“Cậu Lý đây thật là có lòng hiếu thảo, món quà này rất giá trị, ít nhất cũng phải bảy tám vạn, chậc chậc chậc!”
Mọi người không nhịn được mà khen ngợi.
Phải biết rằng, sinh nhật của bà nội, lấy thân phận bạn trai tặng một món trang sức bảy tám vạn, đã đủ để thấy được lòng hiếu thảo của người đó rồi.
“Tốt tốt tốt, Tiểu Hoài à, mau kêu Kiên Hoàng ngồi xuống đi!”
Cầm lấy chiếc nhẫn này, bà nội vui đến mức cười không ngậm miệng, yêu thích không buông tay!
Nhìn Lý Kiên Hoàng, quả nhiên càng nhìn càng thấy thích.
Ngay cả ba của Tô Hoài cũng cảm thấy trên rất có thể diện.
Ở đây chỉ cần nói một chút, đừng nghĩ rằng mọi người đều vội tới để mừng thọ bà cụ, đó là thể hiện lòng hiếu thảo.
Đây chỉ là một mặt trong đó mà thôi.
Một mặt khác chính là, trong tay của bà cụ vẫn còn có tài sản của ông cụ trước khi ra đi. Ba người con trai, hai người con gái, cuối cùng ai có thể lấy được đều dựa vào lời nói của bà cụ.
Vì vậy nên tiệc mừng thọ của bà cụ lần nào cũng được tổ chức rất long trọng.
“Bà nội, đây là bạn gái của cháu, tên là Tiểu Nguyệt, chúng cháu cũng mừng thọ cho bà…”
Người nói chính là Tô Lâm, giờ đây cậu ta cũng nở nụ cười dâng món quà của mình lên.
Đương nhiên là bà cụ cười càng vui vẻ hơn.
Sau đó là một người đàn ông khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi.
Anh ta mặc bộ tây trang màu xanh lam, tóc chải ngược.
Tư thế hiên ngang, thoạt nhìn là cách ăn mặc của một người thành đạt.
Tên của anh ta là Tô Mạc Doanh, là anh họ của Tô Quân Dao và là anh trai của Tô Hoài.
Đồng thời, sự xuất hiện của anh ta cũng khiến mọi người ở đây chú ý đến.
Bởi vì Tô Mạc Doanh có sự nghiệp ổn định, là người có năng lực và thành tích tốt nhất trong đám con cháu này.
Anh ta cũng là người thừa kế tương lai của nhà họ Tô.
“Bà nội, cháu chúc bà phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn!”
“Đúng rồi, bà nội, đây là Đỗ Thư, bạn gái mới của cháu!” Tô Mạc Doanh giới thiệu.
“Tốt tốt tốt, thật tốt quá, hôm nay các cháu đã cho bà một bất ngờ lớn! Bà phải nhìn kỹ cháu dâu tương lai, Đỗ Thư, bây giờ cháu đang làm nghề gì?”
Đỗ Thư nói: “Bà nội, hiện tại cháu đang là phó quản lý trong cửa hàng BMW 4S, may mà có anh Doanh!”
“Rất tốt! Vì mua xe mà quen biết với Mạc Doanh sao?”
Tô Mạc Doanh gật đầu nói: “Đúng vậy, bà nội, không phải lúc trước cháu có nhắc tới xe thể thao BMW sao, cho nên mới biết Thư Nhi!”
“Được rồi, Thư Nhi, đến bên cạnh bà!” Bà nội vẫy vẫy tay.
“Anh trai, chị dâu, ngồi đi!” Tô Hoài cũng tươi cười chào hỏi.
Hôm nay, hai anh em trong nhà họ thực sự là đã lấy hết danh tiếng ra.
Theo đạo lý, con cái đã mừng thọ xong, hiện tại các cháu cũng đã đến gần đủ, buổi tiệc mừng thọ cũng nên chính thức bắt đầu.
Thế nhưng, nhân vật chính của ngày hôm nay là bà cụ vẫn chưa thỏa mãn.
Giống như là đang đợi ai đó.
Người này không đến mừng thọ bà, khiến cho bà có cảm giác bữa tiệc mừng thọ này không đủ vậy.
Đó là ai?
Tất nhiên là cô cháu gái bà cụ yêu quý nhất, Tô Quân Dao!
“Thằng Hai, cháu gái Quân Dao của mẹ đâu?” Bà cụ lúc này mới hỏi.
Ba của Tô Quân Dao là Tô Quân Vũ và mẹ Vương Tuệ Kiều, tất nhiên là đều có mặt ở đó.
Một thời gian trước, bởi vì Tô Quân Vũ kinh doanh không tốt, khiến cho công ty của ông ấy suýt chút nữa thì bị phá sản.
Nói thật, lúc đó bà cụ đã rất tức giận.
Nhưng không ngờ chỉ trong nháy mắt, những nguy cơ này đã được giải quyết nhờ sự đầu tư của cậu Trần của Kim Lăng.
Các vấn đề của công ty đã được giải quyết một cách dễ dàng, không những vậy mà nó còn được đưa lên một tầm cao mới.
Điều này đã làm cho bà cụ vui vẻ trở lại.
Vì vậy bà càng yêu thương Tô Quân Dao hơn.
Ngay khi lời này vừa được nói ra, sắc mặt của anh em Tô Hoài và Tô Mạc Doanh trở nên hơi khó coi.
Nhưng chỉ có thể ghen tị ở trong lòng.
“Quân Dao, nó nói đang đợi một người bạn, và sẽ đến đây ngay lập tức!”
“Ồ? Chẳng lẽ Quân Dao cũng quen bạn trai rồi sao?”
“Hình như là vậy…”
Tô Quân Vũ trả lời qua loa.
Bởi vì Tô Quân Dao đã nói với ông ấy, hôm nay muốn dẫn bạn trai đến.
Vương Tuệ Kiều đã hỏi, bạn trai của con gái mình là ai?
Nhưng Tô Quân Dao không nói.
Bảo bọn họ chỉ cần phối hợp là được.
Cho nên Tô Quân Vũ và Vương Tuệ Kiều không biết cô đang muốn làm gì.
“Mẹ, nhìn xem, Quân Dao đến rồi!”
Lúc này, Tô Quân Dao dẫn theo Trần Nam đi ra từ trong đám người.
Đúng ra vừa nãy hai người đã có thể đến, nhưng Trần Nam nói muốn đi nhà vệ sinh, vậy nên mới bị muộn.
“Cháu gái Quân Dao thật sự là càng ngày càng đẹp!”
“Ồ? Mọi người nhìn xem, người đang nắm tay Quân Dao là bạn trai của Quân Dao sao?”
“Chàng trai này là ai? Cậu ấm của nhà nào, sao chưa từng nghe nói tới vậy?”
“Nhưng dù sao chàng trai này cũng có phúc lớn rồi!”
Một nhóm người thân và bạn bè chỉ trỏ.
“Là cậu ta!”
Khi Vương Tuệ Kiều nhìn thấy Trần Nam, không thể tin được mà mở to mắt.
Thảo nào con gái nhất quyết không nói cho mình biết bạn trai là ai, hóa ra là chàng trai bất kham này.
Đúng vậy, nếu nói cho mình, có thế nào bà ta cũng sẽ không thể nào để hai đứa ở bên nhau.
“Hả? Cậu ta là ai?” Lúc này bà cụ mới hỏi.
Vương Tuệ Kiều không dám trả lời, nếu để bà cụ biết con gái mình đã tìm được một gã bất kham như vậy thì sẽ như thế nào đây chứ?
“Bà nội, để cháu giới thiệu với bà, anh ấy là bạn trai của cháu, Trần Nam!”
Mặc dù Vương Tuệ Kiều nháy mắt, nhưng Tô Quân Dao ngoảnh mặt làm ngơ, thoải mái giới thiệu Trần Nam.
“Ồ? Quân Dao, cháu cũng có bạn trai sao?” Bà cụ bỗng trở nên mừng rõ.
Đây là đứa cháu gái bà yêu thương nhất, hơn nữa ánh mắt của cháu gái bà hiểu rất rõ, chắc chắn bạn trai cũng là một người tài giỏi.
“Này, Trần Nam, anh còn không mau gọi bà nội?” Tô Quân Dao nắm tay Trần Nam rất thân mật.
Có thể nói đây không phải là lần đầu tiên Trần Nam thấy một buổi tiệc lớn như vậy.
Nhưng bây giờ, bởi vì đang phải giả vờ, trong lòng cảm thấy kỳ lạ.
Vừa rồi, Trần Nam vẫn luôn thất thần.
Bởi vì Tô Quân Vũ, Vương Tuệ Kiều, còn có Tô Lâm, Tô Hoài nhìn anh với ánh mắt vô cùng căm thù.
Sau khi nghe thấy lời nói của Tô Quân Dao, anh đang muốn mở miệng thì…
“Đợi một chút!”
Đúng lúc này, chợt nghe thấy một tiếng quát lạnh truyền đến.
Đương nhiên là Tô Hoài.
Lần trước, Tô Quân Dao dẫn Trần Nam theo, hung hăng đánh vào mặt cô ta và Lý Kiên Hoàng ở trước mặt Giang Trạch, khiến cho cô ta mất hết thể diện trước mặt Tô Quân Dao.
Mối thù này trực tiếp khiến cho Tô Hoài không thể ngủ ngon giấc trong khoảng thời gian này.
Cô ta rất tò mò, rốt cuộc tên Trần Nam này là ai?
Sau khi đến trường học của họ để tìm hiểu mới biết được, hóa ra Trần Nam là con nhà giàu quái gì chứ, chỉ là vừa trúng số mà thôi.
Trước đây, anh chỉ là một tên tầm thường không tiền không thế!
Hơn nữa, anh còn bị bạn gái đá.
Đúng thật là quen biết với Tô Quân Dao khi học lái xe, nhưng không có lý do gì mà Tô Quân Dao lại thích kiểu người này.
Còn chuyện tại sao Giang Trạch lại biết anh à?
Ha ha, nói đến chuyện này thì lại càng buồn cười hơn, cũng không khó để đoán.
Bởi vì sau khi Trần Nam này trúng thưởng, anh đã tiêu tiền ở khắp nơi, mua một chiếc túi giá ba mươi sáu vạn, còn đi đến nhiều khách sạn cao trên con đường thương nghiệp Kim Lăng để tiêu xài.
Có lẽ Giang Trạch đã thấy được, nên cảm thấy anh rất lợi hại.
Bởi vì chuyện này khiến cho người khác nghĩ rằng Trần Nam rất lợi hại, không ngừng xuất hiện những người giống như Giang Trạch!
Bây giờ, nhìn thấy Tô Quân Dao thật sự dám mang Trần Nam này đến, Tô Hoài lạnh lùng nói: “Quân Dao, Trần Nam, hai người đến rồi, không phải nên tặng quà cho bà nội sao?”
“Đương nhiên là tôi sẽ đưa quà!” Tô Quân Dao lạnh lùng nói.
"Cô tặng thì là cô tặng. Tôi đang hỏi Trần Nam. Nếu cậu ta là bạn trai của cô, hơn nữa, không phải cô nói Trần Nam là một phú nhị đại hay sao? Cậu ta còn lợi hại hơn Kiên Hoàng nhà chúng tôi, vì vậy chúng tôi cũng muốn xem món quà của Trần Nam là gì? "
“Đúng vậy, đây là lần đầu tiên gặp mặt, nhất định phải có quà đúng không?”
“Rốt cuộc cậu ta là ai? Hình như gia đình hình như rất có thế lực nhỉ?”
Đám người thân và bạn bè đột nhiên đều xúm lại đây.
Tất cả đều muốn nhìn xem bạn trai của cô cháu gái này mang đến món quà mừng thọ gì…