Sau khi trở lại Khâu gia, Lăng Đang vẫn luôn dính bên người Lăng Mộc, bởi vì ngày mai anh trai sẽ lại về trường, bé thật sự rất luyến tiếc.
Oán niệm của Khâu Chấn Dương cơ hồ như muốn hóa thành thực thể, một khi hắn muốn xen mồm cắt ngang cuộc trò chuyện của hai anh em, liền sẽ bị Lăng Mộc quăng tới một ánh mắt hình viên đạn, chỉ có thể nhận mệnh mà đến phòng bếp chuẩn bị cơm chiều, mượn chuyện này dời đi lực chú ý của mình.
Chờ sau khi ăn và đi dạo xong, Lăng Đang cũng về phòng mình ngủ, lúc này Khâu Chấn Dương mới có cơ hội dính lấy Lăng Mộc.
“Tối nay em chưa từng nói chuyện với anh.” Thật vất vả mới chen được vào phòng Lăng Mộc, Khâu Chấn Dương ủy ủy khuất khuất nhìn tiểu tức phụ mà lên án.
Đôi tay Lăng Mộc ôm ngực vô ngữ mà nhìn hắn, nhướng mày nói: “Em có nói mà.”
“Mỗi lần anh nói chuyện với em thì em toàn ừm, a, nga! Đây mà là trả lời sao! Rõ ràng em chỉ đang có lệ với anh!” Khâu Chấn Dương nghiến răng nghiến lợi mà tới gần, cúi đầu nhìn chằm chằm tròng mắt màu hạt dẻ của Lăng Mộc, giống như một con sư tử sắp cắn người, nhưng hơi thở quanh thân thì lại ôn nhu.
Hầu kết không khỏi lăn lộn một chút, Lăng Mộc ra vẻ bình tĩnh: “Ai bảo anh lúc nào cũng muốn cắt ngang câu chuyện chứ, không thấy em với Lăng Đang đang nói chuyện sao?”
“Từ khi con bé tan học đến giờ đều luôn nói chuyện với em, miệng không mỏi sao? Anh chỉ muốn cho con bé nghỉ ngơi mà thôi, trẻ con nếu nói nhiều quá sau này sẽ trở thành lảm nhảm đấy!” Khâu Chấn Dương căm giận nói, dùng tay ôm mặt Lăng Mộc, ngón tay cái xoa nắn lên đôi má non nớt.
Lăng Mộc liếc mắt nhìn hắn một cái: “Ấu trĩ.”
“Được rồi, ấu trĩ hì ấu trĩ, dù sao bây giờ em thuộc về anh!” Khâu Chấn Dương như một con gấu ôm người vào lòng, mũi cao thẳng cọ cọ như muốn vẽ vòng trò trên cổ Lăng Mộc, “Càng lúc anh càng không thể rời khỏi em, em phải gánh trách nhiệm, cho dù em và Lăng Đang đang ở cùng nhau thì em cũng phải chú ý đến anh!”
Lăng Mộc thật phục tên gia hỏa này, đưa tay ôm lấy tấm lưng dày rộng lớn của hắn: “Em không ngờ anh lại còn có một mặt như vậy đấy?”
Hắn được người ta ôm lấy liền hừ hừ hai tiếng: “Đó là vì em chưa đủ để ý tới anh, em phải để anh trong lòng, mỗi ngày đều phải nhớ đến anh một trăm lần, còn phải không ngừng nói chuyện với anh, cho dù đi đến đâu cũng phải mang anh theo…”
Khâu Chấn Dương càng nói càng hăng hái, lải nha lải nhải nói rất nhiều, nghe đến mức Lăng Mộc cũng bật cười. Dường như từ sau khi ở bên Khâu Chấn Dương, y vẫn sẽ luôn không nhịn được cười, trước kia cho dù bị người khác khinh khi chê cười y cũng không có cảm giác gì, nhưng bây giờ chỉ vì những lời nói đơn thuần như vậy mà cầm lòng không đậu, tình cảm thật sự là một thứ kỳ diệu.
Nghĩ nghĩ, Lăng Mộc không khỏi vỗ vỗ lưng Khâu Chấn Dương: “Anh không thấy bây giờ anh không khác gì đang lảm nhảm sao?”
“Anh lảm nhảm thì làm sao, anh nói cho lão bà của anh nghe, con bé có bản lĩnh thì tìm lão công của mình đi…” Khâu Chấn Dương nói nói rồi kéo Lăng Mộc đi đẩy lên giường, trong miệng lải nhải không ngừng, nhưng thật ra lại cố tình muốn đẩy ngã đối phương.
Nhưng cố tình Lăng Mộc lại không nhận ra, còn trách cứ Khâu Chấn Dương không được nói nhưng điều đó, Lăng Đang còn nhỏ, đang nói thì lại bị người nhẹ nhàng đẩy từ phía sau, trực tiếp ngã xuống trên giường mềm mại.
Lăng Mộc sững sờ, nháy mắt hiểu rõ dụng ý của Khâu Chấn Dương.
“Đệt, Khâu Chấn Dương anh không thể nghỉ làm một ngày được hay sao?” Y dùng sức giãy giụa, kết quả bị Khâu Chấn Dương bắt được cù lét, trong khoảng thời gian ngắn cười đến mức thở không nổi, nước mắt cũng tràn ra tới. Từ khi phát hiện Lăng Mộc rất mẫn cảm khi bị cù lét, Khâu Chấn Dương liền nhịn không được muốn trêu đùa y, thường thường đè y ra chọc vài cái, sau đó lại bị Lăng Mộc không đau không ngứa mà đánh mấy cái.
“Ngày hôm qua anh đã cho em nghỉ ngơi rồi mà, hôm nay anh bỏ mặc anh một thời gian lâu như vậy, vậy thì anh phải có chút lợi tức chứ!” Khâu Chấn Dương cắn một cái trên xương quai xanh của Lăng Mộc, hàm răng chỉnh tề nhẹ nhàng day cắn, khiến cho cơ thể của y không nhịn được mà run rên.
Cảm giác ngứa ngày này thật khó chịu, Lăng Mộc cười đến mức mặt cũng đỏ lên, những vẫn không tóm được cái tay của Khâu Chấn Dương đang gãi gãi khắp người y, chỉ có thể mắt giương đôi mắt ngập nước lên trừng y: “Ha ha ha… Anh, nếu em không buông em ra, tuần sau ha ha, phần của tuần sau sẽ bị hủy!”
Lời uy hϊếp này thật sự rất có ích, Khâu Chấn Dương lập tức ngừng tay.
Lăng Mộc thoát lực mà nắm trên giường, hai mắt vô thần nhìn trần nhà thở dốc. Khâu Chấn Dương đẩy cao quần áo của y lên, vùi đầu hôn lên da thịt của y, động tác cũng không quá mức, chỉ đơn thuần là hôn mà thôi. Ôn ôn nhu nhu mà hôn ngược lại càng khiến cho Lăng Mộc có chút buồn ngủ, hàng lông mi nhẹ nhàng chớp động.
“Mẹ của em sao rồi?” Trong yên lặng, đột nhiên Lăng Mộc hỏi một câu.
Khâu Chấn Dương nặng nề mà hôn một cái, sau đó xoay người nằm bên cạnh Lăng Mộc, một tay đưa qua để Lăng Mộc đầu gối lên cánh tay mình, cũng nhìn lên trần nhà mà nói: “Bác sĩ nói là đã khá tốt, mẹ của anh đã phái hộ sĩ đến đó chăm sóc bà ấy, chắc hơn một tuần nữa là có thể xuất viện. Anh đã cho người đến vùng ngoại ô chọc cho bà ấy một căn nhà, ngày mai em qua xem một chút, nếu thấy được thì anh sẽ sắp xếp cho bà ấy chuyển qua đó.”
“Ừm.” Lăng Mộc nhắm mắt lại, nghiêng người qua dựa gần bên người Khâu Chấn Dương, “Sau này em cũng sẽ không đưa Lăng Đang đến gặp bà ấy, duyên phận con cái giữa chúng em và bà ấy đã hết rồi.”
Lời này nghe có vẻ lạnh lùng, nhưng chỉ có ai đã chân chính trải qua mới thật sự hiểu được sự bất lực cùng nhẹ nhõm trong đó.
Đối với quyết định của Lăng Mộc, Khâu Chấn Dương chắc chắn sẽ ủng hộ: “Em yên tâm, bà ấy sẽ không lại đến làm phiền chúng ta nữa đâu.”
Lấy thế lực của Khâu gia, nếu muốn trông chừng một người chẳng lẽ còn khó sao? Với cả, trải qua chuyện ở Lâm gia, Đổng Thu Lan còn suýt bị đói chết dưới tầng hầm ngầm chắc là sẽ không lại làm ra mấy chuyện ngu xuẩn nữa. Nếu bà ta vẫn còn chấp mê bất ngộ, vậy sẽ không lại cứu bà ta nữa, cứ để bà ta xuống địa ngục đi thôi.
Lăng Mộc cọ cọ trong lòng ngực Khâu Chấn Dương, rất nhanh đã ngủ say.
Qua hồi lâu, nhớ ra hôm nay hai người vẫn chưa tắm rửa, Khâu Chấn Dương nhẹ chân nhẹ tay ôm người đến phòng tắm. Cũng giở trò với người trong lòng ngực một phen, sau đó thỏa mãn mà ôm người yêu ra ngoài, chậm rãi đặt lên giường đắp chăn đàng hoàng, sau khi mình cũng nằm xuống thì liền kéo người đến ôm vào trong lòng rồi chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc đưa Lăng Đang đi học trước, sau đó lại ngồi lên phi hành khí trở về học viện Tinh Tế.
Vừa lúc hôm nay là thứ bảy, hai người liền đến phòng xã đoàn, nhìn xem thành quả luyện tập của họ như thế nào rồi.
Chỉ là hai người vừa đi đến cửa phòng, liền nghe thấy tiếng la hét ầm ĩ từ bên trong. Hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, rồi cùng nhau đi vào, tức khắc bị cảnh tượng trước mắt làm cho giật mình.
“Nào nào nào, mua xong bỏ tay ra mua xong bỏ tay ra a! Bua đội A để ở đây, mua đội B để bên này, đừng có mà nhìn nhầm, đặt xong không được đổi a!” Viên Thần Vũ kéo hai cái bàn đến trung tâm, xung quanh vây không ít người, đều đang gào to đặt cược xem đội nào thắng.
Lại nói tiền đặt cược của bọn họ cũng không lớn, cũng chỉ vài đồng tiền liên bang mà thôi, nhưng trên mặt mỗi người đều tràn đầy hưng phấn.
Khóe miệng Khâu Chấn Dương run rẩy, này mẹ nó đây rõ ràng là xã đoàn về trò chơi mà! Các ngươi đang muốn biến đây trở thành xã đoàn “Đánh bạc” đấy à?
“Mấy người đang làm gì vậy!” Hắn bước lên vài bước đẩy mọi người ra, trực tiếp tóm Viên Thần Vũ ra, nghiến răng nghiến lợi mà nói, “Cậu là heo đấy à? Đang chê thanh danh của tớ quá tốt cho nên tìm cơ hội bôi đen đấy à?”
Nhìn thấy Khâu Chấn Dương đến, một đám người lập tức đứng thẳng lên hô to: “Chào xã trưởng!”
Khâu Chấn Dương không nể tình mà nguôi giận: “Chào cái đầu các ngươi!”
Viên Thần Vũ đẩy đẩy tay Khâu Chấn Dương đang túm lấy cổ áo mình, vỗ vỗ vai của hắn: “Đây là do cậu không đúng rồi a, tớ làm điều này không phải vì để tốt cho xã đoàn sao!”
“Tốt cái con quỷ?”
“Chặc chặc, cậu nghe tớ nói trước đã a!” Viên Thần Vũ mặt không đổi sắc, nói có sách mách có chứng, “Chẳng phải xã đoàn chúng ta đang tuyển người mới sao, thêm không ít thành viên vào đây, mọi người đều muốn học tập và thảo luận cùng nhau. Nhưng trong phòng dù sao cũng chỉ có từng đó khoang trò chơi, căn bản không đủ cho mọi người chia với nhau, cho nên cũng chỉ có thể thay phiên đổi cho nhau mà chơi, những người còn lại thì chỉ có thể quan sát và phân tích cuộc chiến là thôi, thuận tiện mở một cuộc đánh cuộc nhỏ, tăng thêm một chút tình cảm nữa!”
Hắn nói rất hợp lý, Khâu Chấn Dương nhất thời hết chỗ nói, cuối cùng không truy cứu nữa.
Dù sao thì bọn họ cũng chỉ dùng mấy đồng tiền mua vui chút thôi, cũng không coi là làm chuyện quá không có chừng mực.
“Được rồi, hôn nay cứ vậy đi, ta đã đặt thêm năm mươi khoang trò chơi nữa, tuyệt đối đủ cho mọi người chia cho nhau, đến lúc đó nhớ lo mà luyện tập cho đường hoàng.” Khâu Chấn Dương rất thoáng, sau này vẫn sẽ còn những thành viên khác gia nhập, dứt khoát mua thêm nhiều khoang trò chơi hơn một chút. Dù sao thì phòng xã đoàn cũng rất lớn, mua thêm nhiều khoang trò chơi nữa vẫn dư dả.
Nghe thấy ngày mai sẽ có thêm khoang trò chơi được chuyển đến, các thành viên nhịn không được hoan hô một tiếng.
Lăng Mộc tiến vào trong khoang trò chơi trong góc phòng, có cảm giác nhiều thành viên một chút dường như cũng là một chuyện tốt, ít nhất thì rất náo nhiệt.
Từ trước đến này Lăng Mộc đều không chủ động phát sóng trực tiếp, nhưng bây giờ sau khi tiến vào khoàng trò chơi liền đích thân tự mình mở chế độ phát sóng trực tiếp lên. Y tự giác như vậy, nguyên nhân chủ yếu là tiền từ phát sóng trực tiếp đã được chuyển vào tài khoản của y!
Từ khi bắt đầu phát sóng trực tiếp cho đến nay, thời gian Lăng Mộc phát sóng trực tiếp tổng cộng chỉ mười mấy tiếng đồng hồ, kết quả tiền từ phát sóng trực tiếp vậy mà lên tới con số kinh người là mười mấy vạn đồng liên bang! Phần lớn tiền từ phát sóng trực tiếp đều xuất phát từ tiền mà người xem tặng cho, đột nhiên có một số tiền khổng lồ như thế chuyển vào, Lăng Mộc hồi lâu vẫn chưa bình tĩnh lại được.
Trước kia Khâu Chấn Dương hình như cũng nói với y về chuyện này, phát sóng trực tiếp cùng trò chơi sẽ trở thành công cụ kiếm tiền của y, bây giờ thật sự đã làm được rồi!
Cho nên vì túi tiền của mình và cả tương lai của Lăng Đang, Lăng Mộc cũng bắt đầu có tự giác tự mở phòng phát sóng trực tiếp, thậm chí phá lệ mà xem làn đạn bình luận, còn nói chuyện với khán giả nữa.
[ Oa, chủ bá (chủ phòng phát sóng trực tiếp) đã lâu không phát sóng trực tiếp rồi đúng chứ! ]
[ Thầm thì Đại vương, lần đầu tiên nhìn thấy một chủ bá Phật hệ như vậy…]
[ Người ta không thiếu tiền a. ]
Lăng Mộc vừa chọn xong nhân vật, nhìn lướt qua làn đạn rồi nói: “Trước đó có chút chuyện nên không có thời gian, thiếu tiền.”
[ Ôi đệt ôi đệt! Chủ bá nói chuyện kìa! Lần đầu tiên luôn đấy! ]
[ Lầu trên, ngươi nói rất đúng a… Ai cha, khϊếp sợ +1! ]
[ Oa oa oa, lần đầu tiên nhìn thấy chủ bá nói chuyện với chúng ta a, đáng giá đáng giá, tinh quang đầu khởi! ]
Phòng phát sóng trực tiếp đột nhiên sang lên một mảng lớn tinh quang, Lăng Mộc ngây người một chút, nhìn thoáng qua cột thu nhập, trực tiếp tăng lên một ngàn đồng liên bang.
Lăng Mộc: “…”
Từ trước đến nay y chưa bao giờ nghĩ rằng kiếm tiền lại dễ như vậy…
Thời gian tiếp theo, Lăng Mộc vừa chơi vừa câu được câu không mà tương tác với người xem. Kỹ thuật của y thật sự quá xuất sắc, cho nên dù chỉ mở phòng một mình đi lang thang nhưng vẫn dễ dàng xử lý được những vấn đề không quá lớn xuất hiện. Đồng thời, bởi vì chủ bá theo trường phái “Không nói chuyện” đột nhiên nói chuyện, phòng phát sóng trực tiếp vừa nghe tin liền có rất nhiều người vào xem.
Khâu Chấn Dương sau khi bàn luận một số chuyện với Trác Hàng trong phòng học, thấy Lăng Mộc đang ở khoang trò chơi, liền mở thiết bị phát sóng trực tiến ra chuẩn bị phát sóng cho Lăng Mộc, kết quả vừa mở ra, liền thấy y đang bắt đầu rồi, đã vậy còn đang tương tác với khác giả nữa.
Nhìn một mảng lớn quà tặng trên màn hình, Trác Hàng “Oa nga” một tiếng: “Trâu bò thật a, Lăng Mộc cũng thật được hoan nghênh, cậu nhìn đống lễ vật này đi, chậc chậc chậc, tốc độ kiến tiền này thật đỉnh quá đi.”
Khâu Chấn Dương mím môi dưới, chỉ lo nhìn chằm chằm làn đạn đang hiện một đống bình luận muốn theo đuổi Lăng Mộc, khóc không ra nước mắt.
Lão bà quá được hoan nghênh thì nên làm sao bây giờ, online chờ, rất gấp!