NPC Bị Người Chơi Cưỡng Chế Yêu

Chương 12: Cự thú ẩn nấp trong thảo nguyên (hơi H)

Trong quá trình xuống lầu, Triệu Văn vẫn luôn nói chuyện, đối với chuyện chủ nhà chỉ cho một đạo cụ rất là không hài lòng, nói:

"Một đạo cụ chỉ có một cơ hội công kích như vậy thì có ích lợi gì, còn không phải là đều sống không nổi qua đêm nay sao."

"Cô ta thật sự cũng chỉ có một đạo cụ này sao? Trong phó bản có nhiều người chơi chết như vậy, cô ta chắc chắn là không thể chỉ thu thập được một đạo cụ thôi, anh nên trực tiếp thao cô ta, sau khi cô ta phục tùng anh thì đạo cụ gì mà chẳng cho anh."

Trong lúc nói chuyện không kiêng dè những người chơi còn sống khác trong tòa nhà này, từ trong cuộc nói chuyện của bọn họ lấy được một chút tin tức giá trị, một căn phòng trên lầu năm mở ra, sau khi bọn họ rời khỏi cầu thang, liền bước lên cầu thang lên trên tầng cao nhất.

Cảm xúc của Triệu Văn hôm nay thay đổi rất nhiều lần, trước đó đều có thể khiến Chu Lịch đi thao người khác, nhưng sau khi trở lại phòng của chính mình, hình như cô ta lại có vẻ quan tâm đến bạn trai của mình.

Đem Chu Lịch đặt ở cửa, kéo quần của hắn xuống, nắm lấy cự thú đang ẩn nấp trong bộ lông đen cứng kia.

Cho dù tay của Triệu Văn cũng không được trắng nõn như ngọc như tay chủ nhà NPC kia, nhưng khi cùng cự thú này đặt cùng một chỗ, cũng có vẻ cực kỳ đẹp mắt.

"Anh vừa rồi cứng có hay không?"

Cô nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của Chu Lịch mà chất vấn:

"Lúc nói chuyện với tao hóa kia, lúc nói muốn đem cô ta thao nát, anh có cứng rắn hay không? "

Chu Lịch trong nháy mắt bị cô ta nắm chặt lấy dương vật, hô hấp liền nặng hơn một chút, khàn giọng nói: "Không có."

Quả thật là không có, hắn rất muốn nói cho Triệu Văn biết hắn không phải là chó đực đối với ai cũng có thể phát tình, lại bị động tác tùy ý trên tay của đối phương làm cho khó có thể kiềm chế.

Tìиɧ ɖu͙© của hắn có thể dễ dàng bị người phụ nữ mà hắn yêu kiểm soát lấy, dươиɠ ѵậŧ tráng kiện cần hai tay mới có thể đỡ được ở trong tay của Triệu Văn đột nhiên thức tỉnh, gân xanh càng thêm rõ ràng, bộ dáng dữ tợn hung mãnh, giống như một con cự thú ở trên thảo nguyên đang muốn chạy ra khỏi rừng rậm triển khai thần uy của chính nó.

Tư thế hai người như vậy, dươиɠ ѵậŧ của hắn bị bạn gái nắm trong tay, bàn tay của Chu Lịch bất giác vuốt ve sau đầu của cô ta, ngón tay thô ráp lại vuốt ve sau gáy của cô ta, ánh mắt sâu thẳm.

Hắn không muốn để bạn gái giải quyết vấn đề này cho hắn, bởi vì hắn luyến tiếc, chỉ là cơ thể trung thực hơn trái tim của chính mình, trước sau vẫn như cũ vâng theo lời trước của bạn gái mình, cũng có một mong muốn thô lỗ làʍ t̠ìиɦ với cô.

Có lẽ thô lỗ và man rợ mới là bản tính của hắn khi chìm đắm vào bên trong tìиɧ ɖu͙©, chỉ là hắn quá quý trọng bạn gái, vẫn luôn nhẫn nhịn.