NPC Bị Người Chơi Cưỡng Chế Yêu

Chương 13: ᗪu͙ƈ ᐯọиɠ mãnh liệt của chó đực (hơi H)

Triệu Văn vẫn không có gì yêu thích cái thứ lớn này của Chu Lịch, hiện tại tâm tình không vui, tiện tay lay động vài cái liền tùy ý nhéo một cái, tiếp tục lạnh giọng chất vấn nói:

"Nhưng tôi ở phía sau cửa nhìn chỗ anh một đoàn đều đã căng thành một cái lều trại."

Chu Lịch bị bóp đến hơi hít thở, cũng hiểu được Triệu Văn không phải đang cùng hắn chơi đùa tình thú, mà là đang giáo huấn hắn.

Hắn khẽ nhíu mày, hiếm thấy khàn giọng nói một câu:

"Cái này của tôi vốn lớn như vậy, em không phải là biết chuyện này hay sao?"

Lúc trước không phải lúc nào cũng chê cái của hắn quá lớn, cho nên từ chối không cho hắn thao vào để làm cô hay sao?

Triệu Văn không nói gì, bạn gái bị nuông chiều đến hư hỏng khó có được không mắng người như vậy, khiến Chu Lịch càng thêm tình động.

Bàn tay đặt sau đầu của Triệu Văn dần dần tiến về phía trước, động tình vuốt ve sườn mặt của cô ta, dùng ngón cái vuốt ve cánh môi của cô ta.

Chu Lịch bây giờ chính là ở trong độ tuổi có du͙© vọиɠ mãnh liệt nhất, kìm lòng không được mà cúi đầu xuống phía dưới, muốn hôn lên cánh môi của bạn gái.

Nhưng trong hai người chỉ có một người động tình, Triệu Văn nghiêng mặt tránh đi, đem dươиɠ ѵậŧ cứng rắn của hắn giống như vứt rác rưởi ném ra, lại giống như đυ.ng phải thứ gì bẩn thỉu, dùng quần áo lau tay.

Cô ghét nhất Chu Lịch làm như vậy, giống như một con chó đực, tùy tiện trêu chọc vài cái là có thể phát tình.

Động tác ghét bỏ của người yêu làm cho ánh mắt của người đàn ông có chút ảm đạm rũ mắt xuống, tìиɧ ɖu͙© vừa mới dâng lên cũng hoàn toàn biến mất.

Hắn sẽ không miễn cưỡng cô khi cô không muốn, cho dù có thể là hắn sống không qua đêm nay, đến chết đều vẫn là xử nam, cũng vẫn trầm mặc thu hồi dươиɠ ѵậŧ trở về.

Hắn đang muốn mở miệng hòa hoãn không khí trước đó của nhau, cửa phòng lại đột nhiên bị người bên ngoài đập một chút.

Triệu Văn vừa rồi còn đầy ghét bỏ Chu Lịch lập tức chui vào trong ngực của hắn, kinh hoảng hỏi: "Là quỷ vật sao?"

"Là chúng ta kích hoạt cái gì sao?"

Chỉ có những lúc như thế này bạn gái mới dịu dàng dựa vào trong ngực mình, Chu Lịch vỗ vỗ lưng cô, ôm chặt cô.

Còn chưa trấn an bạn gái nói gì đó, ngoài cửa lại truyền đến tiếng người phụ nữ cầu cứu.

"Cứu mạng!"

Là thanh âm cách đây không lâu mới nghe được ở tầng bảy, là thanh âm của chủ nhà NPC, thanh âm của cô rất có độ phân biệt.

Trong phó bản có không ít quỷ vật đều dùng giọng nói của người quen lừa người chơi mở cửa, một khi mở cửa chính là sẽ bị quỷ vật gϊếŧ chết.

Nhưng phó bản này ban ngày trừ phi kích hoạt quy tắc gì đó, bằng không sẽ không xuất hiện quỷ vật, hôm nay bọn họ làm việc mấy ngày trước đều đã làm, theo lý thuyết sẽ không có vấn đề gì.

Bàn tay của Chu Lịch rơi xuống tay nắm cửa.

"Đừng mở!"

Chú ý tới động tác của hắn, Triệu Văn bám lấy cổ hắn, ôm hắn càng chặt, ở bên cổ hắn nũng nịu nói:

"Tôi sợ!"

Động tác của Chu Lịch hơi dừng lại, đầu ngón tay hơi thoát ly tay nắm cửa, lại nghe thấy tiếng kéo lê bên ngoài cửa cùng với nữ nhân thấp giọng nức nở muốn gọi hắn mở cửa.