Hệ Thống Xôi Thịt Ảo Tưởng

Thế giới 1-Chương 8: Tối nay về biệt thự của anh nhé

Ngọc Đình Đình cũng chẳng còn sức lực đâu mà đi xoa nắn vυ' lớn của mình nữa. Hai đôi bồng đào cứ thế lắc lư dập dềnh theo từng lần chủ nhân bị chơi điên cuồng. Mộ Dung Giác nhìn xuống từ trên cao, thấy dáng vẻ dâʍ đãиɠ gợϊ ɖụ© của cô thì càng đỏ mắt.

Ngọc Đình Đình đã sớm bị đẩy lên cao trào không biết bao nhiêu lần, ngửa đầu thở dốc không ngừng. Lúc này cô chỉ đang đè nén tiếng rêи ɾỉ không để người bên ngoài nghe thấy. Bóng người thỉnh thoảng đi lại ngoài kia làm cho Ngọc Đình Đình luôn phản xạ có điều kiện mà kẹp chặt động nhỏ lại.

Gậy thịt của Mộ Dung Giác nào đã được trải qua kí©ɧ ŧɧí©ɧ như thế này, còn làʍ t̠ìиɦ dưới tình huống đầy nguy hiểm kí©ɧ ŧɧí©ɧ, chẳng mấy chốc anh đã cảm nhận được mình sắp tinh quan thất thủ. Anh gác hai chân Ngọc Đình Đình lên eo phòng, bế bổng cô lên cứ thế đứng chơi.

Ngọc Đình Đình cả kinh gắt gao ôm lấy cổ anh, tư thế này anh đâm vào quá sâu, giống như phải đâm tới tận tử ©υиɠ của cô rồi. Cửa tử ©υиɠ lúc này đang rộng mở chờ đón qυყ đầυ tới ghé thăm.

Mộ Dung Giác cũng vừa tê vừa sướиɠ, trước mặt là nhũ thịt trắng bóc dập dềnh, gậy thịt đang được động da^ʍ tham ăn bú ɭϊếʍ mυ'ŧ căn liên hồi. Qυყ đầυ được dâʍ ŧᏂủy̠ lúc cô triều thổi tưới tắm vừa ấm vừa sướиɠ. Anh dập sâu vào một cái. Ngọc Đình Đình chỉ cảm thấy gậy thịt của anh đang nhảy lên bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm trong tiểu huyệt đã sớm chết nặng của cô.

“Ha a ~ a ~ ông xã tốt, bắn đầy tử ©υиɠ của em rồi…a …a…a… trướng quá.” Ngọc Đình Đình nằm trên vai anh thở hổn hển. Mộ Dung Giác cũng đang chờ thể lực bình phục. Sau đó anh cứ ôm cô như thế đi vào phòng tắm trong phòng nghỉ. Gậy thịt của anh vừa mới rút ra, hỗn hợp dâʍ ɖị©ɧ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ trào ra từ trong động nhỏ, tí tách nhỏ xuống.

Cảnh tượng kia da^ʍ mỹ câu người thực sự. Mộ Dung Giác không màng Ngọc Đình Đình đã đỏ bừng gò má, đứng thưởng thức hồi lâu. Sau đó anh dùng tư thế ôm trẻ em xi tiểu đưa cô tới trước gương cùng nhau thưởng thức.

Ngọc Đình Đình nhìn hoa huyệt chậm rãi chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong gương mà thấy ấm ức vô cùng.

“Hu hu hu, tϊиɧ ɖϊ©h͙ ông xã bắt cho em chảy hết ra rồi.” Mộ Dung Giác nghe được lời này không khỏi cười rộ lên. Cô nhóc da^ʍ này nào có biết bản thân mình dâʍ đãиɠ tới mức độ nào chứ. Suốt ngày chỉ muốn quyến rũ anh, ăn gậy thịt lớn của anh, hút tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh.

Mộ Dung Giác xả nước ấm ra đặt Ngọc Đình Đình vào trong bồn tắm: “Em ngâm người nghỉ ngơi trước đi, tối nay về biệt thự của anh, được không?” Ngọc Đình Đình kinh hỉ nhìn anh gật gật đầu. Mộ Dung Giác chạy nhanh ra ngoài cầm di động rồi cũng vào lại phòng tắm, cởi đi lớp tây trang hỗn độn trên người, cùng ngâm mình với cô.

Ngọc Đình Đình dựa vào l*иg ngực anh, vừa tát nước lên người anh vừa nhìn anh cầm di động nhắn tin cho ba cô: “Tối nay con với Tiểu Đình Đình hẹn hò, ba vợ không cần để của cho Đình Đình đâu ạ.”

Mặc dù ba Ngọc biết thằng nhóc thối này chẳng có lòng tốt gì nhưng cũng chỉ có thể khô khốc nhắn lại: “ừ, biết rồi. chú ý an toàn.” Còn về phần chú ý an toàn gì, vậy phải xem mọi người tự nghĩ ra sao.

Mộ Dung Giác buông di động xuống, hai người cười nói kỳ cọ thân thể sạch sẽ cho nhau. Ngọc Đình Đình vẫn mặc chiếc váy dài hồi chưa, chẳng qua cô thả rông phía dưới. Cô không muốn mặc qυầи ɭóŧ dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ kia đâu.

Mộ Dung Giác thì mặc tây trang dự phòng trong phòng nghỉ, lại trở thành dáng vẻ tổng tài cấm dục thường ngày. Trong văn phòng Mộ Dung Giác có thang máy dành riêng co anh nhưng Ngọc Đình Đình muốn công khai chủ quyền nên chọn lối đi bình tường.

Giờ này phần lớn nhân viên đều đã tan làm hết rồi nhưng chỉ cần một người biết là tất cả mọi người sẽ biết. Mộ Dung Giác nhéo nhéo mông cô, nghe lời cầm túi đựng hộp cơm lên, ôm lấy eo cô đi ra khỏi văn phòng, cùng bước vào thang máy thường dùng.

Hai người vừa mới ra khỏi cửa đã có nhân viên tăng ca mở to mắt mà nhìn, còn lén la lén lút khe khẽ nói nhỏ. Sau đó là đủ loại tin tức bay nhanh trong đủ các nhóm. Phàm là nhân viên còn chưa tan làm trong tập đoàn Mộ Dung, ai cũng nhìn thấy tổng tài đang ôm Ngọc Đình Đình, còn xách theo cả hộp cơm người ta mang tới nữa. hai người cùng đi thang máy phổ thông xuống bãi xe ở tầng ngầm.

Một đêm này không biết có bao giấc mơ thiếu nữ bị vỡ nát. Ngọc Đình Đình đã ngồi trong biệt thự của Ngọc Đình Đình rồi.

“Tiểu Đình Đình, trong phòng anh đã lắp tủ quần áo cho em rồi, phòng để đồ, phòng em bé đều đang sửa sang lại, chỉ chờ nữ chủ nhân tương lai là em cho ý kiến thôi.”

“A Giác, anh thật là chu đáo, yêu anh moah moah.” Ngọc Đình Đình ôm lấy người anh vừa hôn vừa cọ. Lúc người đàn ông mà để ý tới cô, không có chuyện gì phải cần tới cô bận lòng cả.