Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại

Chương 129: Trần Nam có tiền đến như vậy sao

Đường Lạc Hương vội vàng hỏi: “Khách VIP mà cô nói có phải là Trần Nam không?”

“Chúng tôi không biết, chỉ là buổi trưa, trong số mọi người có một vị là khách VIP của chúng tôi!”

Nhân viên thu ngân cười mỉm.

Vù!

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Lúc trưa, chỉ có Trần Nam và Quân Dao?

Mặc dù người ta không chịu nói, nhưng trong lòng Đường Lạc Hương đã xác định được bảy tám phần rồi.

Rất có khả năng, là bởi vì thể diện của Trần Nam!

Nhưng làm sao có thể được?

“Ha ha, Hương Hương, cậu nhanh chóng cho chúng tôi thấy sự bất ngờ đi? Chẳng lẽ đây là sự bất ngờ mà cậu tặng chúng tôi sao?”

Bạn học cấp ba của Đường Lạc Hương, có một người tên Vương Lâm Mỹ mở miệng.

Vương Lâm Mỹ và cô ta, hai người là bạn thân từ cấp ba, lên đại học cũng là bạn học.

Mặc dù là bạn thân, nhưng lại là loại bạn thân đấu với nhau từ đầu đến cuối.

Hai người đố kỵ qua lại.

Sau này Đường Lạc Hương dựa vào thành tích ưu tú, du học ở nước M hơn nữa còn làm việc bên đấy.

Xem như vượt xa hoàn toàn Vương Lâm Mỹ.

Ngay cả vừa rồi, Đường Lạc Hương còn muốn ở trước mặt Vương Lâm Mỹ thể hiện một chút, kết quả, lại gặp phải điều này.

Đặc biệt là lúc này Vương Lâm Mỹ đang hỏi một cách kỳ quái, khiến Đường Lạc Hương sắp tức điên lên rồi.

Giảm giá chắc chắn là điều không thể rồi.

Nhưng bây giờ lại nói rằng quay về ăn, vậu thì mất mặt biết bao.

Chỉ đành miễn cưỡng, Ngụy Cang đen mặt đi thanh toán.

Hơn tám mươi ngàn, một miếng cũng chưa ăn, cũng không giả vờ được gì, lần này xem như thiệt thòi rồi.

Sau khi làm xong, Ngụy Cang đã không còn năng lực để sắp xếp chỗ ở khách sạn rồi.

“Đúng rồi Đường Lạc Hương, bạn bè du học nước ngoài của cậu, cũng chưa có chỗ ở đúng không? Như vậy đi, để tôi sắp xếp, chỗ ăn chỗ uống là một thể, chúng ta ăn cơm trước rồi nghỉ ngơi, nếu cứ để bụng đói thì khó chịu biết bao!”

Chật vật ra khỏi phòng bếp Gia Viên, lúc này Vương Lâm Mỹ ôm vai cười khổ nói.

Đường Lạc Hương không phục nói:

“Không cần đâu, tôi có tiền, tôi sắp xếp là được rồi, sắp xếp một khách sạn năm sau ở Kim Lăng, thế nào? Lâm Mỹ, tối nay nếu không có việc gì các cậu cũng đừng về, tôi sắp xếp một lượt luôn, đúng lúc chúng ta đã nhiều năm như vậy không gặp, trò chuyện với nhau!”

“ y dô, tôi còn đang nghĩ Hương Hương cậu về nước, nhà cậu lại làm kinh doanh, chắc chắn rất có tiền, sao lại sắp xếp cho bạn bè nước ngoài của cậu ở khách sạn năm sao được cơ chứ? Như vậy quá không tôn trọng họ rồi?”

Vương Lâm Mỹ nói.

Đường Lạc Hương hỏi: “Vậy theo cậu, ngoại trừ khách sạn năm sao, Kim Lăng chúng ta còn có nơi nào đặc biệt nổi tiếng nữa?”

“Ha ha, dĩ nhiên là có rồi, đã nghe qua biệt thự suối nước nóng hàng đầu Kim Lăng chưa?”

Vương Lâm Mỹ ngạo nghễ nói.

“Biệt thự suối nước nóng, tôi có nghe nói, nơi đó đại khái là biệt thự hàng đầu cả nước, giá cả trên trời, ra vào đều là người thành đạt giàu có!”

Lúc này Ngụy Cang muốn xóa đi sự tồn tại, gấp rút bổ sung nói.

“Tôi cũng nghe qua, nhưng nếu ở đó, tôi phụ trách không nổi, chị nói nơi khác đi, tôi sẽ sắp xếp!”

Đường Lạc Hương phát hiện, Vương Lâm Mỹ này thật lòng muốn cản trở cô ta.

“Được thôi, vậy thì tôi nói, chúng ta đến trang viên đứng thứ hai Kim Lăng, cũng là sự kết hợp giữa quán ăn và chỗ ở, quán ăn Trúc Lâm, mức giá ở đó, theo như tôi biết, thấp hơn một chút so với biệt thự suối nước nóng, Hương Hương, những năm gần đây cậu sống tốt như vậy, nếu như cậu có thể sắp xếp ở đây, tôi thật sự phải nhìn cậu bằng cặp mắt khác rồi! Sau này gặp cậu, tôi không gọi cậu là Hương Hương nữa, tôi sẽ gọi cậu là chị Hương Hương!”

Vương Lâm Mỹ nói đùa.

Nói thì nói, gây loạn vẫn cứ gây loạn.

Cô ta cũng chỉ được cái chỉ nói không làm, dù sao người bình thường đều biết, cho dù bạn có chút tiền, có hai nơi bạn không nên tùy tiện đến, đó là biệt thự suối nước nóng và quán ăn Trúc Lâm!

Cho nên, Vương Lâm Mỹ muốn nói với Đường Lạc Hương, đừng cho rằng bản thân ra nước ngoài du học thì có thể ngông cuồng.

Có nhiều loại thể diện, cậu không lấy được đâu!

Nhưng…

“Xì!”

Đường Lạc Hương cười ra tiếng.

“Quán ăn Trúc Lâm? Cậu nói ngôi nhà vườn đó sao? Nếu như tối nay tôi có thể sắp xếp các cậu ở đó, cậu phải thực hiện lời hứa, gọi tôi là chị Hương Hương…”

Nhìn Đường Lạc Hương rất nghiêm túc.

Vương Lâm Mỹ hung hăng nói: “Được thôi, nếu như cậu thật sự có thể sắp xếp, dĩ nhiên tôi sẽ gọi cậu là chị Hương Hương!”

“Ha ha ha ha, vậy nói trước rồi, Ngụy Dương, Ngụy Cang, chúng ta đến quán ăn Trúc Lâm!”

Đùa nhau à.

Ngôi nhà vườn ban đầu mà tên nghèo hèn Trần Nam chọn để ăn cơm là quán ăn Trúc Lâm.

Sau khi đến Đường Lạc Hương đã đủ rồi.

Những nơi như chỗ đó, có lẽ chỉ có người nhà quê mới đi thôi.

Nhưng bây giờ không sao cả, đã đánh cược rồi, chỉ cần mình có thể sắp xếp được, nghe thấy Vương Lâm Mỹ gọi một tiếng chị Hương Hương, đã mãn nguyện rồi.

Rất nhanh đã đến nơi.

“Phục vụ, sắp xếp cho tôi một bàn tiệc rượu đắt nhất, ngoài ra, 1 2 3 4 5… chuẩn bị cho tôi năm phòng!”

Đường Lạc Hương la lớn.

Cô ta lúc này, chưa bao giờ sảng khoái đến như vậy.

“Được thôi thưa cô, bây giờ tôi sẽ đi sắp xếp! Chào cô, tiền phòng tổng cộng năm trăm ngàn chẵn, mời cô quẹt thẻ!”

Nhân viên phục vụ cung kính cúi người liên tục trước mặt Đường Lạc Hương.

Thật sự quá có tiền rồi!

“Hả? Cái gì cái gì, năm trăm ngàn? Chúng tôi năm người, ở một đêm đã năm trăm ngàn, tôi không nghe nhầm chứ?”

Đường Lạc Hương trợn tròn mắt.

“Đúng vậy thưa cô, đây là phòng bình thường thôi, nhưng, phòng cô đặt, cũng đủ để chuẩn bị một bữa tối miễn phí cho cô rồi, chúng tôi sẽ tập hợp đầu bếp các nơi, tạo điều kiện để cô lựa chọn khẩu vị!”

Nhân viên phục vụ bên cạnh vừa cười trả lời, vừa đẩy máy BOSS về phía trước.

“Cái này… đợi một lát, nếu như chúng tôi chỉ đặt một bàn tiệc tối thôi thì sao?”

Đường Lạc Hương dùng sức nuốt ngụm nước bọt xuống.

“Nếu chỉ đặt tiệc tối thôi, không bao gồm phòng riêng, nếu như cô muốn đặt, một trăm năm mười ngàn đã có được phòng riêng, đến lúc đó mỹ thực các nơi ở trời nam, tùy cô lựa chọn, chỉ cần cô gọi món, đầu bếp ở đây của chúng tôi sẽ làm ra cho cô!”

Ầm!

Đường Lạc Hương hoang mang tột cùng.

Thì ra, nơi đây vốn dĩ không phải là nơi người nhà quê muốn đến là đến.

Ngay cả người cao quý như cô ta, cũng chi trả không nổi!

Không biết vì sao, ngay lập tức Đường Lạc Hương nghĩ đến Trần Nam.

Lúc trưa, Trần Nam đã sắp xếp một bữa tiệc ở đây.

Còn chuẩn bị nơi ở nữa.

Tính ra, e là ít nhất cũng phải năm sáu trăm ngàn!

Cũng đồng nghĩa, Trần Nam đặc biệt giàu có.

Nó không hề tiêu sạch tiền của mình.

Hơn nữa hơn nữa!

Ở phòng bếp Gia Viên, người có thể khiến nhân viên phục vụ tặng một bình rượu vang đỏ nổi tiếng, dường như đã có thể chắc chắn là Trần Nam rồi!

Trời ơi!

Thì ra Trần Nam mới là người có thể diện!

“Ha ha, Hương Hương, đừng làm khó mình nữa, không ăn được thì ăn không được, vẫn là để tôi sắp xếp, chúng ta nhanh chóng đi ăn cơm thôi, thật sự đói chết rồi.”

Vương Lâm Mỹ lắc đầu cười khổ nói.

“Cậu nói bậy, lúc trưa chúng tôi còn ở đây nữa, đúng rồi, Ngụy Dương các cậu cũng đến đúng không? Xém chút nữa chúng ta đã ăn cơm ở lại đây rồi!”

Đường Lạc Hương phản bác nói.

“Hương Hương, cậu đừng giả vờ nữa được không?”

Vương Lâm Mỹ hơi khinh thường Đường Lạc Hương rồi.

“Ai giả vờ chứ, cậu có thể hỏi thử nhân viên phục vụ này, lúc trưa có phải chúng tôi đã từng đến đây không? Có phải có người tên Trần Nam đặt tiệc rượu và chỗ ở ở đây không?”

Đường Lạc Hương gấp rút hỏi.

“Đúng vậy thưa cô, lúc trưa ngài Trần Nam đúng thật là có đặt chỗ ở và tiệc rượu, tiêu chuẩn tầm sáu trăm ngàn, phòng sang trọng!”

Nhân viên phục vụ có ấn tượng rất sâu, bởi vì người tên Trần Nam đến lúc trưa, quản lý bình thường ngầu không tả được, ở trước mặt anh chưa từng thẳng lưng qua, khiến tất cả nhân viên của khách sạn đều kinh ngạc một lúc lâu!

“Trời ơi, tiêu chuẩn sáu trăm ngàn!”

Đường Lạc Hương sắp say rồi!

Lúc này cô ta nghĩ, nếu như Trần Nam ở đây thì tốt rồi, thể diện gì đó không cần nữa!

Nhưng mà sao lại…ây dô dô, sắp điên rồi sắp điên rồi!

Mang theo tâm trạng hối hận, lúc này Đường Lạc Hương gọi điện thoại cho em họ Tô Quân Dao, muốn hỏi thử Quân Dao có thể để cho Trần Nam sắp xếp một chút không.

Kết quả Tô Quân Dao nói điện thoại của Trần Nam gọi không được.

Bởi vì lúc này, Trần Nam đang có một nhiệm vụ khác…

“Cậu nhanh lên, chậm chết đi được, điện thoại sao lại không gọi được, còn nghĩ là cậu sẽ lặn mất đấy!”

Mạnh Linh Đồng lái xe, lạnh lùng hét lên với Trần Nam vừa mới chạy đến.

“Thật ngại quá giáo viên hướng dẫn, điện thoại của em hết pin rồi, em có thể mượn sạc dự phòng của cô dùng một lát được không?”

Trần Nam chỉ vào sạc dự phòng trên xe của Mạnh Linh Đồng.

“Lấy đi lấy đi, thật là lúc quan trọng lại không được tích sự gì, người không có kế hoạch!”

Mạnh Linh Đồng khinh thường nói.

Lúc này Trần Nam dùng sạc dự phòng sạc pin cho điện thoại, theo như lịch hẹn, tối nay Trần Nam sẽ được Mạnh Linh Đồng đưa đến quán bar để làm parttime.

Aiz, lúc này bình tĩnh nghĩ lại thật sự như một vở kịch vậy.

Bản thân là ông chủ con đường thương nghiệp Kim Lăng, bây giờ lại đi làm nhân viên part time cho quán bar mới mở của nhân viên?

Trần Nam không nhịn được cười khổ.

“Đúng rồi, tôi dặn dò cậu một việc trước!”

Lúc này, Mạnh Linh Đồng dường như nhớ ra gì đó, nhàn nhạt nói.