uy hϊếp Tần Ngọc, đương nhiên không để Tần Ngọc vào mắt.

Hừ!

“Hôn thì hôn!”

Nói xong, Long Thành Vũ cười lạnh muốn ôm lấy Tần Ngọc nhưng Tần Ngọc vội vàng tránh ra.

“Anh làm gì vậy? Anh bị điên hả!”

Tần Ngọc không nhịn được, trực tiếp mắng nhiếc.

“Hả? Tình huống gì thế này?” Mọi người vô cùng bất ngờ.

Dương Bích Vân cũng giả vờ ngạc nhiên nhìn tình huống trước mặt.

“Em sai rồi em dâu, hôm nay cậu Long tổ chức sinh nhật, rõ ràng là em không cho cậu ấy một chút mặt mũi. Hừ, chẳng lẽ đến mức này rồi mà trong lòng em vẫn còn nhớ nhung đến Trần Nam sao?” Dương Bích Vân cố ý châm chọc.

Cũng chính những lời này đã làm bùng lên cơn tức giận của Long Thành Vũ.

Long Thành Vũ tức giận trừng mắt nhìn Tần Ngọc…