Xuyên Thành Vai Chính A Sau Đem Pháo Hôi O Khiêng Chạy

Chương 93: Tương lai của tất cả Omega đều dựa vào cậu

Vòng bán kết sẽ chọn ba đội cuối cùng từ sáu đội, mặc kệ là người chơi, giới truyền thống bên ngoài, hay là những tuyển thủ đã bị đào thải trước đó, tất cả đều tập trung ánh mắt lên vòng bán kết này.

Đến lúc này, ngay cả Khâu Chấn Dương cũng cảm thấy có áp lực rất lớn.

Mặc dù hắn cũng được xem là người tạo ra trò chơi này, nhưng hắn vẫn chỉ có ưu thế nhất định so với những “Tuyển thủ chuyên nghiệp” trời sinh kia mà thôi. Hắn gần như đều chú ý đến mỗi trận đấu, cho dù bây giờ không kịp xem, nhưng sau khi Khâu Chấn Dương trở về cũng sẽ phát lại cho những người khác xem. Hắn cũng càng thêm hiểu về thiên phú của mội số người là cực kỳ cao.

Cũng may trải qua mấy tràng thi đấu,biểu hiện của Lăng Mộc càng ngày càng xuất sắc, mặc dù y chưa bao giờ chơi trò chơi, nhưng nhiệt tình cũng yêu thương của y dành cho cơ giáp khiến cho y không ngừng nghiên cứu và huấn luyện, trình độ của y đã có dấu hiệu vượt qua Khâu Chấn Dương.

“Biểu hiện của em hôm nay rất tuyệt ~” Sau khi rời khỏi vòng bán kết để chọn lọc ra ba đội cuối cùng, Khâu Chấn Dương nhịn không được thổi rắm cầu vòng với Lăng Mộc, nụ cười đắc ý mười phần.

Trong những trận đấu trước thì Khâu Chấn Dương đều là người gặt được nhiều đầu người nhất, nhưng trận đấu ngày hôm nay, Lăng Mộc phát huy tốt hơn rất nhiều, vậy mà còn gặt được nhiều hơn so với Khâu Chấn Dương hai cái đầu. Phải biết rằng trong một ván chơi, đối phương chỉ có tổng cộng mười cái đầu thôi, cho nên để lấy đầu của đối thủ là một điều không dễ dàng.

Các đội viên đều đi lên khen Lăng Mộc lợi hại, Viên Thần Vũ còn cười xấu xa nói: “Lăng Mộc thật quá lợi hại, còn nổi bật hơn cả Khâu Chấn Dương. Tớ nói a họ Khâu, nhìn dáng vẻ này có lẽ cậu sắp bị lão bà của cậu đè bên dưới rồi, chậc chậc chậc ~”

Khâu Chấn Dương hừ hừ một tiếng, ôm eo Lăng Mộc kéo sát về gần mình, liếc xéo Viên Thần Vũ, nói: “Có sao đâu? Kỹ năng của y là do một tay tớ dạy ra, trò giỏi hơn thầy, người làm thấy như tớ thật sự rất vui mừng! Với cả, y đè tớ trong trò chơi thì đã sao, chỉ cần ở trên giường tớ đè y là được rồi.”

Mặt Lăng Mộc tối sầm, đột nhiên nhấc chân dẫm thật mạnh lên chân Khâu Chấn Dương, mặc cho hắn đang kêu đau còn y thì lập tức quay người rời đi.

Các đội viên khác thấy thế liền ôm bụng cười, Viên Thần Vũ cười đến độ nước mắt cũng chảy ra, chỉ vào Khâu Chấn Dương nói: “Ha ha ha, cười chết tớ rồi, đáng đời cậu a!”

Khâu Chấn Dương tức giận đấm cho Viên Thần Vũ vài cái, còn lôi kéo Trác Hàng đấm chung với mình, sau đó chạy đuổi theo Lăng Mộc.

Trước trận chung kết có ba ngày nghỉ ngơi, Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc đều dứt khoát ở lì trong ký túc xá, ổn định tâm lý của bản thân cho thật tốt.

Gần đây bởi vì điện cạnh thi đấu của 《 Cơ Chiến 》 có thanh thế rất lớn, không ngừng có cánh truyền thông muốn phỏng vấn riêng bọn họ. Không ít người dự thi cũng tiếp nhận phỏng vấn rồi, nhưng Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc lại không quá thích phương thức này. Bọn họ chỉ muốn thi đấu một trận thôi, lại không nghĩ tới vậy mà có thể nổi tiếng đến cái trình độ này, trước đó phát sóng trực tiếp trên kênh truyền thông cũng đủ khiến cho bọn họ đau đầu rồi, càng đừng nói tới tiếp nhận phỏng vấn từ truyền thông.

Ngày nghỉ ngơi đầu tiên, Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc tắt hết tất cả các phương thức liên lạc, chỉ ngồi trong phòng khách xem lại phần phát sóng trực tiếp.

Khâu Chấn Dương ngồi trên sô pha, ôm Lăng Mộc trong lòng ngực, cằm đặt trên vai y xem những hình ảnh đang chiếu trên màn hình. Trong tay Lăng Mộc bưng một cái dĩa trái cây, thường thường gắp một miếng trái cây đưa ra sau, chuẩn xác đưa vào trong miệng Khâu Chấn Dương, hình ảnh tương đối hài hòa.

“Thấy chưa, ở chỗ này em liều lĩnh quá, tổn hại rất nhiều máu, nếu vòng qua từ bên kia hẻm núi, đối phương sẽ không phát hiện ra em.” Khâu Chấn Dương nghiêm túc phân tích tình hình chiến đấu về đợt đấu trước của Lăng Mộc, nói xong một câu rồi ngậm lấy miếng trái câu Lăng Mộc đưa tới mà nhai nhai.

Lăng Mộc gật gật đầu, biểu tình cực kỳ nghiêm túc: “Em biết rồi, lần sau em sẽ thương lượng trước với Tịch Tuấn, nhờ hắn thu hút sự chú y giúp em một chút.”

Xét về tổng thể và chi tiết, Lăng Mộc có rất nhiều chỗ không bằng Khâu Chấn Dương, đối với những gì Khâu Chấn Dương nói, y vẫn luôn ghi nhớ trong lòng, sau đó trong quá trình chiến đấu thực tế sẽ không ngừng hoàn thiện lỗ hổng của chính mình. Đối với trình độ cùng tốc độ thì y đều chú trọng nhiều hơn người bình thường rất nhiều, đây cũng chính là nguyên nhân mà y tiến bộ nhanh chóng như vậy.

Trên bàn có bảng ghi âm tự động, ghi lại những lời mà Khâu Chấn Dương nói. Khâu Chấn Dương xem video không chỉ vì muốn đưa lời khuyên cho Lăng Mộc, mà còn muốn chuẩn bị cho cả trận thi đấu sắp tới. Chờ đến khi chỉ ra khuyết điểm trong trận chiến được chiếu lên kia, Khâu Chấn Dương cũng sẽ nói những điều này với những người trong đội.

Khâu Chấn Dương cẩn thận mà quan sát các vấn đề mà đội viên nhà mình gặp phải, sự chú ý của Lăng Mộc cũng dần dần không còn trên những điều này nữa.

Sau khi nói xong cũng không thấy Lăng Mộc có phản ứng gì, Khâu Chấn Dương đã nhận ra y đang thất thần, không nhịn được ôm chặt eo của y: “Phân tâm sao?”

“A.” Lăng Mộc phục hồi tinh thần lại, sờ sờ mũi, “Ừm.”

“Làm sao vậy, có y kiến gì khác sao, có thể nói với anh thử xem.” Khâu Chấn Dương muốn nghe những suy nghĩ của y về trận đấu, đem đoạn băng dừng lại trước, chờ nghe Lăng Mộc nói.

Nhưng điều khiến y không ngờ tới chính là, Lăng Mộc rối rắm nửa ngày, nói rất tự nhiên:

“Biểu hiện của em tốt hơn anh, anh có cảm thấy không cao hứng không?”

Lời này tức khắc khiến Khâu Chấn Dương cảm thấy sửng sốt, cẩn thận nghĩ lại, chắc là những lời đùa giỡn trước đó của Viên Thần Vũ đã khiến cho Lăng Mộc suy nghĩ nhiều. Dù sao thì nhóm Omega trời sinh đã khá mẫn cảm, bây giờ y đã đánh dấu hoàn hoàn với Khâu Chấn Dương, chính thức xác nhận quan hệ, sẽ nhịn không được nhìn một số sự việc theo góc nhìn của một O. Bản thân Lăng Mộc có thể không quan tâm, nhưng y không thể không quan tâm đến cái nhìn của người khác đối với Khâu Chấn Dương.

Nghĩ đến đây, Khâu Chấn Dương nhịn không được muốn chạy đến bắt Viên Thần Vũ lại đập cho một trận ngay bây giờ!

Hắn không cảm thấy Lăng Mộc là người không biết đùa, không phải mỗi người đều có tính cách hướng ngoại, mặc dù là giữa bằng hữu với nhau, cũng sẽ không phải đều gãi đúng chỗ ngứa của nhau, Khâu Chấn Dương hiểu, cũng nguyện ý giúp Lăng Mộc cởi bỏ khúc mắc, có rất nhiều vấn đề chỉ cần khuyên giải cho tốt, sau này sẽ không xuất hiện nữa.

Bởi vậy hắn cười rồi tiến lên ôm chặt Lăng Mộc hơn một chút, nói: “Không đâu, giống như những gì anh đã nói đấy, biểu hiện của em tốt hơn anh, anh chỉ cảm thấy vui hơn mà thôi. Em chính là thần trong lòng nhóm Omega về lĩnh vực trò chơi, biểu hiện của em áp đảo anh, càng làm cho anh cảm thấy phấn khởi! Đối với anh, tức phụ của anh lợi hại như vậy, anh có gì mà không cao hứng chứ? Anh chỉ biết nghĩ nên làm như thế nào để buộc chặt em bên người, không cho em bị những người khác khiêng chạy đi mất ~”

Có lẽ ngay cả Khâu Chấn Dương cũng không nhận ra, thực ra thì hắn là một người rất ôn nhu.

Hắn vẫn luôn đứng trên góc độ của người khác để nhìn nhận vấn đề, ôn nhu, dễ dãi, nhưng đυ.ng phải những chuyện về nguyên tắc, thì sẽ không bao giờ nhẫn nhịn hay thỏa hiệp. Hắn giống như những gì mà người khác suy nghĩ, tự tại tùy ý, ôn nhu mà cường đại.

Lăng Mộc là người có thể cảm nhận được những điểm này một cách trực quan nhất, y tự hoài nghi cùng thất vọng đối với cái thế giới nhạt nhẽo này, nhưng sau mấy tháng sống chung với Khâu Chấn Dương, thì tất cả đã thay đổi một cách vô tri vô giác. Nếu là trước đây, y căn bản không thể nghĩ được rằng mình sẽ trải qua những điều này với một Alpha.

“Cho nên em cứ an tâm mà chơi, chúng ta là một đoàn đội, nhất vinh cùng vinh, nhất tổn câu tổn, tất cả mọi người chỉ hi vọng em sẽ tốt hơn!” Khâu Chấn Dương thưởng thức tay của Lăng Mộc, tạo nhiều kiểu ngón tay khác nhau, cuối cùng là mười ngón tay giao nhau, như muốn đem tất cả ý nghĩ của mình đều truyền lại cho Lăng Mộc.

“Ừm, em biết rồi.” Lăng Mộc quay đầu lại, hôn lên sườn mặt của Khâu Chấn Dương.

“Thật ngoan…” Khâu Chấn Dương làm sao sẽ bỏ qua cơ hội tốt như vậy a, xoay người Lăng Mộc lại, ôm lấy y mà hôn triền miên.

Sau khi hai người phân tích quá trình thi đấu, buổi tối tất cả mọi người sẽ họp lại để đánh giá. Trạng thái tinh thần của tất cả các đội viên đều không tồi, sau khi cẩn thận nghe nhận xét xong đều ý thức được mình gặp một ít vấn đề.

Sau đó Khâu Chấn Dương lại phân tích hai đội còn lại trong trận chung kết này cho mọi người nghe, thi đấu điện cạnh đã được tiến hành một đoạn thời gian, tuy rằng ban đầu tất cả mọi người đều không quá quen thuộc với những đội khác, nhưng bây giờ xem nhiều đoạn phim thi đấu như vậy, xem nhiều mấy lần là có thể nhìn ra một ít hình thức chiến đấu của một đội nào đó.

Hai đội còn lại, đều đến từ hai trường đại học hàng đầu. Đội trưởng của bọn họ cũng là người không đơn giản, là một đội đã từng giao thủ với bọn Khâu Chấn Dương, sau đó trong vòng đào thải, liền nhẹ nhàng nghiền áp đối thủ ghép đôi ngẫu nhiên lúc đó, thời gian so với bọn Khâu Chấn Dương thì ngắn hơn không ít.

Đội này thì Khâu Chấn Dương không quá lo lắng, nhưng đội còn lại thì khiến hắn lo lắng hơn.

Kỹ thuật chiến đấu của bọn họ có phần tốt hơn Khâu Chấn Dương, trên phương diện kế hoạch chiến lược thì đội trưởng của bọn họ cũng tương đối lợi hại, là người mà Khâu Chấn Dương cảm thấy rất nguy hiểm.

“Mọi người đã huấn luyện rất nhiều rồi, nếu lại giao nhiệm vụ huấn luyện cho mọi người thì cũng chỉ là vẽ rắn thêm chân, chỉ càng thêm áp lực thôi. Cứ xem thật kỹ phần chiến đấu của bọn họ một chút, chỉ cần quen với phương thức chiến đấu của bọn họ, và thật bình tĩnh, đây chính là điều mà mọi người phải làm trong hai ngày tới. Tan họp.”

Sau khi Khâu Chấn Dương tắt cuộc gọi thì đứng dậy đi về phòng tắm để tắm rửa.

Hắn biết áp lực của bọn họ không nhỏ hơn hắn, dù sao thì《 Cơ Chiến 》 có liên quan đến đội trưởng của bọn họ, hơn nữa từ trước đến nay học viện Tinh Tế sẽ luôn tốt hơn những trường khác về mọi mặt, lần này là về trò chơi, bọn họ cũng muốn giành cái danh hiệu đệ nhất, không thể làm hỏng vị thế lâu đời của học viện được.

Cho nên hai ngày tiếp theo, mọi người đều tích cực điều chỉnh tâm thái, phân tích đặc điểm của đối thủ, lại dành thời gian hẹn đội viên cùng nhau luyện tập.

Chờ đến ngày chung kết, mọi người đều sớm rời giường, sau đó vội vã chạy đến địa điểm thi đấu.

“Cái kia, hai ngày trước tớ đã đi cầu ‘ Phù thắng lợi ’ cho mọi người, lát nữa đợi đến khi mọi người vào khoang trò chơi thì nhớ đeo vào, nó có thể phù hộ mọi người thắng lợi!” Quản Đường khẩn trương đến không chịu được, nhìn còn lo lắng hơn cả đội viên sắp thi đấu nữa.

Trác Hàng nhịn không được đỡ trán: “Cậu đi thỉnh mấy cài này là gì chứ? Mọi người chiến thắng đều nhờ vào kỹ thuật, chứ không phải vận khí…”

“Nhưng mà, vận khí cũng có một phần đấy a, đừng nói gì cả, cậu cũng đeo lên cho tớ!” Quản Đường lấy một đống lá bùa từ trong túi đưa cho từng người một, đến chỗ của Lăng Mộc thì còn giang tay ôm y một cái.

“Lăng Mộc, cậu nhất định phải cố lên, tương lai của tất cả Omega chúng ta đều phụ thuộc cả vào cậu đấy!” Hai mắt Quản Đường sáng lấp lánh, tràn đầy sùng bái cùng kỳ vọng.

Từ sau khi thi đấu điện cạnh được tổ chức, có thể nói Lăng Mộc đã trở thành thần tượng trong lòng chúng Omega. Những người này không chỉ là người chơi, mà đến từ tất cả các ngành nghề và tầng lớp xã hội, bởi vì xã hội bây giờ đã xuất hiện quan hệ giới tính phức tạp, nhóm Omega cho dù là trong lĩnh vực gì đều rất dễ bị khi dễ, chỉ có thể bị bắt buộc phải kết hôn sinh con.

Mà sự xuất hiện của Lăng Mộc đã mang đến cho bọn họ một tia hy vọng, ngay cả trong trò chơi thì bọn họ cũng đã hữu hảo hơn đối với Omega không ít, Lăng Mộc có thể tỏa sáng rực rỡ như vậy trong trò chơi, vậy thì trong những lĩnh vực khác, bọn họ cũng có thể!

“Ừm, biết rồi.” Lăng Mộc nắm chặt tay của Quản Đường, sau đó đi đầu về phía khu vực thi đấu.

Những người còn lại cũng lần lượt đuổi theo, sắc mặt ngưng trọng bước lên khu vực thi đấu.