"A —— "
Chu Tường ngẩng cao cổ, nhập từ phía sau vào được đặc biệt sâu, qυყ đầυ tựa hồ muốn mở ra miệng tử ©υиɠ đóng chặt.
Tư thế dùng còng tay khóa hai tay lại như vậy, được dùng trong lao ngục để thẩm vấn phạm nhân, hắn lại lấy ra làm chuyện giường chiếu.
Đăng vị hơn một tháng, đến cơ quan để giày vò phi tử trên giường rồng cũng đã thiết lập rồi, thật sự là sắc dục hun tâm.
"Sướиɠ rồi cũng kêu, khó chịu cũng kêu." Tiêu Độ đánh hai phát trên mông nàng, "Trẫm không hầu hạ, bản thân tự động."
Rút ra hơn phân nửa cây gậy, chỉ ở cửa huyệt nhẹ nhàng lề mề.
Hoa tâm từ đầy chuyển thành hư không, Chu Tường ưm một tiếng, côn ŧᏂịŧ mài đến thịt mềm trong thành tê dại, dẫn tới trong từng trận gãi ngứa ở chỗ sâu.
Nàng uốn éo bờ mông, nuốt cự vật vào đến cùng, hai người phát ra tiếng than thở sảng khoái.
Tiêu Độ bóp lấy hai bầu vυ' trắng nõn mềm mại, thích ý nheo đôi mắt lại.
Chu Tường vừa mới chịu đựng bị làm sâu mãnh liệt, lúc này chỉ muốn cẩn thận an ủi tiểu huyệt một phen.
Động tác nàng không nhanh, phun ra một nửa, lại nuốt vào khiến qυყ đầυ to lớn xoay tròn cọ xát vào hoa tâm, đợi sinh ra khoái ý dày đặc, lại tạm ngưng một hồi, rồi mới tiếp tục nuốt vào cả cây gậy mà xoáy mài.
Nàng thì sướиɠ rồi, Tiêu Độ bị loại thủ đoạn mềm dẻo này chọc cho du͙© vọиɠ càng lúc càng dâng cao, qυყ đầυ kêu gào muốn chọc vào chỗ sâu hơn.
Hắn "Bôp bốp" đánh hai phát lên bờ mông nàng, thúc giục nói: "Buổi tối chưa ăn cơm sao, sức lực nhỏ như vậy?"
"A —— "
Chu Tường rụt lại tiểu huyệt rêи ɾỉ. Nàng buổi tối thật chưa ăn cơm, biết được chuyện lịch sử giường chiếu, nước mắt lưng tròng đi chịu tội, bị hắn quở mắng một trận, còn đau khổ uống một chén nước canh xuân dược.
Nghĩ như vậy, chi tiết nói tới, "Buổi tối uống một chén nước canh vịt cho thêm nguyên liệu bệ hạ thưởng cho."
"Cho thêm nguyên liệu" mấy chữ, thả chậm gằn nhẹ, rất có ý tứ căm giận.
Tiêu Độ lại không giải thích, ngược lại vân vê đầṳ ѵú của nàng cười nói: "Ta nghĩ đến nàng dùng dược sẽ chỉ da^ʍ hơn một ít, ai biết đúng là trông thì ngon mà không dùng được."
"Ta, ta nào có không còn dùng được..." Chu Tường bác bỏ nói, qυყ đầυ lại xâm nhập hoa tâm, nàng run giọng nói, "Là ngươi làm quá độc ác."
Cựu Đế vẫn luôn nhẹ nhàng, trơn tru im lặng, còn Tiêu Độ chính là đào núi lấp biển, sóng gió động trời, lấy tư thái cường ngạnh chiếm cứ thể xác và tinh thần con người.
"Cái gì ta mà ta làm quá ác, rõ ràng là nàng là thân sủng phi, còn chưa được khai phá hết." Tiêu Độ nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
"A?" Chu Tường nghe được giật mình, Tiêu Độ tạm không muốn nói ra mấy tâm tư bát nháo nơi đáy lòng kia, mơ hồ nói, "Nàng theo trẫm, ngày sau trẫm bảo đảm nàng dục sinh dục tử, sẽ không rời khỏi trẫm."
Chu Tường "PHỤT" bật cười, "Bệ hạ ta không trọng dục..."
Tiền triều dành quá nhiều thời gian trông coi cung điện quạnh quẽ.
Tiêu Độ nâng hai cái chân Chu Tường lên, treo trên cánh tay, ôm nàng đưa vào đến cuối, "Ta trọng."
"Ừm —— "
Lại đội lên miệng tử ©υиɠ, âm thanh Chu Tường quyến rũ kêu rên.
Tiêu Độ nghe thanh âm nàng, ở bên trong nhanh chóng đυ.ng lên một vòng da thịt mềm mại, "Nơi đây?"
"Đừng, đừng đυ.ng..." Chu Tường lắc đầu nức nở nghẹn ngào.
"Đυ.ng phải sẽ như thế nào?" Tiêu Độ dùng lực lệch lên chỗ kia, cắm qυყ đầυ lên cái miệng nhỏ hẹp, suy nghĩ nói, "Nếu cắm vào có thể thoải mái hơn hay không?"
"Ôi ôi không thể vào..." Chu Tường lay động bờ mông cự tuyệt, "Không được tiến..."
Tiêu Độ thấy nàng bộ dáng này, suy đoán khẳng định nàng đã từng bị cắm vào, lập tức nắm chặt chân của nàng hướng dưới háng tàn nhẫn đưa đẩy, chọc vào cái miệng nhỏ kia.
"Không muốn không muốn..." Chu Tường trước đây tối đa là mở chút khe hẹp thừa nhận rót tinh, chưa từng mở miệng tử ©υиɠ tiếp nhận xâm lấn. Nàng gắt gao rụt lại da thịt mềm mại, không cho hắn có thời cơ lợi dụng.
"Buông lỏng!" Tiêu Độ cúi đầu cắn phần gáy nàng, uy hϊếp nói, "Không nghe lời, mạnh mẽ thọc vào, làm chảy máu trẫm sẽ không quản nàng."
"Ô ô..." Chu Tường nghe được "Chảy máu" mà sợ rồi, run rẩy buông ra một chút lỗ hổng, ngậm chặt đỉnh qυყ đầυ.
"Thật chặt." Miệng Tiêu Độ chuyển thì cắn thành thè lưỡi ra liếʍ, rút ra một chút, lại hung hăng thọc vào cái vòng da thịt mềm mại yếu ớt kia, dâʍ ŧᏂủy̠ thỉnh thoảng từ cổ tử ©υиɠ chảy ra, đổ vào trên đỉnh qυყ đầυ.
"Sẽ chết đấy... Ôi ôi ta sẽ chết..." Kɧoáı ©ảʍ và sợ hãi khiến cho Chu Tường trắng bệch, nàng cảm giác thân thể từng điểm từng điểm bị người mở ra, muốn đóng mở cũng không thể, hắn đã xâm nhập hơn phân nửa.
"Ta ôm nàng, sẽ không chết." Tiêu Độ ngậm lấy vành tai của nàng mυ'ŧ vào, cảm thụ nàng bỗng nhiên co rút nhanh, mãnh liệt thẳng tiến, "Tiếp tục!"
"A ——" Chu Tường thét lên, chỉ có nửa tiếng, còn dư lại kẹt trong cổ họng. Tròng trắng mắt nàng lật lên, toàn thân run rẩy, dưới bụng lồi ra một hình dạng cây gậy thô to, tiểu huyệt cắn côn ŧᏂịŧ "Xì" một tiếng bắn ra một trụ nước chảy.
"Phun." Tiêu Độ "E sợ cho thiên hạ không loạn" mà đảo lấy da thịt mềm mại nơi miệng tử ©υиɠ, làm cho nàng bắn ra thêm xa hơn nữa.