Thiên Thiên dùng hơn ba tháng để hoàn toàn thuần phục ông ta.
Trừ bỏ thân thể, còn có linh hồn.
Hiện tại Lục An Nhân trước mặt người khác vẫn là một người đàn ông khó gần như trước, nhưng khi ở trước mặt cô lại nói gì nghe nấy, va vâng vâng dạ dạ như chó hoang.
Thiên Thiên quyết định bắt đầu bước tiếp theo của kế hoạch.
Lục Y Y có thai đã hơn sáu tháng, và người chồng danh nghĩa của cô ấy một năm không về nhà một lần, điều này khiến bạch liên hoa lòng dạ hiểm độc càng thêm càn rỡ, có con với người khác, và mong chờ một cuộc sống mới .
Thiên Thiên xuống khỏi cơ thể Lục An Nhân à đưa ra chỉ dẫn mới cho ông ta, “Chó hoang có phải có một đứa con gái phải không? Có muốn thao cô ta không? Hương vị của phụ nữ mang thai rất hấp dẫn, muốn thử chứ?”
Lục An Nhân nghe lời đi tới phòng con gái, bò lên trên giường lớn của cô.
Nghiêm Lương hôm nay không ở nhà, Lục Y Y, người có cái bụng to, đang nằm trên giường và ngủ một cách yên bình, ông học theo cách của Thiên Thiên trói hai tay cô ta lại, bịt miệng cô bằng một quả bóng miệng, và lật cô lại như một con cɧó ©áϊ, dựng thẳng côn ŧᏂịŧ từ sau lưng cắm vào.
Thiên Thiên ngồi ở cửa đặt máy quay phim, nhắm vào chỗ giao hợp của hai người mà chụp liên tiếp, ghi lại chính xác biểu cảm mơ hồ của hai người và tình huống chiến đấu kịch liệt..
Lục An Nhân đã lâu không nắm được quyền chủ động trong chuyện chăn gối, nhìn thấy thân thể trắng nõn non nớt và cái bụng căng tròn của con gái, ông ta hưng phấn đến mức hạ thân sưng đỏ, cứng rắn đâm vào âʍ ɦộ của con gái mình.
“Ôi ~~ Con gái thật chặt, thao phụ nữ mang thai thật sướиɠ, kẹp đến ba ba rất sảng!” Ông nắn bóp cái mông tròn vo của Lục Y Y, không chút cố đẩy mạnh thắt lưng.
Ông ta không có tình cảm sâu sắc với con gái mình, hơn nữa ông và vợ kết hôn vì quan hệ làm ăn nên tình cảm cũng không sâu đậm, đối với loại chuyện gian da^ʍ con gái này, ôngg cũng không cảm thấy áy náy, ngược lại là có một loại cảm giác phấn khích vượt qua những điều cấm kỵ. Lục Y Y đã tỉnh dậy, cô ta cho rằng người phía sau là Nghiêm Lương, không nghĩ tới lại là ba mình, cánh tay bị trói của cô vùng vẫy dữ dội.
"Hừ ~~ buông con ra ~~ ba ~~ ba làm gì vậy!" Khóe mắt cô rưng rưng nước mắt, cô thật đáng thương, nhưng lúc như vậy chỉ khiến Lục An Nhân biến thành một con thú, thậm chí còn phấn khích hơn.
“Làm cái gì? Đương nhiên là làm con! Đương nhiên là ba đang thao tao bức con gái nha! Sướиɠ không! Tao cɧó ©áϊ mang thai! Có thể cho tên khốn nào đó thao,lại không thể cho ba ba thao ngươi một cái sao! Tới! Cho ba ba ăn vυ' ngươi!”
Ông kéo Lục Y Y lại gần, dùng hai tay mạnh mẽ giữ lấy hai bầu vυ' to đang nảy nở, dùng đầu lưỡi mυ'ŧ lấy bầu ngực nhỏ của cô, "Ôi ~~ thơm quá! Vυ' của tao cɧó ©áϊ vυ' ăn ngon thật! Sẽ phun sữa chứ? Ba ba thao ngươi đến khi tiết sữa được chứ?” Ông gắng gượng dùng qυყ đầυ mình nghiền nát tao huyệt đang khép kín, ma sát vài vòng, để kí©ɧ ŧɧí©ɧ sự thèm ăn của cô.
Lục Y Y vốn dĩ không phải là một người phụ nữ trong trắng và mạnh mẽ, cô ta trở nên mềm yếu hơn bất kỳ ai khi chạm vào cơ thể của một người đàn ông, cô khéo léo vặn eo, và dùng mông kẹp côn ŧᏂịŧ, “Mau ~~ ba ba mau thao con tiết sữa đi ~~ ăn vυ' con gái ~~ muốn côn ŧᏂịŧ ~~ muốn côn ŧᏂịŧ cắm vào~~ mau một chút ~~”
“Con gái ta đúng là tao hóa, thân thể t rẻ tiền, nhìn thấy côn ŧᏂịŧ liền phát da^ʍ phải không? Ba ba hôm nay liền thỏa mãn ngươi, thao chết đứa con gái tao hóa!” Ông dùng sức bẻ hai cánh mông cô ta ra, đứng thẳng eo đâm vào, ra sức đóng cọc, mỗi cú đâm đều mạnh mẽ mở cổ tử ©υиɠ của người phụ nữ, khiến cô ta run lên, và âʍ ɦộ như dòng suối liên tục chảy nước, theo đùi một đường chảy xuống bên dưới.
“Sướиɠ ~~ tuyệt quá ~~ côn ŧᏂịŧ to của ba ba thao chết tao bức con gái đi~~ sướиɠ quá ~~ cắm sâu quá~~ côn ŧᏂịŧ ba ba thật lớn ~~” Lời cô ta nói đều là thật, côn ŧᏂịŧ Lục An Nhân so với Nghiêm Lương lớn hơn rất nhiều, côn ŧᏂịŧ chồng cô ta không nhỏ, chỉ tiếc là một năm không được sờ đến bao nhiêu lần, có thể sử dụng côn ŧᏂịŧ ba ba giải cơn thèm, thật là không tồi!
Lục An Nhân hài lòng nắm lấy núʍ ѵú đỏ sẫm của cô, mυ'ŧ tới cắn lui da thịt trắng như tuyết, "Mau! Phun sữa ra cho ba ba uống! Ba ba muốn uống sữa tao bức con gái!”
Móng tay Lục Y Y siết chặt ga giường, chịu đựng sự va chạm mạnh mẽ của ông, đến lúc đạt cực khoái, cô ta run rẩy phun ra dòng sữa ngọt ngào, rơi xuống mặt người đàn ông.
Lục An Nhân lau mặt, liếʍ sữa trên môi, thở hổn hển vài cái như dã thú, "Chết tiệt! Con thật sự phun sữa rồi! Con cɧó ©áϊ thật ngoan ngoãn! Nào, ba ba thưởng cho con một côn ŧᏂịŧ lớn!”
Khóe miệng Thiên Thiên gợi lên một nụ cười hài lòng, nhìn thân thể Lục Y Y kịch liệt uốn éo dưới máy quay, vừa la hét vừa phát ra một tràng lời dâʍ đãиɠ, Lục An Nhân đang mơ hồ lại bị cô ta kẹp đến tê dại, lần lượt bắn trong cơ thể cô ta, cuối cùng là thể lực chống đỡ hết nổi, cơ thể kiệt sức và tèo trên người con gái.
Lục Y Y vui vẻ vặn vẹo cơ thể, thấy ba mình không có động tác kế tiếp, cô lật người ngồi lên người ba cô ta, dùng côn ŧᏂịŧ vẫn còn cương cứng của ba làm gậy mát xa, kɧoáı ©ảʍ cưỡиɠ ɧϊếp xác chết!
Nhìn thấy cảnh tượng thần kỳ này, Thiên Thiên hết sức vui mừng thu hồi camera, xoay người ra cửa, trước khi trời sáng gửi đoạn video cho Nghiêm Lương và Lục mẫu qua email nặc danh, và tất nhiên là tất cả những người thân trong gia đình nữa, khấp khởi chờ đợi phản ứng của mọi người.
Chà, người quan trọng nhất kia sao, tất nhiên cô muốn đích thân đi một chuyến!
Bất quá trước đó, cô cần giải thích với Nghiêm Lãng.