Ngã Rẽ Hôn Nhân

Chương 72: Biểu hiện của chồng có tốt không (H++)

Đường Cảnh Nghi giật toáng người, mắt hoe đỏ, bàn tay run rẫy cô vươn tới cầm lấy mệnh căn, há miệng, cô đem mệnh căn bao lấy trong miệng, dùng đầu lưỡi cẩn thận mà liếʍ láp mã mắt cùng đầu nấm khổng lồ như ăn một que kem nhấm nháp từng tí một. Cuối cùng dọc theo mệnh căn đầu lưỡi liếʍ dần xuống hai hòn bi nặng trĩu, đem nó quấn vào miệng hôn hôn nhẹ lên rồi bao trọn vào miệng.

Tần Tử Văn trong cơn cực khoái đưa tay xoa bóp hai bầu ngực của cô, giọng khàn chứa đầy dục cảm:“Nghi Nghi thế nào? Em thấy bảo bối của chồng mình có lớn hay không?”

Giữa hai chân cô một mảng thấm ướt, nghe đến đây dịch thuỷ lại tiết ra ướt hết bắp đùi, khóe mắt đỏ lên, liếc mắt nhìn Tần Tử Văn, trong miệng hàm cưới mệnh căn, mơ hồ đáp:"…Rất lớn"

“Có muốn chồng đi vào cơ thể em lần nữa không?” Tần Tử Văn hướng trong miệng cô mà đỉnh đỉnh hai cái.

Chìm đắm trong dục cảm, toàn bộ ý thức của Đường Cảnh Nghi tạm thời bị bỏ quên, cô gật gật đầu, môi bị mệnh căn ma sát làm cho đỏ bừng, nhân cơ hội cô phun ra mệnh căn, liếʍ liếʍ đầu nấm, nhìn anh nói:“Muốn a~”

Tần Tử Văn, dùng hai tay đỡ lấy người Đường Cảnh Nghi đứng dậy, giọng nói khàn khàn:“Nào đứng dậy” Khi Đường Cảnh Nghi vừa rời khỏi chỗ, Tần Tử Văn đã lập tức ngồi xuống chỗ vừa rồi của cô, mắt hướng lên, anh nhìn cô:“Ngồi lên người anh”

Không nghĩ ngợi Đường Cảnh Nghi liền nghe theo lời ngồi trên đùi của Tần Tử Văn, mông hơi vểnh lên để cho Tần Tử Văn thuận lợi cầm lấy mệnh căn của anh đỡ nó đi vào trong cơ thể mình.

“…Aa…Ư ư…” Khi toàn bộ mệnh căn cắm vào bên trong, Đường Cảnh Nghi không khống chế được mà kêu ra tiếng, chưa kịp thích ứng thì Tần Tử Văn đã bóp eo cô rồi bắt đầu di chuyển, anh hôn cổ cô một cách cuồng nhiệt, đâm thật mạnh vào hoa h.uyệt đến tàn nhẫn:“Nghi Nghi thả lỏng ra, em chặt quá, kẹp anh sướиɠ đến đau”

“Ha…Aaa…” Đường Cảnh Nghi bị đâm chọc điên cuồng, cô không ngừng run rẩy, trong miệng nức nở không ngừng:“Chồng….a.….Mạnh…Mạnh quá…Ô ô…”

Đường Cảnh Nghi bị Tần Tử Văn bóp chặt eo đưa đẩy thêm vài phút đã cao trào, ý thức của cô bị những cú va chạm nặng nhẹ mà gần như tiêu tan, đôi mắt đỏ hoe rưng rưng đọng lại vài giọt nước mắt yếu ót đến đáng thương.

“Ha…A…Chồng ơi…Ô…Ô…Thật thoải mái” Cô ôm vai anh đưa đẩy vòng eo mềm mại của mình, hai bầu ngực mềm mại cọ xát vào khuôn ngực săn chắc của anh, đầu ngực cọ xát vừa ngứa ngáy vừa tê dại. Cô vừa nức nở rêи ɾỉ một tiếng lại bị anh chế trụ nắm lấy cái ót, ép cô thừa nhận nụ hôn của mình nuốt hết toàn bộ âm thanh mê người vào bụng.

“Vợ anh muốn bắn” Tần Tử Văn véo véo eo cô, rồi lại đưa đẩy kịch liệt mười mấy lần nói ra:“Bắn vào miệng em được không?”

Đường Cảnh Nghi bị đâm chọc đạt đến cực khoái ngăn không được mà rên lên:“Không…không ăn…”

Bỏ qua lời của Đường Cảnh Nghi.

Tần Tử Văn đỏ mắt, kịch liệt đưa đẩy như pittong thêm mấy mươi lần nữa lúc này mới rút ra, ấn chặt Đường Cảnh Nghi, anh đem mệnh căn cắm vào miệng cô.

Dịch tình ấm nóng phun ra toàn khiến cho toàn bộ cơ thể Đường Cảnh Nghi run lên không ngừng. Cô cựa quậy có ý muốn từ chối, nhưng lại bị Tần Tử Văn ghìm chặt, miệng buộc hé mở, cô đem nuốt hết dịch tình nóng hổi của anh vào trong cổ họng.

Nhưng bởi quá nhiều cô ăn không hết một số ít trào ra chảy xuống khóe miệng trượt trên cần cổ trắng nõn của cô tới bộ ngực sữa, trên đầu nhũ hồng hào được tưới tắm bởi dịch tình.

Tần Tử Văn há miệng thở dốc thoải mái sau khi bắn ra, bàn tay nâng lên vuốt ve chơi đùa khuôn mặt phấn nộm hồng hồng mê người của cô, giọng đầy dụ hoặc:“Vợ yêu, liếʍ sạch sẽ cho chồng”

Không còn cách nào khác, Đường Cảnh Nghi nuốt xuống dịch tình trong miệng, liếʍ liếʍ mệnh căn khổng lồ sau khi xuất nửa mềm nửa cứng của Tần Tử Văn, chưa tới vài giây mệnh căn lại trướng lên.

“Nghi Nghi, nào chống tay lên đây” Tần Tử Văn sờ sờ mặt Đường Cảnh Nghi, chỉ tay vào thành của bồn tắm bên cạnh"

“Không muốn nữa…Chồng…Ô ô…Aaaa…”

Chưa kịp phản kháng, Tần Tử Văn đã ôm lấy Đường Cảnh Nghi đối mặt với bồn tắm, một tay bắt lấy eo ép xuống nâng mông lên, từ phía sau banh hai chân cô ra mà cắm vào.

Hành động bất ngờ của Tần Tử Văn quá đỗi kí©ɧ ŧɧí©ɧ đánh úp vào đầu óc của Đường Cảnh Nghi khi anh mới đẩy mệnh căn to của mình vào hoa h.uyệt cô liền bị kɧoáı ©ảʍ làm cho cao trào, cô cắn chặt răng rêи ɾỉ xen lẫn tiếng khóc rám rút “A…Chồng”

“Chồng em vẫn chưa bắt đầu làm em đâu” Tần Tử Văn cúi đầu hôn lên vai cô tiếp đến là những nụ hôn nóng bỏng dày đặc bao phủ sống lưng theo đó là giọng nói trầm khàn ẩn nhẫn:“Cái miệng nhỏ này của em thật mẫn cảm”

Đường Cảnh Nghi bị những cái hôn ướŧ áŧ của Tần Tử Văn làm cho run rẩy, cô cả người bị đâm, đem nửa người trên nỗ lực ép xuống, nhếch mông đón ý hùa theo động tác đâm chọc từ phía sau của anh.

Khoái lạc xâm chiếm khắp cơ thể Đường Cảnh Nghi gặm nhấm từng chút một, toàn thân cô run rẩy không kiểm soát, lại lần nữa bị anh cắm tới rồi cao trào:“Aaaaa…Chồng…Ơi…Aaa…Hự……Ưm”

Tần Tử Văn nắm lấy dôi gò bồng của Đường Cảnh Nghi xoa xoa trong lòng bàn tay, rồi mạnh mẽ chọc chọc eo cô thọc vào rút ra.

Đường Cảnh Nghi bị cắm đến nước mắt lưng tròng, nhưng kɧoáı ©ảʍ ập đến che lấp đi lý trí còn sót lại của cô, vừa khóc vừa kêu:“Sướиɠ…Ô ô…Chồng ơi…Thật sướиɠ…Ưm…”

Tần Tử Văn bị Đường Cảnh Nghi kẹp đến khiến da đầu tê dại, bây giờ anh mới thoải mái buông lỏng mệnh căn rồi bắn, kɧoáı ©ảʍ xâm lấn anh nhanh chóng rút ra phun hết chất lỏng nóng hổi lên bờ mông trắng nõn của cô.

Đường Cảnh Nghi chân mềm nhũn mà trượt xuống, Tần Tử Văn nhanh tay đã ôm lấy eo nâng lên, hôn nhẹ vào môi cô:“Vợ xem có phải biểu hiện của chồng rất tốt không?”