Xuyên Thành Vai Chính A Sau Đem Pháo Hôi O Khiêng Chạy

Chương 23: Năm phần gà rán

Trác Hàng cùng Viên Thần Vũ sợ ngây người, trăm miệng một lời hỏi: “Cậu còn biết nấu ăn hả?”

Khâu Chấn Dương nhướng mày: “Sao, không tin hả? Đợi tối nay tớ về nhà làm một ít, sáng mai mang lên cho các cậu thử.”

Trà sữa là thứ rất dễ làm, chỉ cần lá trà cùng sữa bò, thêm đường nữa là xong. Lúc cùng với Lăng Mộc rời khỏi cửa hàng chỗ y làm công hắn đã nảy ra ý tưởng này, cho nên vừa rồi lúc đi siêu thị mua đồ Khâu Chấn Dương cũng đem những thứ cần thiết mua luôn, lúc trở về ký túc xá sẽ làm một ít.

“Được rồi a, nếu thật sự ngon như những gì cậu nói, chúng tớ sẽ giúp cậu mở cửa hàng.”

Khâu Chấn Dương cùng bọn họ bàn bạc xong, sau khi đến ký túc xá thì liền tách ra. Hai người bọn họ cũng mỗi người thuê một căn biệt thự, cách nhau cũng không xa lắm.

Thời điểm trở về ký túc xá, Lăng Mộc đã về phòng ngủ, Khâu Chấn Dương liền vào phòng bếp, bắt đầu nghĩ xem khi mở cửa hàng trong thực đơn sẽ cần có những món gì.

Ở thế giới cũ của hắn trà sữa và gà rán đều rất được ưa chuộng, Khâu Chấn Dương tuy không ăn nhiều lắm, nhưng vẫn biết cách làm như thế nào, dù sao thì lúc nhàm chán hắn cũng xem một số video tổng hợp về đồ ăn để học một ít.

Ở thế giới này lá trà không được dùng để pha trà, mà nó được dùng như một loại gia vị, hơn nữa hình dạng cũng rất khác nhau, nhất là phiến lá, lớn như quạt ba tiêu vậy.

Khâu Chấn Dương trước tiên rửa sạch lá trà, sau đó cắt nát ngâm trong nước ấm một lát, sau đó lại cho vào nấu trong nồi nước sôi. Chờ trà ra màu, đem sữa bò hòa vào theo tỉ lệ nhất định, cuối cùng cho một lượng đường vừa phải vào, dùng muỗng khuấy đền rồi để lửa nhỏ, đậy nắp lên nấu thêm một lát nữa.

Dù sao thì hắn cũng chưa từng nghiêm túc nghiên cứu về nó, các bước làm cũng chỉ mang tính tương đối thôi, cho nên đợi khi làm xong nếm thử mùi vị như thế nào đã.

Sau khi trà sữa làm xong, Khâu Chấn Dương uống thử hai ngụm. Tuy rằng không ngon như những tiệm trà sữa ở thế giới cũ, nhưng vị cũng không tệ. Khâu Chấn Dương không có hứng thú lắm với đồ ngọt, cho nên cũng không có quá nhiều cảm giác.

Đem trà sữa đã nấu xong bỏ vào nhiều bình thủy tinh khác nhau, đậy nắm lại rồi bỏ vào trong tủ lạnh, đợi ngày mai đưa cho Lăng Mộc cùng Lăng Đang một lọ, còn lại thì đưa cho Trác Hàng cùng Viên Thần Vũ.

Trà sữa thì đã nấu xong, Khâu Chấn Dương vẫn còn phải làm một ít gà rán nữa. Gà ở thế giới này cũng khá bình thường, cũng không tồi, thơm giòn ngon miệng. Hắn còn cố ý giữ lại một ít cơm chiều, sau đó đem hai miếng gà rán cùng bỏ vào trong hộp giữ nhiệt vừa mua trong siêu thị, bằng cách này có thể đưa cho Lăng Đang mang đi học vào ngày mai, không cần phải uống dịch dinh dưỡng nữa.

Mọi thứ đã sẵn sáng, Khâu Chấn Dương lười nhác vươn vai đi lên lầu, tắm thêm lần nữa rồi đi ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Lăng Đang nhận được phần đồ ăn Khâu Chấn Dương chuẩn bị cho thì hưng phấn không thôi, ôm Khâu Chấn Dương cọ cọ vài cái mới chịu đi theo Lăng Mộc. Sau đó hắn cũng đưa cho Lăng Mộc gà rán và trà sữa, y cũng thật nể mặt mà nhận lấy, chỉ có điều Khâu Chấn Dương chưa chuẩn bị bữa trưa cho mình, bởi vì hiện tại trong quá trình quân huấn mọi người đều ăn trưa ở nhà ăn, bởi vậy không cần chuẩn bị.

Khâu Chấn Dương cảm thấy mỹ mãn mà xách theo trà sữa và gà rán còn thừa lại đến nơi tập hợp, vừa đến đã bị Trác Hàng và Viên Thần Vũ vây quanh.

“Thơm quá a, cậu làm thật à?” Viên Thần Vũ ngửi được mùi gà rán liền sáng mắt, trực tiếp chộp lấy hộp gà rán từ tay của Khâu Chấn Dương, mở ra liền lấy một miếng gà rán ra gặm, nhai vài cái, cả khuôn mặt đều sáng bừng lên!

Trác Hàng nghi ngờ mà nhìn biểu tình của Viên Thần Vũ, cũng lấy một miếng từ trong hộp ra gặm.

“Ngọa tào, ăn ngon a! Từ trước đến nay ta chưa từng ăn thứ gì ngon như vậy!”

Dù sao hắn từ nhỏ đến lớn ăn đồ ăn của tinh tế này sắp phát điên rồi, giành lấy hộp đồ ăn trong ngực của Khâu Chấn Dương rồi ngồi xổm trong một góc dùng sức gặm, vừa cướp vừa gặm!

Khâu Chấn Dương không nhịn được cười, đem nắp trà sữa mở ra: “Ăn từ từ thôi, có ai giành với mấy người đâu. Ăn xong nhớ cho cái nhận xét đấy, ăn xong lấy giấy lau tay lau miệng đi, ăn đến mức miệng dính đầy dầu, tớ phục hai người luôn rồi.”

Trác Hàng cùng Viên Thần Vũ vừa ăn vừa gật đầu, sau khi nhấp một ngụm trà sữa ướp lạnh, biểu tình của họ giống như muốn bay lên luôn rồi.

Bộ dạng điên cuồng của hai người bọn họ thu hút sự chú ý của các bạn có quan hệ tốt trong lớp, những người đó cũng theo lại đây, chia nhau những miếng gà cuối cùng còn trong hộp, thiếu chút nữa tranh giành với cả Trác Hàng cùng Viên Thần Vũ.

“Trời ạ, ăn quá ngon đi, đây là thứ gì vậy?”

“Từ trước đến nay ta chưa từng ăn món nào ngon như vậy! Chỗ nào bán cái này vậy, nhanh nói địa chỉ cho ta đi, ta muốn mua lại cửa hàng kia!”

“Ô ô ô, còn không vậy, cho ta thêm cái nữa đi a huynh đệ!”

Nhìn mấy tên bạn học la hét như quỷ khóc sói gào mà gặm xương gà, Khâu Chấn Dương biết, cửa hàng sắp khai trương của mình tuyệt đối sẽ rất ăn khách.

Vì chuyện gà rán và trà sữa mà bị bạn cùng lớp quấn lấy cả buổi, buổi tối trở về ký túc xá, cả người Khâu Chấn Dương hoàn toàn suy sụp. Đồng thời, hắn cũng bắt đầu cân nhắc chuyện khai trương cửa nàng, máy móc cùng với phần trang trí đã chuẩn bị xong rồi. Còn chuyện mặt bằng, Trác Hàng cùng Viên Thần Vũ đang tích cực tìm kiếm, bọn họ hiện tại chỉ nghĩ chờ đến khi cửa hàng của Khâu Chấn Dương khai trương liền đi ăn ké.

Trong quá trình lên kế hoạch mở cửa hàng, quân huấn cũng đến lúc kết thúc.

Thời gian quân huấn ở tinh tế này chỉ kéo dài trong một tuần, dù sao ở đây cho dù là quản lý an ninh thông thường hay là chiến đấu với các tinh tế khác, đa số đều là dựa vào cơ giáp tác chiến, mọi người càng chú trọng vào chuyện tu luyện tinh thần lực, chứ không phải là tố chất thân thể.

Chung sống trong một tuần, quan hệ của Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc còn có Lăng Đang tốt lên không ít, đặc biệt là với tiểu gia hỏa Lăng Đang, hai người gần như là gạt Lăng Mộc đạt thành giao dịch P.Y.

Tối hôm quân huấn kết thúc, Khâu Chấn Dương cùng Lăng Đang ai về phòng nấy, chỉ còn lại Lăng Mộc một một mình rửa chén trong bếp.

Ngay khi trở về phòng, Khâu Chấn Dương gấp không chờ nổi mở đầu cuối cá nhân, gõ số đầu cuối của Lăng Đang.

Khâu Khâu ôm ôm Mộc Mộc: Thế nào rồi?

Lăng Đang không phải lục lạc: Đang chụp!

Khâu Khâu ôm ôm Mộc Mộc: Chụp rõ một chút đấy!

Lăng Đang không phải lục lạc: [ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ]...

Khâu Khâu ôm ôm Mộc Mộc: Làm tốt lắm!

Lăng Đang không phải lục lạc: Năm phần gà rán hơi cay, cảm ơn (*^▽^*)

Khâu Khâu ôm ôm Mộc Mộc: Ăn nhiều như vậy? Em là heo đấy à?

Lăng Đang không phải lục lạc: Anh trai sao chưa lên nhỉ, đầu cuối của anh em bị đơ rồi, không tắt được giao diện ~[ mắt to mở lớn.jpg]

Khâu Khâu ôm ôm Mộc Mộc:… Anh là heo, để lát nữa Heo ca đi làm năm phần gà rán cho em.

Lăng Đang không phải lục lạc: Cảm ơn heo ca ~[ ngoan ngoãn.jpg]

Khâu Chấn Dương bị Lăng Đang đào hố gian nan tắt giao diện, sau đó lại click mở những hình ảnh đã được lưu lại.

Trong hình là lịch học tự chọn của Lăng Mộc, học viện Tinh Tế khác với các trường đại học khác, không có ban chuyên môn, mà chỉ có khóa học cơ sở thống nhất cùng với các khóa học chuyên môn tự chọc, đi học càng thêm tự do, hướng đi cũng rõ ràng chính xác hơn. Ngày thứ hai và thứ ba trong tuần sẽ học các khóa học cơ sở, từng lớp riêng lẻ, mà từ thứ tư đến thứ sáu thì học các khóa tự chọn, học viên học trộn lẫn lại với nhau, mỗi người đều có thể lựa chọn bốn khóa học tự chọn.

Khâu Chấn Dương phóng to hình ảnh lên một chút, Lăng Mộc đăng ký các khóa học tự chọn gồm: Khóa lịch sử cơ giáp cận đại, khóa nghiên cứu bộ phận cơ giáp, khóa lý luận cơ giáp tấn công và phòng thủ, khóa thực hành cơ giáp.

“Quả nhiên, tất cả đều có liên quan đến cơ giáp.”

Khâu Chấn Dương mím môi cười, click mở đầu cuối cá nhân của mình, trên phiếu đăng ký đều đăng ký chương trình học cũng giáo viên bộ môn giống hệt Lăng Mộc.

Tốc độ xử lý của học viện Tinh Tế rất tốt, trước 8 giờ tối phải nộp phiếu đăng ký lên, chỉ có điều nửa giờ sau mới xác nhận thành công thời khóa biểu.

Khâu Chấn Dương vừa lòng mà lắc lư xuống lầu, vừa huýt sao vừa làm năm phần gà rán cho Lăng Đang.

Ngày hôm sau đến phòng học của ban Alpha1, Trác Hàng cùng Viên Thần Vũ cũng mang đến cho Khâu Chấn Dương một tin tốt.

“Đã tìm được rồi sao?” Khâu Chấn Dương đối với hiệu suất làm việc của bọn họ có chút kinh ngạc, dù sao thì phố thương mại của học viện Tinh Tế luôn được tranh giành rất dữ dội, rất nhiều người muốn mở cửa hàng nhưng đều không thể.

Viên Thần Vũ kiêu ngạo mà ngửa đầu: “Đương nhiên, cũng không nhìn xem là ai ra tay!”

Trác Hàng đứng một bên nhịn không được tát vào mặt Viên Thần Vũ, nói với Khâu Chấn nói: “Chú của tên gia hỏa này là giáo sư trong trường, vừa lúc có chuyện này, nghe nói có một cửa hàng vị trí không tồi bởi vì kinh doanh không tốt mà chuẩn bị trả mặt bằng, chúng tớ liền trả một số tiền để anh ta chuyển đi trước.”

Nói đến đây, Viên Thần Vũ kéo tay Trác Hàng ra cười với Khâu Chấn Dương: “Chút tiền này cậu không cần trả cho chúng tớ, để chúng tớ trở thành hội viên là được, để sau này đến ăn không cần trả tiền là được rồi!”

Khâu Chấn Dương nhún vai không nói gì, trong lòng than thở không hổ là thiếu gia nhà giàu.

A, đúng rồi, hắn hiện tại cũng đang là thiếu gia nhà giàu, hắc hắc hắc.

“Cậu cười cái gì vậy?” Viên Thần Vũ mặt đầy khó hiểu hỏi.

“Khụ khụ, không có gì, đi học đi.” Nhìn thấy giáo sư bước vào, Khâu Chấn Dương che giấu ý cười bước qua

Hai ngày học lớp học cơ bản chán vô cùng, đến sáng ngày thứ ba, Khâu Chấn Dương giống như được tiêm máu gà, nét mặt toả sáng.

Thời điểm Lăng Mộc đưa Lăng Đang ra ngoài, Khâu Chấn Dương cũng đi ra ngoài theo bọn họ.

“Ngươi đi theo làm gì?” Lăng Mộc nhìn Khâu Chấn Dương đang đi bên cạnh Lăng Đang, luôn cảm thấy hắn có điều gì đó kỳ lạ.

“Không có gì, chỉ là hôm nay dậy sớm, không có việc gì làm, liền cùng em đưa Lăng Đang đi.” Khâu Chấn Dương cười.

Lăng Đang đang đứng giữa hai người xoay qua làm mặt quỷ với Khâu Chấn Dương.

Khâu Chấn Dương: “……”

Đường cũng không phải do nhà mình mở, đương nhiên Lăng Mộc cũng không có lý do đuổi Khâu Chấn Dương đi, chỉ có thể đồng ý cho hắn đi theo.

Chờ cho đến khi Lăng Đang leo lên xe của trường, hai người lại từ cổng trường đi về phía khu vựa dạy học.

“Ai đúng rồi, em hôm nay học khóa gì?” Khâu Chấn Dương giả vờ thản nhiên hỏi.

Lăng Mộc nhìn chương trình học trên thiết bị đầu cuối để xác nhận lại, trả lời: “Khóa nghiên cứu bộ phận cơ giáp.”

“Thật trùng hợp a!” Khâu Chấn Dương nhe hàm răng trắng ra cười, quay đầu nói, “Ta cũng chọn khóa này, vừa đúng lúc có thể đi cùng nhau ~”

Hắn cũng chọn khóa này?

Lăng Mộc nghi ngờ nhìn hắn, nhưng cũng không nói gì, hai người họ im lặng một đường đến toàn nhà dạy cơ khí.

Thời điểm đến trước cửa lớp, Lăng Mộc mới phát hiện Khâu Chấn Dương vậy mà chọn cùng một giáo viên với mình.

Nhìn Khâu Chấn Dương cười tủm tỉm nói với mình “Hai ta thật đúng là tâm đầu ý hợp”, Lăng Mộc cau mày, cảm giác kỳ lạ trong lòng càng lúc càng lớn.

Thực sự có chuyện trùng hợp như vậy sao?