Đường Lạc Hương gọi Tô Quân Dao sang bên cạnh.
Cũng không biết thì thầm cái gì, chỉ thấy ánh mắt Đường Lạc Hương đúng lúc lướt qua Trần Nam, sau đó lại nhìn Ngụy Cang.
Đoán chừng đang khuyên Tô Quân Dao nhanh chóng chia tay Trần Nam, làm bạn gái Trần Cang.
Tóm lại đến cuối cùng Tô Quân Dao không đồng ý.
“Chị, mọi người cứ từ từ chơi đi, em và Trần Nam về trường trước đây!”
Sau khi chào hỏi xong, Tô Quân Dao theo Trần Nam rời khỏi.
Khiến Đường Lạc Hương rất sốt ruột.
Nhìn bóng lưng hai người mà giậm chân.
“Chị Hương Hương, không sao đâu, Quân Dao là em của chị, cũng là bạn tốt của em, sau này em sẽ tìm cô nhiều hơn!”
Ngụy Cang cũng hơi thất vọng, nhưng vẫn cười nói.
“Được thôi, Ngụy Cang, em không giận là tốt nhất, em yên tâm đi, Trần Nam này, sớm muộn gì chị cũng khiến cho em chị đá nó đi thôi, nó làm sao có thể so sánh với Ngụy Cang được!”
Đường Lạc Hương cười.
Sau đó một đoàn người lại đi đến vài nơi ở Kim Lăng.
Rất nhanh, trời đã tối rồi.
Vốn dĩ buổi tối Đường Lạc Hương đã sắp xếp mời vài người bạn học cấp ba đại học của mình cùng nhau ăn cơm.
Không phải Ngụy Cang và chị cậu ta dự định rời đi rồi hay sao.
Dứt khoát hẹn nhau ra cùng ăn cơm, làm quen với nhau.
Còn Ngụy Cang lại tiếp tục bày ra bộ mặt hào phóng của mình.
Địa điểm liên hoan vẫn chọn phòng bếp Gia Viên.
Dù sao hôm nay phòng bếp Gia Viên xem như đã cho mình đủ thể diện rồi, lần này người lạ đến nhiều, bản thân có thể khoe thêm một lần nữa.
Bạn bè đến khoảng năm sáu người.
Lần này đặt một phòng riêng lớn hơn.
“Đi đi đi, đem hết những món ngon nhất của nhà hàng lên cho tôi!”
Ngụy Cang ném chìa khóa xe sang một bên, bắt chéo chân nói lớn.
“Wow, Hương Hương, đây là em trai nhà giàu mà cậu nói sao, khí chất không tệ! Nhìn rất bá đạo!”
“Ha ha, đúng rồi Hương Hương, cậu ta có bạn gái chưa? Tôi có người em họ, hiện tại đang độc thân!”
“Aiz, nếu như có một người bạn trai bá đạo như vậy thì tốt biết mấy!”
Người đến đều là con gái, lúc này bọn họ nhìn về Ngụy Cang, đều rất tán thưởng.
Vốn dĩ, con trai có tiền đã rất thu hút người khác rồi, huống hồ gì là con trai có tiền lại bá đạo nữa.
Đường Lạc Hương không nỡ nói ra việc Ngụy Cang không có bạn gái, lỡ như bị cô gái khác cướp đi rồi, vậy người em họ thân yêu của mình không còn cơ hội nữa!
“Ha ha, các cậu đừng mê trai như vậy được không, sắp lên món rồi, sau khi lên món xong còn có bất ngờ lớn hơn cho các cậu, các cậu nhân cơ hội này thưởng thức bất ngờ kế tiếp đi?”
Đường Lạc Hương cười nói.
“Hả? Bất ngờ gì vậy, từ lúc chúng tôi đến đây, Hương Hương cậu cứ mãi úp úp mở mở với chúng tôi!”
“Đúng vậy, cậu nói nhanh xem nào!”
Đường Lạc Hương cười: “Đợi nhân viên phục vụ lên món xong là biết!”
Đồng thời trong lòng hơi đắc ý mong đợi, đây cũng là lý do Đường Lạc Hương muốn Ngụy Cang ra mặt.
Như vậy, bản thân cũng có thể diện!
Không dễ gì mới đợi được nhân viên phục vụ lên món xong.
“Thưa quý vị, món ăn đã lên đủ rồi, xin mời dùng!”
Nhân viên phục vụ cười mỉm, sau đó quay người rời đi.
“Hừ, cô đợi đó cho tôi!”
Đường Lạc Hương nghi ngờ nói: “Cô chắc chắn toàn bộ đã lên đủ rồi sao? Không quên thứ gì chứ?”
Nhân viên phục vụ ngây người lắc đầu: “Không có, những thứ cô gọi tôi đều lên rồi!”
“Bốp!”
Đường Lạc Hương đập mạnh lên bàn: “Cô mù à, chẳng lẽ không biết hôm nay là ai mời cơm à? Là cậu Ngụy, không nhìn thấy bọn tôi vẫn chưa có rượu sao?”
Đường Lạc Hương nhắc nhở một câu.
Nói thật lòng, điều này khiến cô thật khó coi.
Cậu nghĩ đi, Đường Lạc Hương là Trung kiều, bây giờ đang sinh sống ở nước M, hơn nữa tiêu chuẩn rất cao.
Với loại người này, lòng hư vinh của họ đặc biệt lớn.
Cái gì cũng không thích, thích nhất là thể diện.
“Thật ngại quá thưa cô, cô không có đặt rượu? Đây là danh sách rượu của chúng tôi, mời cô xem qua!”
Nhân viên phục vụ đưa menu đến trước mặt Đường Lạc Hương.
Đường Lạc Hương sững người.
Một người bạn học bên cạnh Đường Lạc Hương cười nhạo nói: “Hương Hương, chuyện gì đây, không phải sau khi lên món xong sẽ có bất ngờ sao? Bất ngờ đâu?”
“Hừ, tôi không xem, tôi nhắc nhở cô thêm một lần nữa, đây là cậu Ngụy, cậu Ngụy đến rồi, có phải các người nên tặng thứ gì đó không?”
Đường Lạc Hương lại đẩy Ngụy Cang ra.
“Thật ngại quá thưa cô, mỗi ngày đến chỗ chúng tôi đều là cậu chủ ông chủ lớn, không phải cậu chủ nào đến chúng tôi cũng có thể tặng quà đâu!”
“Không phải đang gây loạn sao, một chút thể diện không cho, biết cậu Khang không? Bạn tôi đấy!”
Ngụy Cang cười lạnh lên tiếng.
“Tôi biết cậu Khang thường tới đây ăn cơm, nhưng cũng không thể tặng quà cho mọi người được?”
Nhân viên phục vụ cũng hoang mang theo.
“Trời, một chút thể diện này cũng không cho!”
Mặt Ngụy Cang và Đường Lạc Hương trở nên rất khó coi.
Đặc biệt là lúc này, toàn bộ bạn học đều thở dài cười cô ta.
Con gái với nhau đều có lòng đố kỵ.
E là ngay cả giữa hai người bạn thân lòng đố kỵ cũng rất sâu.
Vốn dĩ Đường Lạc Hương ra nước ngoài du học, lại ở nước ngoài làm việc, đã khiến cả bọn từng là bạn thân này ghen ghét rồi, bây giờ nếu như lại có mặt mũi như vậy, càng làm người ghen ghét thêm.
Nhưng buồn cười là, Đường Lạc Hương và cậu Ngụy này đang bối rối.
“Thôi được rồi, không có mắt như vậy, không nói với cô ta nữa, nói cho cô biết, hôm nay không ăn cơm ở chỗ cô nữa! Xem cô làm bẽ mặt ai!”
Ngụy Cang cũng tức giận.
Đập một cái xuống bàn.
Sau đó đưa Đường Lạc Hương bọn họ rời đi.
Nhân viên phục vụ này có thể không nhận ra mình, nhưng thu ngân ở bàn lễ tân dưới lầu chắc chắn nhận ra mình.
Làm sao cũng phải lấy lại một chút thể diện ở đây.
Dứt lời đi thẳng xuống lầu: “Không ăn nữa, thanh toán!”
Tiếng của Ngụy Cang rất lớn.
Cô gái thu ngân kia cũng không biết đang xảy ra chuyện gì, chỉ biết tính tiền.
“Thưa ngài, lần này tiêu hết tổng cộng tám ngươi ngàn, ngài muốn quẹt thẻ hay trả tiền mặt?”
“Cái gì? Tám mươi ngàn? Cái đó, giảm giá đâu?”
Đường Lạc Hương bị dọa một phen.
“Giảm giá? Xin lỗi thưa cô, nhà hàng chúng tôi tạm thời không có hoạt động ưu đãi giảm giá nào!”
Dĩ nhiên cô gái thu ngân nhận ra bọn họ, lúc này nhìn ánh mắt của bọn họ, đều chứa sự khinh bỉ.
Nói chuyện lớn tiếng như vậy, giả dạng con nhà giàu gì chứ.
Tám ngươi ngàn, đã bị dọa đến như vậy rồi.
“Chẳng lẽ cô quên rồi sao, buổi trưa chúng tôi vừa ăn cơm ở đây, cô giảm giá ba mươi phần trăm, còn tặng thêm một bình rượu vang đỏ nổi tiếng nữa?”
Đường Lạc Hương cảm thấy mặt mình sắp biến thành màu xanh rồi.
“Tôi nhớ rồi, nhưng lúc đó là nể mặt người khách VIP nhất của chúng tôi, nên mới giảm giá ba mươi phần trăm, tặng rượu vang đỏ, nếu như là người khách này thanh toán, chúng tôi sẽ không thu phí, nhưng bây giờ người khách này không đến!”
Cô gái thu ngân lạnh nhạt giải thích.
“Cái gì cái gì? Tình cảm, không phải nể mặt của Ngụy Cang sao?”
Đường Lạc Hương hơi hoang mang.
Nhưng khách VIP trong bữa cơm trưa gồm có ai chứ?
Đúng rồi, là Quân Dao và Trần Nam.
Quân Dao trước giờ rất thật thà, chắc chắn sẽ không đến những nơi như vậy ăn cơm, làm sao cô có thể trở thành khách VIP của phòng bếp Gia Viên được?
Đợi đã!
Chẳng lẽ… là Trần Nam?