Ác Ma Không Gian: Cầm Tù Thiếu Nữ

Quyển 1 - Chương 40: Toàn thân bủn rủn rút ngọc thế ra (H+)

Mặc dù thân thể của Cẩm Dụ đau dữ dội, nhưng huyệt nhỏ non nớt đã ngậm lấy cái Ngọc Thế đáng sợ kia ròng rã bốn ngày , lúc mới bắt đầu, thân thể của cô không đau lắm, ngoại trừ sưng to thì không có khó chịu gì.

Nhưng bắt đầu từ hôm qua, thân thể của cô đã bắt đầu tỉnh lại.

Bị thọc quá hung ác, huyệt non bị thọc hỏng dần dần được chăm sóc rất tốt, mặc dù thân dưới vẫn ê ẩm sưng đau, nhưng ít ra đã co vào tự nhiên.

Nhưng chính vì vậy, huyệt mềm của cô theo bản năng bài xích Ngọc Thế to dài cực lớn, không ngừng hút vào đè nó xuống, khiến cả người Cẩm Dụ từ cửa huyệt đến cổ tử ©υиɠ căng đau tê dại từng cơn, cực kỳ khó chịu.

“A......” Nàng dùng sức chống thân thể bủn rủn lên ngồi dậy, cái Ngọc Thế kia thuận thế bị áp bách mà thọc sâu hơn, thọc khiến toàn thân cô mềm nhũn, co quắp trở về giường.

Không, không thể.

Cô không thể bị Ngọc Thế thọc vào liên tục được.

Hai chân bủn rủn vẫn luôn mở lớn trở nên bất lực, nhưng Cẩm Dụ không còn sức để quản nó, đưa tay ra, cẩn thận từng li từng tí thăm dò giữa hai chân đang mở lớn của mình.

Vườn hoa và cánh hoa bị đυ.ng chạm đã tiêu sưng được một nửa, khiến cô run rẩy không thôi, bởi vì sự run rẩy này, thân dưới của cô lại càng kẹp chặt Ngọc Thế hơn, còn giống như muốn thọc vào sâu hơn.

“Ưʍ...... A......” Cô thiếu chút nữa bị chính mình thọc đến mức toàn thân mềm nhũn!

Ngọc Thế to dài không nghỉ ngơi mà ép mật huyệt mềm mại của cô mở to, bây giờ qua bốn ngày đã hiện ra hiệu quả.

Thân dưới của cô bị đâm xuyên, nhưng thật ra cũng không phải là thọc mở đúng nghĩa, đây chẳng qua là ngắn ngủi.

Bị cưỡng ép mở to ròng rã bốn ngày, thân thể của cô giống như thật sự đã bắt đầu quen với việc bị dị vật thọc vào, cảm giác bị lấp đầy, thậm chí ngẫu nhiên trong lúc thân thể run rẩy, thân dưới bị Ngọc Thế to dài cắm tê tê dại dại, cảm giác cũng không khó chịu.

Nhưng Cẩm Dụ không muốn bản thân mình trở nên kỳ quái như thế!

Cô cảm thấy nếu mình còn bị ép mở rộng tiếp, giữa hai chân chỉ sợ vĩnh viễn cũng không khép lại được, chỉ có thể mở lớn lộ ra mị huyệt dâʍ đãиɠ không chịu nổi, cô không muốn như vậy!

Bàn tay của cô mò đến chuôi Ngọc Thế, bởi vì mới được Vu Nguyệt lau rửa nên nó rất khô ráo nhẹ nhàng khoan khoái.

Cô nắm chặt phía dưới chuôi, dùng cánh tay bủn rủn cố gắng rút Ngọc Thế ra khỏi cơ thể mình, nhưng huyệt nhạy cảm ý thức được chuyện mình đang làm, không ngừng hút Ngọc Thế vào, giống như không nỡ để nó ra ngoài.

“Ui a......” Cô vừa kéo Ngọc Thế ra ngoài một chút, thân dưới bị thọc một cách dịu dàng, khiến cô tê dại, tay cô mềm nhũn, giữa hai chân tê tê dại dại, dâʍ đãиɠ mà phun ra nuốt vào Ngọc Thế cực lớn.

“Không được...... Trướng quá......” Cô thật sự không thể để Ngọc Thế thọc vào nữa, thân thể của cô bị Ngọc Thế dịu dàng đâm thọc mà mẫn cảm không thôi, đây không giống cô, đây không phải là cô!

Nhất cổ tác khí, cô hạ quyết tâm lôi nó ra ngoài, không gì có thể ngăn được quyết định của Cẩm Dụ phải lấy nó ra, chỉ là Ngọc Thế quá dài, nếu như chỉ là sờ được phía dưới chuôi, cô nằm ở nơi đó căn bản không nhổ ra được.

“Quá lớn......” Cái Ngọc Thế kia quá to dài , cô dùng sức toàn thân mềm mại, cũng chỉ rút ra một nửa.

Ngọc Thế trắng nõn nà bị chôn trong mật huyệt của cô mang theo mùi thuốc, Cẩm Dụ nắm chặt Ngọc Thế to dài trơn nhẵn, từng chút từng chút, rút tên cầm đầu hành hạ cô bốn ngày ra. Một khắc khi rút được nó ra, lỗ của cô không nhịn được mà hung hăng rút lại, cả đường hành lang trở nên mềm dẻo.

“Ui...... Ui...... A...... Ưʍ......” Cô nằm trên giường lớn thở phì phò, Ngọc Thế to dài 25cm rơi xuống ngay chỗ giữa hai chân đang mở lớn, huyệt mềm bị hung hăng mở rộng bốn ngày, cửa hang đã mở to như quả trứng gà, vì đã tiêu sưng một chút, chỗ tư mật của cô khôi phục sự non mềm, nhìn qua non nớt vô cùng, nhưng cũng da^ʍ mỹ vạn phần.