Một đêm này, Chu Tường cuối cùng được chứng kiến mười tám thủ đoạn trên giường của Tiêu Độ, khóa cổ tay của nàng đổi lấy các loại tư thế làm nàng...
Về sau cả người nàng đều mơ hồ, hai chân rơi vào trên giường rồng, tấm đệm bị bị đạp lên "Xoẹt zoẹt~ xoẹt zoẹt~" đều là nước.
Tỉnh lại lần nữa đã là giữa trưa, nhẹ nhàng chống người đứng dậy, giữa hai chân đau đến không thể động.
Nghe cung nữ hầu hạ nàng nói, Xuân Hoa bởi vì không tuân quy củ, phạm thượng bị đuổi ra cung, quay về Tiêu gia ở U Châu.
Cái này không thể nghi ngờ xác nhận Xuân Hoa là đầu sỏ gây nên vụ lộ lịch sử giường chiếu.
Nhưng chỉ là mặt ngoài, theo Chu Tường, Xuân Hoa tuyệt đối không có năng lực lớn đến mức xem được lịch sử giường chiếu của tiền triều như vậy, trong đó người tạo thuận lợi cho Xuân Hoa, mới thật sự là hung phạm muốn gây nên tử địa cho nàng.
Không phải Thái hậu, thì chính là Vân gia. Đổi hoặc là, thái hậu và Vân gia liên thủ.
Thái hậu xuất thân từ Vân gia, là cô cô ruột của hoàng hậu tương lai. Nhị tẩu Tiêu Độ để tang chồng sau lấy thân phận Vương Phi, từ bên cạnh hiệp trợ thái hậu quản lý hậu cung, trước lúc chưa lập gia đình từng là biểu cô nương Vân gia.
Hai người này với huyết thống Vân gia quá mức thân cận, đều có đạo lý hạ thủ với nàng.
Nhưng Chu Tường không rõ, nhan sắc nàng cho dù tốt, chung quy cũng là một phi tử mất nước, gia tộc suy tàn, có thể nhấc lên sóng gió gì. Mặc dù tân đế vừa ý, cũng là thấy đồ mới lạ, muốn chơi chơi.
Nàng còn có nhược điểm lớn nhất của một phi tử—— khó có thể sinh đẻ.
Vài năm hậu phi trẻ tuổi tướng mạo đẹp, dựa vào Hoàng Đế sủng ái. Người lão sắc suy, dựa vào chính là con nối dõi.
Nàng là một người không có bất kỳ ai để dựa, vì cái gì còn muốn bị nhằm vào như vậy?
Chu Tường biết vậy nên con đường phía trước mênh mông, nghĩ đến mẫu thân, ca ca sắp sửa lưu vong... Cắn răng, nàng phải kiên cường đối mặt, bằng không thì trơ mắt nhìn xem người nhà chết sao? Cháu trai hoặc cháu gái chưa ra đời nhỏ như vậy, sinh ra cũng bị cho vào tiện tịch, không thể tiếp tục trở mình, đây là nàng thân là con gái Chu gia muốn thấy sao?
Dù cho ủy khuất, có thể ủy khuất bằng lúc ở tiền triều? Không động tâm, không động tình, sẽ không có gì có thể gây tổn thương được cho nàng!
Dùng hết một chén cháo, cung nữ đến bẩm, Hoàng Đế đã trở về.
Chu Tường đứng dậy gặp Tiêu Độ, hành lễ nói: "Ra mắt bệ hạ."
Thanh âm quyến rũ khàn khàn, nàng đứng cũng không vững, Tiêu Độ vội vàng ôm eo nàng lên, "Nghỉ ngơi tốt chưa?"
Chu Tường giương mắt, khổ sở nói: "Tạ bệ hạ thương cảm, sáng sớm không để người ta đánh thức Tường Tường, ngủ rất ngon." Nàng dựa vào trước ngực hắn, âm thanh kèm theo khóc nức nở, "Chỉ là trên người còn rất đau."
Tiêu Độ tự biết tối hôm qua chơi quá tải rồi, lúc ôm Chu Tường đi tắm rửa, cổ, cổ tay, núʍ ѵú, hoa huyệt nàng, không có một khối da thịt nào tốt.
Đang suy nghĩ an ủi như thế nào, chỉ nghe nàng cẩn trọng nói: "Ta biết bệ hạ vì phụ huynh giữ đạo hiếu ba năm, nghẹn đến mức tàn nhẫn, Tường Tường hiểu được."
"Ừ." Tiêu Độ qua loa lên tiếng, báo cho nàng biết an bài ngày sau đối với Chu gia, "Chuyện Chu gia, có thể miễn lưu vong, nhưng cũng nên có một người đi ra gánh tội thay, trẫm cách chức phụ thân ngươi làm thứ dân, ca ca làm Huyện thừa ngay tại huyện nha xung quanh Thượng Kinh, nàng thấy thế nào?"
Chu Tường không nghĩ tới chuyện mừng tới nhanh như vậy, giải quyết xong một cái đại sự trong lòng. Tối hôm qua không có phí công chịu đựng, nàng hôn "Bẹp" một cái lên hầu hết của hắn, "Tạ bệ hạ!"
"Tạ trẫm cũng không thể chỉ có một cái hôn nhẹ." Tiêu Độ ra vẻ bất mãn.
Chu Tường chần chờ, nhỏ giọng nói: "Ngực và phía dưới Tường Tường đều sưng lên, không có cách nào khác hầu hạ bệ hạ. Nếu bệ hạ thật sự muốn, chỉ còn có cái miệng này thôi." Nói xong, đưa cái miệng đỏ tươi nhỏ nhắn đến cần cổ hắn.
Tiêu Độ vỗ vỗ cái mông của nàng, cười nói: "Nàng nghĩ trẫm được làm bằng sắt à!" Chuyển lại nghiêm mặt, "Về phần vị phân của nàng..."
Chu Tường tập trung nghe.
Tiêu Độ chậm chạp nói, "Ít ngày nữa trong nội cung sẽ có danh sách tú nữ, đến lúc đó nàng cùng các tú nữ phong vị phân cùng lần, vào Hậu cung. Những ngày này tạm lấy thân phận cung nữ lưu lại Cung Thái Cực."
"Vâng." Chu Tường đáp ứng, cúi đầu trầm tư.
"Làm sao vậy?" Tiêu Độ thấy nàng không tập trung, thăm dò hỏi, "Thế nhưng là đối với việc chọn tú nữ có ý kiến gì không?"
"Không có không có không có..." Chu Tường vội vàng lắc đầu, "Ta suy nghĩ, triều đình ân xá Chu gia, có phải cũng phải chờ sau khi ta phong phi mới có thể thi hành hay không?"
"Ừ."
Chu Tường nói: "Mẫu thân của ta, ca ca vẫn còn trong lao, chị dâu đang bầu..."
"Nàng không cần lo lắng, " Tiêu Độ cắt ngang, "Trẫm sẽ nói rõ người bên dưới, ưu đãi thật tốt."
"Tạ bệ hạ." Chu Tường nịnh nọt đưa lên mấy miếng môi thơm.
Tiêu Độ luôn cảm giác thiếu một cái gì đó, chủ động nói ra, "Việc tuyển tú kia..."
Chu Tường ngồi xuống thi lễ một cái, "Chúc mừng bệ hạ tìm được nhiều giai nhân, nguyện hoàng thất sớm ngày khai chi tán diệp, Tường Tường ở Hậu cung nhất định an phận, tuyệt không làm chuyện xảo trá tranh đấu."
Tiêu Độ vốn muốn hỏi "Chuyện tuyển tú nữ, cần phải trì hoãn", thấy ánh mắt Chu Tường bằng phẳng, không hề ghen tuông, ngược lại ra vẻ mình vì nàng một bên tình nguyện. Nhiệt tình trong lòng như bị một chậu nước lạnh dội xuống, hắn lạnh nhạt nói: "Mượn lời may mắn từ nàng."
Chu Tường buồn bực, vừa rồi còn tốt đẹp, sao bỗng nhiên lãnh đạm ra rồi. Trái tim Đế Vương, kim dưới đáy biển, nàng không khỏi sử dụng biện pháp câu quấn hắn, "Tối hôm qua Bệ hạ làm chuyện xấu, hôm nay Tường Tường muốn phạt người." Thân thể mềm mại ngang nhiên xông qua.
"Phạt như thế nào?" Tiêu Độ nhíu mày.
"Phạt người thoa thuốc cho ta." Chu Tường kéo sa y sơ sài trên người xuống, không mặc yếm, trên vυ' trắng mượt mà xanh xanh tím tím, trên đầṳ ѵú màu đỏ lộ ra tơ máu.
Tiêu Độ bóp chặt eo Chu Tường, một tay thăm dò vào quần áo nàng, bắt được đậu châu sưng to xoa nắn, "Trẫm thấy nàng còn chưa bị làm đủ, ước gì nam nhân làm chết nàng."