Cù Tín bị sự to gan của cô làm hoảng sợ, nàng lớn mật hoảng sợ, cho dù là người tính cách sắt đá như thái sơn cũng bị một người phụ nữ nhỏ bẻ này tay yếu chân mềm này làm cho cả người cứng đờ, cố nén du͙© vọиɠ kéo cô ra khỏi cơ thể mình, “Cô, cô trước xuống dưới!”
Thiên Thiên kẹp eo anh không buông, giống như bạch tuộc bám vào người anh, "Không, tôi không xuống! Người đàn ông của tôi đã làm vợ anh mang thai, chẳng lẽ anh không muốn nếm thử hương vị vợ anh ta sao? Chẳng lẽ tôi không đẹp bằng Lục Y Y sao?”
Bộ dáng của cô không vui giống như bé gái bỏ không được ăn thịt, tiểu huyệt nộn tham lam đóng mở, câu quấn lấy côn ŧᏂịŧ anh, không cho anh rời đi.
Anh trầm mặt, thở một tiếng, xoay người đè cô lên tường, hốc mắt đỏ bừng, “Đây chính là do cô nói! Chờ lát nữa đừng có xin tha!”
Nói xong, anh liền không lưu tình thọc vào rút ra dâʍ ŧᏂủy̠ bắn tung tóe khắp nơi. Anh ta mặc một bộ quân phục chỉnh tề, với một huy hiệu sáng bóng được ghim trước ngực, cọ xát qua lại vào núʍ ѵú phấn nộn, huân chương danh dự áp vào ngực cô, và đôi tay nhỏ bé của Thiên Thiên ôm lấy cái đầu xù của anh ta, mặc anh cắn loạn trên người mình.
Lục tiểu tam, tôi đang tận hưởng côn ŧᏂịŧ to của người đàn ông của cô, cô có vui vẻ không?
Cù Tín nâng cặp mông đầy đặn như tuyết của cô, nhanh chóng chạm vào âʍ ɦộ ẩm ướt và trơn trượt, cửa gỗ lỏng lẻo bị anh va chạm phát ra tiếng kêu cách cách, những người ở ký túc xá bên cạnh lại chạy tới, lần này họ không gõ cửa mà ngồi xổm ngoài cửa nghe lén.
Động tác Cù Tín vô cùng cuồng bạo, hung dữ cắn vào phần thịt non mềm ở một bên cổ cô, côn ŧᏂịŧ thô dài mỗi lúc một sâu vào, không cần sử dụng bất kỳ kỹ năng nào, chỉ có kích thước và sức mạnh khiến Thiên Thiên muốn thần phục.
“Quá sâu ~~ quá sâu ~~ sảng ~ rất sảng a ~ côn ŧᏂịŧ cứng quá ~ ha a ~~ a ~ thao ta ~~ thích côn ŧᏂịŧ lớn của ngươi ~~” Âm thanh cô mềm mại, kiều kiều nhu nhu tùy ý anh phát tiết, huyệt nộn mọng nước ôm chặt lấy qυყ đầυ to lớn của anh, quấn lấy anh càng cắm càng nhanh.
Cù Tín nhớ tới bộ dạng dâʍ đãиɠ của Lục Y Y dưới háng cha cô ta, bỗng nhiên hưng phấn lên, véo mông Thiên Thiên, “Nào, mau kêu ba ba!”
Thiên Thiên biết rõ suy nghĩ của người đàn ông, ôm lấy cổ anh, đem bộ ngực mềm mại như tuyết đưa vào trong miệng anh, hé mở môi đỏ, tao lãng kêu, “A ~~ côn ŧᏂịŧ lớn ba ba mau thao ta ~~ con gái muốn ăn côn ŧᏂịŧ lớn của ba ba ~~ thao ta ~~ thật lớn ~~ rất thích ~~ yêu chết ba ba ~~ lại đến ~~ côn ŧᏂịŧ to của ba ba~~ đều đút cho con gái ăn ~~ hô ~~ còn muốn ~~”
“Thao! Hôm nay dù thế nào cũng phải thao nát tao bức ngươi! Cho ngươi biết sự lợi hại của ba ba! Tao bức con gái, lật mông lên đi!" Anh thay đổi tư thế tiếp tục thao, lông mao thô cứng của anh bị dâʍ ŧᏂủy̠ của người phụ nữ làm cho ướt nhẹp, côn ŧᏂịŧ không ngừng ra vào huyệt nộn của cô, hai tinh toàn cũng đập bang bang vào cánh mông cô.
Người ngoài cửa nghe vậy sôi máu, thứ phía dưới từng người đứng thẳng, côn ŧᏂịŧ nhô cao lên trời, lấy ra những côn ŧᏂịŧ thô dày mỏng khác nhau ra loát.
“Thao! Nữ nhân này kêu thật đ*! Trách không được có thể làm huấn luyện viên Cù nổi điên!” Có người nuốt nước miếng, sờ lên côn ŧᏂịŧ đồng đội, “Ta thao! Ngươi mẹ nó sao côn ŧᏂịŧ ngươi lại dài như vậy!”
Người kia đè lại tay hắn, ở trong lòng bàn tay hắn cọ vài cái, thần sắc ái muội, “Có muốn thử xem không? Ca ca của ta rất có kinh nghiệm, làm ngươi thoải mái một chút nhé?”
Cho dù hai người ngoài cửa có làm hay ồn ào tới đâu, thì trong phòng hai người làm đến khí thế ngất trời. Thiên Thiên được người đàn ông gặm cắn vυ', không chút kiêng dè hét lớn, cô đương nhiên biết ngoài cửa có người nghe lén, cảm giác này càng khiến cô phấn khích hơn.
Cô nằm bẹp trên giường, khi nghe thấy tiếng bước chân đang đến gần ngoài cửa, một tiếng quát lạnh vang lên, « ở chỗ này làm gì ? »
Mọi người lập tức giải tán, có người đẩy cửa ra vào phòng, nhìn cảnh tượng da^ʍ mĩ trước mắt có chút sững sờ, “Họ Cù, các ngươi…… Này ban ngày ban mặt, làm cái gì vậy!”
Người đến là cấp trên của Cù Tín, tên là Tống Lâm, lớn hơn Cù Tín vài tuổi, tuy đã có vợ nhưng chưa có con. Anh ta luôn không có hứng thú tìиɧ ɖu͙© với vợ, và chỉ ngủ theo phép ngủ một giấc. Vợ anh ta là thư ký trong quân khu, hai người không xa cách nhưng Tống Lâm luôn không có hứng thú gì trong phương diện ấy, anh ta chỉ cho rằng mình là người có tính cách lãnh đạm.
Nhưng bây giờ, trong nháy mắt cái tính lãnh đạm nhìn thấy động tác của hai người, thân dưới của anh ta lại vọt lên cao.
“Tống ca! Sau khi xong việc sẽ nói chuyện!" Cù Tín lễ phép gật đầu với anh, tiếp tục hành động của mình. Ngực của người phụ nữ bị anh cắn phá, và cái bụng phẳng lì của cô bị côn ŧᏂịŧ anh chọc u lên một cục, anh bẻ mạnh hai đùi cô ra, thao cái miệng nhỏ kia đến run rẩy.
Tống Lâm ma xui quỷ đi đến bên giường, nhìn sắc trời bên ngoài dần dần tối lại, đã đến giờ tắt đèn, ánh đèn đột nhiên mờ đi. Hai người ở trên giường vẫn đang hăng say tham gia vào những hoạt động không phù hợp với trẻ con, côn ŧᏂịŧ anh ta căng trướng đến sưng đau, và khi chiếc giường lắc lư, anh ta đã lấy côn ŧᏂịŧ, loát lên xuống.
Cù Tín ngày thường ít nói thở hồng hộc, thao người phụ nữ kêu đến đinh tai, “ ca ca tốt~~ba ba tốt~~ thao chết ta ~~ sướиɠ ~~ a ~~ sướиɠ quá ~~”
Trong đầu Tống Lâm chỉ còn một ý niệm, thao một người phụ nữ thực sự rất vui sao? Tại sao anh ta không cảm nhận được.
Hai người ở trên giường trằn trọc cả đêm, Tống Lâm cũng thức cả đêm, tranh thủ lúc Cù Tín đi WC tắm rửa, anh ta nhanh nhẹn trèo lên giường, móc côn ŧᏂịŧ ra đưa vào giữa chân người phụ nữ.
Thiên Thiên dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, cái bụng nhồi của cô phình ra, cô nhìn người đàn ông cả đêm không ngủ, kiêu hãnh ôm lấy eo anh, "Nào, thao ta đi, thật tuyệt!”
-----------------------------------------------Cảnh báoCảnh báo
Cảnh báo
Truyện có yếu tố siêu nặng, cân nhắc trước khi đọc