“A Lãng!” Hôm nay cô mặc một bộ váy công sở màu trắng, thướt tha văn phỏng tổng giám đốc.
Nghiêm Lãng nhìn người phụ nữ đang từng bước đến gần mình với ánh mắt rực lửa, sau mấy ngày không gặp, cô ta càng ngày càng yêu kiều diễm động lòng người. Thiên Thiên đưa cho hắn một cái usb, thuận thế khóa ngồi trên đùi hắn, lắc mông cọ xát thân thể hắn.
Uh~ Lão Lục An Nhân chết rồi, hôm nay cô còn chưa ăn thịt!
Nghiêm Lãng nhướng mày nhìn hai người quấn lấy nhau trong video, nhéo nhéo khuôn mặt ửng hồng của cô, khóe mắt cười cười: “Là em làm à?”
Thiên Thiên tránh ở trong lòng ngực hắn cười cười, “Làm sao có thể! Ta chính là một đứa trẻ ngoan!”
“Hử? Đứa trẻ ngoan? Có thể làm lão nam nhân Lục gia nói gì nghe nấy? Nói cho tôi, ông ta đã chạm vào em phải không?” Vẻ mặt Nghiêm Lãng không thay đổi, nhưng trong ánh mắt lại có thêm vài phần thâm trầm.
Thiên Thiên rút thắt lưng ra, khéo léo nhào nặn côn ŧᏂịŧ đang có xu hướng vươn cao, không trả lời hắn.
Đàn ông ghen tuông thật vui mắt, cô ấy không ngại trêu chọc thêm lần nữa.
Nghiêm Lãng trầm mặt, kéo cổ áo cô ra, nắm lấy núʍ ѵú nhỏ phấn hồng, trong mắt hắn tràn đầy mưa gió, giọng nói đè nén, “Sao em lại để ông ta chạm vào em?”
Thiên Thiên mổ một cái lên môi hắn, không để bụng nói, “A Lãng, ta và anh trai anh là thanh mai trúc mã, hai người từ nhỏ quen nhau mà lớn lên, ta toàn tâm toàn ý đối với hắn, nhưng ngươi nhìn kết cục của ta đi.”
Cô cười đến mi mắt cong cong, ngón tay thon dài chọc lên người hắn, đùa bỡn cổ áo chỉnh tề của hắn, “A Lãng, ta hiện tại cái gì đều không có, chỉ có thể dựa vào chính mình, ta không bao giờ thêm một người nam nhân nào nữa, bao gồm ngươi.”
Trong mắt Nghiêm Lãng lướt qua một tia đau xót “Vậy em định làm gì?”
“hửm?” Thiên Thiên ghé vào ngực hắn, lắng nghe nhịp tim mạnh mẽ và ổn định của hắn, “Tính toán?”
“Sự trả thù của ta vẫn chưa kết thúc!"
Chồng của Lục Y Y là Cù Tín, là giảng viên của học viện quân sự ở thành phố bên cạnh. Cô ấy đi lang thang quanh cổng học viện quân sự với ổ USB một lức, và thấp giọng hỏi em trai đang đứng gác ở cửa.
“Cô tìm huấn luyện viên Cù? Cô là cái gì của anh ta?” Em trai nhỏ ít khi tiếp xúc với nữ nhân, khuôn mặt non nớt bỗng đỏ bừng, theo thông lệ đăng ký cho cô.
“Tôi, tôi là tình nhân nhỏ của hắn!” Giọng điệu của cô trêu chọc, ngón tay câu kéo cổ em trai, mặt em trai càng ngày càng đỏ vì bị cô trêu chọc, bấm số điện thoại của Cù Tín, , “Cù, Cù huấn luyện viên! Ở cửa có người tìm! Nói, nói là ngài…… Tiểu, tiểu……”
Mịa nó! Hắn nói không được nữa!
Người phụ nữ phía sau móc eo cậu như rắn, thuận tiện cắn vành tai của cậu, cướp lấy nói với bên kia, “Tiểu tình nhân ~”
Âm thanh của cô cong cong khiến lòng người ngứa ngáy..
Cù Tín “Phanh” một tiếng cúp điện thoại, đi nhanh về phía phòng khách.
Cơ thể anh ta vạm vỡ, thân hình cao lớn, cường tráng anh tuấn như một ngọn núi nhỏ, quân phục chỉnh tề, làn da rám nắng khỏe mạnh vẫn còn lấm tấm mồ hôi tươi chảy dài trên khuôn mặt, đôi mắt sắc bén như chim ưng bắn ra hai tia hung ác: “Cô tìm tôi? "
Thiên Thiên nhìn mồ hôi trên mặt anh, thèm thuồng liếʍ môi, buông em trai ở cửa ra, đi đến trước mặt anh ta, “Là tôi, tôi có chuyện muốn nói với,” cô nhón chân, ghé vào ngực anh, khinh thanh tế ngữ, nhỏ giọng thì thầm: “Lục Y Y, còn đứa bé trong bụng.
Cù Tín nhăn mày, không cùng cô nói chuyện tại chỗ này nữa, và đưa cô ấy trở lại ký túc xá của anh ta.
“Nói đi!” Anh ta ôm cánh tay dựa cửa, chờ người phụ nữ này giải thích.
Anh ta và Lục Y Y gặp nhau là do người thân sắp xếp, và họ không có nhiều vướng mắc tình cảm ngoài việc trút bỏ du͙© vọиɠ, nhưng điều này không có nghĩa là người phụ nữ này có thể cho mình đội nón xanh!
Mang thai? Anh ta đã sớm buộc ga-rô, cô mang thai kiểu gì!
Thiên Thiên mở máy tính, phát một đoạn video cuồng nhiệt khiến người ta đỏ mặt, hiệu ứng âm thanh tốt khiến căn phòng nhỏ tràn ngập tiếng la hét của phụ nữ, có người gõ cửa phòng bên cạnh, “Họ Cù, các ngươi nhỏ giọng lại! Lớn tiếng như vậy có để người khác nghỉ ngơi không!”
Bên cạnh còn có người liên tục phụ họa, “Đúng vậy, nghe thôi mà côn ŧᏂịŧ lão tử đã ngạnh! Người phụ nữ này thật cmn tiện!”
Thiên Thiên nhìn người đàn ông có khuôn mặt u ám Bên cửa, “Có cảm nghĩ gì?”
Cù Tín nhìn cô, nghiến răng nghiến lợi, “Cô rốt cuộc là ai?”
“Tôi sao, là tình địch của vợ anh!” Cô cong môi, ánh mắt dịu dàng như mười dặm vừa phá băng, nước suối.
“Nghiêm túc đi!” Cù Tín không tin cách nói ngả ngớn thiếu nghiêm túc của cô.
Thiên Thiên câu lấy cổ anh, hai chân quấn lên eo anh ta, nghiêm túc nhìn thẳng vào đôi mắt anh ta, “Tôi không nói giỡn với anh, đứa con trong bụng Lục Y Y kia, là của chồng tôi, nga không, là chồng trước, hắn Anh ta vừa đá tôi.”
Cù Tín xụ mặt nhìn cô, “Chính là……”
Người đàn ông trong video vừa rồi không phải là cha của Lục Y Y sao?, Lục Y Y khẩu vị cũng thật nặng!
Thiên Thiên lần lượt cởi cúc áo kim loại của anh ta, "A, vợ anh là một con đ*, anh không biết sao? Dụ dỗ chồng cũ của tôi sau lưng anh còn ép tôi ly hôn, dụ dỗ cha ruột lên giường có cái gì ghê gớm.”
“Cô trước xuống dưới đi.” Anh muốn kéo người phụ nữ trên người xuống, hơn một năm nay không chạm qua nữ nhân, sợ mình nhịn không được.
Thiên Thiên làm sao có thể nguyện ý nghe lời anh ta, cô trực tiếp dùng đôi tay nhỏ mềm mại mở khóa quần của anh, phóng xuất côn ŧᏂịŧ thô to đen tím kia ra, vặn eo nhét vào trong tao huyệt non mềm của mình.