Xuyên Thành Vai Chính A Sau Đem Pháo Hôi O Khiêng Chạy

Chương 92: Không muốn ăn no cẩu lương

Điều khiến cho Vương Khiếu Uy không nghĩ tới chính là, vận mệnh chính là thứ rất kỳ diệu. Ngày thi đấu thứ ba, bọn họ vậy mà thật sự đυ.ng phải đội của học viện Tinh Tế.

Hai nhóm đội viên tiến vào khu vực thi đấu, nhìn thấy nụ cười ý vị thâm trường của Khâu Chấn Dương khi tiến đến đây, Vương Khiếu Uy chỉ cảm thấy lông tơ cả người dựng đứng cả lên.

“Đội trưởng cố lên, chúng ta có thể!” Tất cả các đội viên đều tràn đầy tin tưởng, chỉ duy nhất Vương Khiếu Uy lại cười khổ. Với kỹ thuật của hắn thì chắc chắn có thể tiến vào top 10, dù sao thì trước đó lúc hắn cùng Lăng Mộc chơi chung y đã khẳng định mình rất có thiên phú. Nhưng cho dù có như thế nào đi chăng nữa, Vương Khiếu Uy biết mình chắc chắn không bằng Khâu Chấn Dương, dù sao thì khả năng của Lăng Mộc là do Khâu Chấn Dương dạy ra, trình độ của hắn kém hơn so với Lăng Mộc rất nhiều, càng đừng nói lúc này đối thủ của hắn là Khâu Chấn Dương.

Quả nhiên, sau khi vào trận, rất nhanh Vương Khiếu Uy đã bị Khâu Chấn Dương tìm ra được vị trí, bắt đầu tiến hành đuổi gϊếŧ.

Lại nói tiếp, lúc Khâu Chấn Dương chơi game đều dùng chung một cách thức giống nhau để kết thúc trận chiến, nếu phương pháp kia không hiệu quả, lúc đó hắn mới chuyển qua phương pháp khác. Nhưng trong một ván này, ngay từ đầu Khâu Chấn Dương đã sử dụng một phương án khác, tự mình chọn chiến đấu với Vương Khiếu Uy.

Nhưng, Khâu Chấn Dương vẫn rất lý trí đến hoạch định con đường chiến đấu cho đồng đội, đưa cho bọn họ phương hướng phát triển tốt nhất. Mà Vương Khiếu Uy mặc dù có khả năng thích ứng cực mạnh, nhưng đối đầu với Khâu Chấn Dương như vậy, tất cả những hành động của hắn đều bị đối phương nhìn thấu, không chỉ có mình hắn cảm thấy có nguy cơ, ngay cả đội viên cũng đều bị Khâu Chấn Dương suy tính qua, cho nên đều gặp bất lợi trong mọi tình huống.

Khi đang trong trò chơi thì sẽ không nhìn thấy người đang điều khiển trong khoang trò chơi, nhưng Vương Khiếu Uy lại cảm thấy Khâu Chấn Dương dường như có thể nhìn xuyên qua tất cả, có thể nghe được mỗi một lần hắn điều chỉnh kế hoạch và lộ trình cho toàn đội. Đối diện với một người cường đại như vậy thì căn bản hắn không thể đối kháng được!

Vương Khiếu Uy không khỏi nghĩ, Khâu Chấn Dương không hổ là người của đệ nhất quân đoàn thế gia, loại năng lực này nếu áp dụng trên phương diện quân sự chân chính, tuyệt đối có thể trở thành một đại tướng của Liên Bang!

Trận đấu này gay cấn cho đến phút cuối cùng, Khâu Chấn Dương điều tiết tiết tấu của trận chiến rất nhanh, không cho đối phương bất kỳ một cơ hội xoay người nào.

Sau khi rời khỏi khoang trò chơi, ngay cả Viên Thần Vũ cũng nhịn không được tấm tắc ngợi khen: “Đúng là tình địch gặp mặt thật đỏ cả mắt, những đợt đấu trước đó chưa từng thấy cậu điên cuồng như vậy? Tớ thậm chí còn nghi ngờ có phải là cậu đã ăn chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ hay không, tiết tấu nhanh đến độ tớ thiếu chút nữa theo không kịp, cũng không biết tâm lý của đối phương đã suy sụp đến như thế nào rồi.”

Tịch Tuấn cũng tiếp lời, thương hại mà lắc đầu: “Ta vừa thấy, một đám mặt ủ mày ê ủ rũ cụp đuôi, quá thảm!”

Khâu Chấn Dương cho bọn họ mỗi người một đấm, khiến cho bọn họ đau đến nhe răng trợ mắt, lạnh lùng cười nói: “Sao, các cậu đang hâʍ ɦộ sao? Đợi sau khi thi đấu kết thúc tớ đấu với mấy người một trận, cho mọi người nếm thử cảm giác suy sụp đó là như thế nào?”

Vẻ mặt của hai người chợt đổi: “Không được không được!”

Lăng Mộc nhìn thấy bọn họ lúng túng như vậy liền nhịn không được cười ra tiếng, sau đó đến khu vực chờ. Lần này bọn họ cũng lại là nhóm kết thúc đầu tiên, ánh mắt của tất cả các phóng viên nhìn bọn họ rất khó tả. Có không ít người cầm cameras chụp ảnh tất cả các đội viên, đa số ống kính đều tập trung trên người Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc.

Sau khi trải qua ba ngày thi đấu, vòng đào thải sẽ không được tiến hành nữa, tất cả những đội sau đó cũng chỉ có một cơ hội mà thôi, thắng liền vào vòng trong, thua thì trực tiếp bị loại.

Theo thống kê thì lúc đầu có một trăm hai mươi đội bây giờ chỉ còn lại bốn mươi tám đội, và họ sẽ tiếp tục bắt thăm để ghép đội.

Nhưng trước khi tiến hành vòng thi đấu tiếp theo, tất cả mọi người sẽ có một ngày nghỉ ngơi để điều chỉnh. Dù sao ba ngày thi liên tục khiến cho thí sinh có áp lực rất lớn, cần thiết phải thả lỏng một chút.

Sau hôm đó, tất cả mọi người sẽ lao vào cuộc chiến khốc liệt hơn.

Một buổi sáng từ bốn mươi tám đội còn lại hai mươi tư đội, buổi chiều từ hai mươi tư đội còn lại mười hai đội, mà thực lực của mười hai đội này, tuyệt đối là những đội mạnh nhất trong trận thi đấu điện cạnh này. Học viện Tinh Tế cũng có trong danh sách này, mười hai đội còn lại đều thu hút nhiều sự chú ý trên mạng.

Tương đối may mắn chính là, đội của Vương Khiếu Uy mặc dù khi đối diện với học viện Tinh Tế đã bị thất bại thảm hại, nhưng chiều hôm đó trong vòng đào thải cũng tranh thủ được một cơ hội cuối cùng, sau đó lại không đυ.ng độ phải đội của học viện Tinh Tế thêm một lần nào nữa, cho nên thuận lợi tiến vào top 12. Vì thế, Vương Khiếu Uy còn cố ý chạy đến chỗ đội thi của học viện Tinh Tế bên kia, muốn chia sẻ niềm vui sướиɠ của mình với Lăng Mộc, kết quả bị Khâu Chấn Dương trừng mắt nhìn suốt một buổi, cuối cùng chỉ có thể sờ sờ mũi, xám xịt mà rời đi.

Trận đấu ngày tiếp theo của top 12, nhận được rất nhiều sự chú ý của cộng đồng mạng. Trước đó giải đấu điện cạnh đã được phát sóng trực tiếp trên nền tảng truyền thông, mặc dù hấp dẫn không sự quan tâm từ khán giả, nhưng đa số đều là những người mê chơi trò chơi mà thôi, hơn nữa có rất nhiều người chưa từng tiếp xúc với《 Cơ Chiến 》 , cho nên cũng không xem.

Nhưng càng về sau, lượt tìm kiếm trên mạng càng nhiều, tiếng cổ vũ đối với đợt điện cạnh thi đấu này cũng càng ngày càng cao, mọi người đều đang thảo luận xem đội của ai sẽ là quán quân. Sự chú ý của mọi người tập trung trên trận đấu này càng lúc càng nhiều, từ đây, cái cụm từ điện cạnh thi đấu này cũng dần dần tiến vào trong suy nghĩ của mỗi người, có không ít người đều đang mong chờ điện cạnh thi đấu được hợp pháp hóa và được tổ chức rộng rãi hơn.

Tóm lại, mục đích tổ chức điện cạnh thi đấu giữa các trường đã đạt được.

Không ngoài ý muốn khi đội của Khâu Chấn Dương cũng nằm trong top 12. Nhưng lần chiến thắng này không dễ dàng như những lần trước. Những lần thi đấu trước đó, bởi vì ghép đôi thi đấu ngẫu nhiên, trình độ chênh lệch sẽ rất lớn, thời điểm ghét đôi có thể sẽ ghép với những đội yếu hơn rất nhiều, khiến cho bọn họ chiến thắng rất dễ dàng. Nhưng bây giờ, những đội còn lại không chỉ tạo áp lực cho Khâu Chấn Dương mà còn tạo áp lực rất lớn cho những người khác nữa.

Vào cái đêm xác định sáu đội thi mạnh nhất, biểu hiện của các đội viên không còn nhẹ nhàng thoải mái như lúc trước, lúc rời khỏi khoang trò chơi biểu tình của họ như trút được gánh nặng vậy.

Bọn họ chiến thắng không khó, nhưng rất sốt ruột.

Đến khi bọn họ trở lại phòng chờ, Trác Hàng cùng Quản Đường tiến lên đón, Trác Hàng vỗ vỗ vai Viên Thần Vũ: “Đừng buồn, thực lực của đối phương rất mạnh, không phải lỗi của cậu đâu. Mọi người đều nói thao tác của cậu rất tốt, chỉ là đối thủ của cậu ra tay quá bất ngờ, cậu có thể chống đỡ thời gian dài như vậy đã rất không tồi rồi.”

Khâu Chấn Dương cũng qua đi đấm vào ngực hắn một cái rồi cười nói: “Từ khi bắt đầu thì cậu chưa hề chết lần vào đúng không? Không sao, dù sao cũng phải có một lần chứ, cậu đâu thể tranh giành cái danh chiến thần bất bại với tớ được a.”

Viên Thần Vũ miễn cưỡng cười cười, nhưng vẫn nhịn không được nghiến răng nghiến lợi mà nói: “Bọn họ thật sự quá âm hiểm, rõ ràng tớ cũng có có hai trinh sát binh, vậy mà bọn họ lại gài bẫy tớ, trực tiếp ở yên tại chỗ chờ tớ! Trước đó lúc các trinh sát binh đi qua bọn họ vẫn không nhúc nhích, vậy mà có thể kiên nhẫn ẩn nấp cho đến khi tớ xuất hiện, đúng phục luôn rồi!”

Điểm này thì một người luôn nhìn toàn cục như Khâu Chấn Dương đã nhìn thấy rất rõ ràng cả rồi, Lăng Mộc thân là phó quan của hắn cũng nhìn rõ cục diện, nhíu mày nói: “Hình như bọn họ ngay từ đầu đã không có suy nghĩ muốn thắng, mà muốn lấy càng nhiều đầu bên chúng ta càng tốt, có lẽ bọn họ cảm thấy nếu như vậy thì khi thua cũng không đến mức khó coi. Hơn nữa hình như mục tiêu của bọn họ chính là Tịch Tuấn và cậu, tổng cộng có tất cả sáu người phục kích hai cậu, chỉ sợ là vì do trong quá trình chơi hai cậu tương đối nổi tiếng, cho nên mới đặc biệt xuống tay với các cậu.”

Tích Tuấn cũng là đối tượng bị nhắm vào, phất phất tay vẻ mặt chán ghét mà nói: “Đây là cái thủ đoạn quái quỷ gì vậy chứ, không nghiêm túc thi đấu cho tốt, đặc biệt nhằm vào chúng ta làm gì cơ nhứ? Muốn đánh thì đánh cho đàng hoàng, trò chơi không phải là thứ cho bọn họ ra vẻ ta đây!”

Lúc này cũng đã lọt vào top 6 rồi, kết quả vậy mà đυ.ng độ phải cái đội ghê tớm kia, tất cả mọi người đều cảm thấy không vui.

Làm một người quản lý, Quản Đường vì để cổ vũ cho cảm xúc của mọi người, nhấc tay nói: “Được rồi được rồi, trận thi hôm nay kết thúc rồi, chờ đến ngày mốt sẽ tiến hành vòng loại để tiến vào top 3. Dù sao ngày mai cũng được nghỉ, hôm nay tớ mời khách, mọi người muốn ăn cái gì, cứ tự nhiên mà gọi!”

Nghe nói Quản Đường bao, tất cả mọi người đều đi ra khỏi khuôn viên trường. Bởi vì bây giờ là thời gian nghỉ lễ của mọi người, cho nên mọi người đều có thể tự do ra vào khu vực trường, cho nên có thể đi ra ngoài dùng bữa.

Điều đáng nói chính là, trước đó sau khi Khâu Chấn Dương đưa công thức cùng thực đơn cho bà ngoài, đệ nhất tập đoàn tài chính liền bắt đầu mở một chuỗi nhà hàng trên Thủ Đô Tinh.

Lúc đầu, đầu bếp của những nhà hàng đó nhận được đóng thực đơn kia, còn lo lắng cái thực đơn với những nguyên liệu nấu ăn lộn xộn như vậy thì nhà hàng có thể mở cửa được hay không, kết quả đợi sau khi bọn họ dựa theo công thức cho ra lò những món ăn đầu tiên, cái hương vị đó khiến cho bọn họ hoàn toàn bị mê hoặc! Từ đây bắt đầu đắm chìm vào bên trong đống công thức đó, không ngừng ra sức nghiên cứu.

Bọn họ thân là đầu bếp, dựa theo những công thức mà Khâu Chấn Dương đưa tới lúc trước, từ đó phát huy ra hiệu quả lớn nhất.

Vì vậy chuỗi nhà hàng của đệ nhất tập đoàn tài chính tương đối thành công, khẩu vị của những người tại Thủ Đô Tinh cũng dần dần thay đổi. Dù sao thi sau khi ăn những món ăn ngon như vậy, ai còn nguyện ý ăn dịch dinh dưỡng, hay là những cái món ăn vừa đắt tiền vừa không ngon như vậy chứ?

Lúc này Quản Đường đưa tất cả mọi người đến một trong những nhà hàng của đệ nhất tập đoàn tài chính ăn uống, tất cả mọi người hoặc nhiều hoặc ít đều đoán được thực đơn của đệ nhất tập đoàn tài chính đều xuất phát từ trong tay Khâu Chấn Dương, bởi vì trong nhà hàng có một số món ăn bọn họ đã ăn trong tiệm của hắn rồi, như gà rán cùng trà sữa, đây đều là những món Khâu Chấn Dương đã đưa vào trong trường.

Trong lúc đang thưởng thức mỹ vị, Quản Đường vẫn nhịn không được lệ nóng doanh tròng mà nhìn Khâu Chấn Dương, nói: “Đội trưởng, cậu cũng quá lợi hại rồi, trâu bò ngay trong trò chơi thì cũng thôi đi, vậy mà trên phương diện trù nghệ cũng tốt như vậy chứ! Tớ cảm thấy chẳng bao lâu nữa, đồ ăn của tất cả chúng ta có thể cải thiện rất nhiều đấy! Những món này ngon đến mức ta cũng sắp khóc đến nơi rồi!”

Những đội viên khác sôi nổi phụ họa, thật ra bọn họ không muốn khóc, chẳng qua là muốn đem tất cả đồ ăn trên bàn đều nhét vào trong bụng mình!

Khâu Chấn Dương bị bọn họ khiến cho buồn cười: “Nếu cảm thấy ngon thì hãy ăn nhiều một chút, đâu phải không ăn được nữa, khóc khóc chít chít làm gì chứ.”

Nói rồi, Khâu Chấn Dương liền vớt miếng bụng lông trong nồi lẩu ra, cho vào bát nước chấm hắn đã chuẩn bị tốt, sau đó đưa tới trước mặt Lăng Mộc: “Ăn cái này đi, thịt bên kia vẫn còn chưa chín, chờ sau khi chín anh sẽ gắp cho em.”

Lăng Mộc gật gật đầu, không chút khách khí mà nhận lấy phần bụng lông mà Khâu Chấn Dương gắp cho y, vẻ mặt ăn cực kỳ thỏa mãn.

Các đội viên trầm mặc mà nhìn một hồi, sôi nổi cúi đầu ăn, ăn cũng nhanh hơn trước.

Bọn họ không muốn cơm còn chưa ăn no đã phải ăn no cẩu lương đâu a!