Nhưng chắc bởi vì chạy nhanh, ngực người phụ nữ này phập phồng không chừng. Nhất là cô không ngừng lui về phía sau dẫn đến phần xẻ của sườn xám cứ lộ ra lại che lại đôi chân trắng nõn, càng khiến người ta nghĩ muốn trực tiếp tháo hai mảnh vải đang cản trở kia!
Ngay cả Tông Kế Trạch duyệt vô số người đều không thể không thừa nhận, người phụ nữ này thật sự có ma lực, khiến người ta rất dễ dàng bị mê mệt.
"Tôi..." Lục Đinh Ninh hơi hoảng, bởi vì cô thật sự không ngờ tới mình sẽ đυ.ng phải Tông Kế Trạch bằng diện mạo thật.
Cũng bởi vì xảy ra chuyện bất ngờ, cô vốn giỏi ăn nói bỗng chốc không biết phải nói gì.
Nhưng người đàn ông Tông Kế Trạch còn nguy hiểm hơn dã thú này bỗng nhiên tiến lên.
Anh xắn tay áo sơ mi màu xanh lên lộ ra cánh tay móc vào eo Lục Đinh Ninh, khiến cô không thể động đậy.
Tư thế này đang nói cho cô biết nếu tối nay không đưa ra một lời giải thích hợp lý thì anh sẽ không thả người!
Mà đáng chết hơn là dưới tình huống này trong hành lang lại truyền tới tiếng chửi rủa.
"Gái điếm đáng chết, đập mình thành như vậy rồi bỏ chạy! Để tôi bắt được cô, xem tôi có gϊếŧ chết cô không!"
Là giọng nói của Cận Thượng.
Nhìn có vẻ anh ta đã tỉnh.
Hơn nữa, anh ta tìm Lục Đinh Ninh cô!
"Cô đánh người?" Đại khái là Lục Đinh Ninh nghe được tiếng chửi rủa kia phản ứng quá mức rõ ràng, đến mức bị Tông Kế Trạch phát giác ra cái gì.
Vào lúc này, anh có bao nhiêu hứng thú đặt câu hỏi, nhưng tay giữ eo cô lại không thấy buông lỏng.
Bởi vì lực quá mạnh, dẫn đến ngực mềm mại của Lục Đinh Ninh đều dán lên l*иg ngực cường tráng của anh…
Loại tiếp xúc đó đối với Lục Đinh Ninh mà nói thật sự rất xa lạ.
Trong nháy mắt khiến cô cảm giác gò mà mình vô cùng nóng.
Nhưng cô xấu hổ, không làm người bên cạnh thương tiếc.
Ỷ vào bắt được eo cô, đẩy cô đến bên tường, khiến hai chân cô không có lực, Tông Kế Trạch lại bỉ ổi dùng một tay khống chế hai tay, cướp đi điện thoại di động trên tay cô!
Dĩ nhiên, trong quá trình này Lục Đinh Ninh cũng không phải chưa từng nghĩ muốn phản kháng.
Nhưng đáng chết, những thứ võ thuật cô từng học, dường như Tông Kế Trạch cũng đều học qua.
Một mỗi chiêu của cô, Tông Kế Trạch luôn có thể đoán trước, áp chế cô lại!
"Nói rõ ràng! Nếu không, tôi sẽ ném cô cho người nọ xử trí!"
Dưới tư thế sỉ nhục đó, hàm răng Lục Đinh Ninh cắn chặt môi.
Tư thái liều chết không theo này dường như đã nói cho Tông Kế Trạch quá nhiều.
Vì vậy, lúc nhận ra bước chân từ xa đến gần, Tông Kế Trạch trực tiếp giữ eo cô lại, dường như thật sự muốn giao cô cho Cận Thượng!
Cũng ngay giây phút đó, Lục Đinh Ninh không thể không lên tiếng: "Anh Tông, tôi là Lục Nhất Ninh!"
Lời này dường như chạm tới chốt mở điện trên người Tông Kế Trạch, khiến anh dùng tất cả động tác lại, tay chỉ rơi vào thắt lưng của Lục Đinh Ninh, chậm chạp không buông ra.
"Anh Tông?"
Tông Kế Trạch chậm chạp không có phản ứng, khiến Lục Đinh Ninh cho rằng anh còn định giao cô ra, cô lo lắng lên tiếng dò xét.
Nhưng vừa lúc đó, tiếng bước chân của Cận Thượng cũng càng đến gần.
Lục Đinh Ninh lại chuẩn bị lên tiếng lần nữa, cô cho rằng Tông Kế Trạch sẽ giao cô ra lại bỗng nhiên đẩy cô tới góc tường.
Càng khiến Lục Đinh Ninh không đoán được chính là môi Tông Kế Trạch lại gần vào…
Dĩ nhiên, môi Tông Kế Trạch chỉ dính vào khóe môi cô, động tác này như minh tinh diễn xuất mượn góc độ giả hôn.
Nhưng đối với Lục Đinh Ninh mà nói, tất cả đều xa lạ.
Cho tới bây giờ cô đều không thân cận với người khác như thế, không bị một người hôn lên khóe môi.
Lúc hô hấp, hình như cô còn ngửi thấy môi Tông Kế Trạch truyền ra hơi thở nicotin!
Giây phút đó, tim cô suýt nữa nhảy ra từ cổ họng!
…….