Xuyên Thành Vai Chính A Sau Đem Pháo Hôi O Khiêng Chạy

Chương 24: Đập cho mày ăn...!

Nhưng chuyện càng trùng hợp vẫn còn ở phía sau, giống bọn họ, đều chọn giáo viên này, còn có Trình An An.

Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc cùng nhau bước vào phòng học, Trình An An ngồi trên chiếc bàn lớn cạnh cửa giương mắt lên nhìn hắn, Quý Thanh ở bên cạnh cũng nhìn thấy hai người họ, nhịn không được nói: “An An a, kia không phải là Khâu Chấn Dương sao?”

Bởi vì trong phòng học Alpha, Beta, Omega đều học chung, cho nên mọi người đều tương đối câu nệ, Quý Thanh chợt lên tiếng tuy thanh âm không lớn, nhưng cũng có không ít người nghe thấy, lập tức có rất nhiều ánh mắt bát quái nhìn về phía này.

Khâu Chấn Dương khó chịu dừng bước chân, Lăng Mộc đi bên cạnh lại mắt nhìn thẳng trực tiếp đi ra sau ghế ngồi xuống.

“Tiểu Mộc Mộc chờ ta!” Khâu Chấn Dương nhanh chóng chạy theo, kết quả thiếu chút nữa đυ.ng phải lưng của Lăng Mộc.

“Ngươi kêu cái JJ gì vậy?” Lăng Mộc quay đầu trừng mắt nhìn hắn, ánh mắt hung ác.

“Ta… chặc, ta gọi em là Lăng Mộc, ha ha ha.” Khâu Chấn Dương cười hai tiếng, suốt một tuần qua ở trong ký túc xá hắn đều gọi như vậy, ban đầu Lăng Mộc mỗi lần nghe thấy đều đánh hắn, sau đó cũng mệt nên mặc kệ hắn luôn, dẫn tới chuyện bây giờ Khâu Chấn Dương nhất thời không sửa miệng được.

Thấy Khâu Chấn Dương đã sửa lời, Lăng Mộc hừ lạnh một tiếng, kéo quai ba lô trên vai, tiếp tục đi về phía bàn dài phía sau lớp học ngồi xuống, Khâu Chấn Dương tự nhiên theo sát phía sau.

Thấy Khâu Chấn Dương đi theo Lăng Mộc, Trình An An bên ngoài thì bình tĩnh, trên thực tế bàn tay đặt dưới bàn đã nắm chặt nắm đấm.

Khóa nghiên cứu bộ phận cơ giáo, đọc tên là biết đó là khóa học nghiên cứu về bộ phận của cơ giáp, bởi vì chương trình học có tính đặc thù, vì tạo điều kiện cho học viên có thể quan sát nghiên cứu đầy đủ về cơ giáp chân chính, giáo viên đem học viên trong ban phân thành các nhóm, một trăm người chia thành mười nhóm.

Lần đầu gặp mặt, trước tiên giáo viên giới thiệu bản thân, sau đó giới thiệu đơn giản về khóa học một chút, ngay sau đó liền bắt đầu tiến hành phân nhóm.

“Bên này có hai cái hộp, mọi người lên bắt số đi, bắt được số nào thì đến bàn có số đó ngồi.” Giáo viên đặt hai cái hộp xuống, mọi người lục tục đi lên bắt số.

Khâu Chấn Dương đi phía sau Lăng Mộc lên trước bắt số, chờ lúc Lăng Mộc xoay người mở giấy ra, lặng lẽ liếc mắt một cái.

Ồ, 7.

Khâu Chấn Dương mở tờ giấy trong tay mình ra xem.

2.

Đệt!

Khâu Chấn Dương đột nhiên đem tờ giấy trong tay khép lại, thấy Lăng Mộc đi về phía bàn số 7, ngay lập tức chạy theo.

Trong lúc đó nhìn thấy có bạn học cùng lớp cơ bản cùng hắn cũng đi đến bàn số 7, Khâu Chấn Dương đi đến cạnh Alpha kia, đẩy đẩy vai người ta: “Này người anh em, số mấy vậy?”

Tên Alpha kia có chút khó hiểu: “Số 7 a.”

“Tới tới tới, đổi với ta đi…” Khâu Chấn Dương nhanh chống đem tờ giấy trong tay đưa qua, đồng thời đưa ra phúc lợi, “Thứ hai mang gà rán cho ngươi.”

Tên nam sinh kia vừa nghe điều kiện mà Khâu Chấn Dương đưa ra, mắt lập tức sáng lên, giống như sợ hắn đổi ý nên giật lấy tờ giấy trong tay Khâu Chấn Dương, rồi đem tờ giấy trong tay mình nhét vào tay hắn, còn bắt lấy hắn tay nói: “Hứa rồi đấy, nhớ đem gà rán cho ta, một chai trà sữa nữa!”

Từ sau khi Khâu Chấn Dương đem gà rán cùng trà sữa mang đến, tất cả mọi người trong ban đều tơ tưởng đến nó. Những người may mắn ăn được mỗi ngày đều miêu tả cho người khác rằng nó ăn ngon như thế nào, những người không ăn được chỉ có thể nghe miêu tả mà chảy nước miếng, cầu xin Khâu Chấn Dương làm lại một lần nữa. Nhưng Khâu Chấn Dương nhất quyết không chịu làm, ngay cả Trác Hàng cùng Viên Thần Vũ cũng ăn không được, nhưng lại đem tất cả mọi người trong ban thèm chết rồi.

“Được được được.” Khâu Chấn Dương luôn miệng đồng ý, chỉ cần có thể đổi nhóm, muốn gì cũng được ~

Cầm tờ giấy đã được đổi, Khâu Chấn Dương cực kỳ hài lòng đi đến bàn số 7, dào dạt đắc ý mà ngồi bên cạnh Lăng Mộc.

“Ai da, thật trùng hợp a, em cũng ngồi bàn số 7 a!”

Lăng Mộc liếc mắt nhìn Khâu Chấn Dương vừa rồi đã tiến hành giao dịch bí mật, chuyện xảy ra vừa rồi y đều nhìn thấy hết…

Yên lặng trợn trắng mắt, Lăng Mộc lựa chọn làm lơ hắn.

Khâu Chấn Dương bị làm lơ nhưng tâm tình cũng cực tốt, lưng dựa ghế xem những người khác đang bắt số. Thẳng đến khi có người đi đến bên cạnh bàn ngồi xuống cạnh Khâu Chấn Dương, lúc đó hắn mới thu liễm ý cười.

“Thật trùng hợp a.”

Trình An An mỉm cười với Khâu Chấn Dương, dịu dàng đáng yêu.

Khâu Chấn Dương nhìn Trình An An một cái, ngoài cười nhưng trong không cười mà nói: “Trùng hợp cái gì, một phần mười xác suất mà thôi, có gì mà trùng hợp.” (Tomato : Câu trước đạp câu sau!)

Lăng Mộc nhướng mày, khóe miệng hơi giật giật.

Trình An An rũ mắt xuống, xén tóc ra sau tai, cười cười không nói gì.

Đợi khi tất cả mọi người chia nhóm xong, giáo viên dùng hình ảnh giả lập giới thiệu những bộ phận cơ giáp đơn giản cho mọi người biết, mô tả chi tiết vật liệu và kỹ thuật kết hợp, sau đó liền để cho mọi người bắt đầu thao tác thực tế.

Sau khi giáo viên nói xong, trên bàn cứng, một chiếc cơ giáp thu nhỏ được đưa lên. Trong quá trình dạy học, cơ giáp được sử dụng đã nhỏ đi rất nhiều, nhưng vẫn rất lớn, mọi người đều đứng lên quan sát.

“Các ngươi có thể tự tháo rời các bộ phận bên ngoài, ta vừa rồi nhắc tới các bộ phận có thể tháo rời cấp một đơn giản, mọi người đều có thể thử xem.” Giáo viên vừa nói vừa đi xuống chỗ của học viên, để có thể giải đáp thắc mắc bất cứ lúc nào.

Bàn của bọn Khâu Chấn Dương có tổng cộng năm tên Alpha, ba Omega, hai người còn lại là beta, lúc này đều đang vây quanh bàn dài để nghiên cứu.

“Oa, đây là lần đầu tiên ta đυ.ng đến cơ giáp đấy, ngầu quá đi.” Quý Thanh đi cùng Trình An An vẻ mặt kích động mà nhìn mô hình cơ giáp đang đặt trước mặt mình, gấp không chờ nổi mà đưa tay lên vuốt ve.

Trình An An hướng nhìn hắn nở nụ cười, thời điểm quay đầu lại khóe mắt liếc nhìn về phía Khâu Chấn Dương.

Cậu ta mím môi, tay đặt trên chân của cơ giáp di chuyển qua bên phải một chút, vừa lúc di chuyển vào tầm mắt của Khâu Chấn Dương.

Bàn tay trắng nõn mảnh khảnh xuất hiện trong tầm mắt, làn da vô cùng mịn màng, da thịt bóng loáng đến loá mắt, khiến cho người khác có cảm giác muốn sờ. Tay Khâu Chấn Dương khựng lại, lặng lẽ di chuyển về phía Lăng Mộc.

Trình An An mím môi dưới, tay thoáng dùng sức.

Rắc một tiếng, phần đầu gối của cơ giáp liền bị tách ra.

“Ai nha An An, cẩn thận một chút a, giáo viên không phải nói các bộ phận chỗ khớp xương tạm thời đừng đυ.ng đến sao, trình độ của chúng ta còn quá thấp để đυ.ng vào.” Quý Thanh bị động tác của Trình An An dọa sợ, trực tiếp kêu lên, người trong nhóm đều ngẩng đầu lên nhìn bọn họ.

“A, thực xin lỗi, ta không cố ý.” Trình An An nhanh chóng cúi đầu xin lỗi với mọi người.

Cái tên Alpha tên Vương Thạc liếc mắt nhìn, xua xua tay nói: “Không có gì không có gì, dù sao sau này cũng phải học, mở ra xem trước cũng không sao, đợi chút nữa báo cho giáo viên là được.”

Trình An An cảm kích cười với Vương Thạc, Vương Thạc chỉ cảm thấy trong lòng ngọt ngào, nụ cười trên môi không kìm được.

Alpha đứng bên canh Vương Thạc thò đầu qua cười: “Nha, đây không phải là đang muốn kết thân với ban Omega1 sao? Cậu được lắm.”

Vương Thạc đá cậu ta một cái, ánh mắt còn ngượng ngùng mà nhìn Trình An An:

“Nói cái gì vậy, chúng ta không có quan hệ gì cả! Hơn nữa…” Vương Thạc tươi cười hơi thu lại, tầm mắt chuyển qua Khâu Chấn Dương đang đứng bên cạnh Trình An An, “Người ta hình như đã có bạn trai, từ cao trung đã bắt đầu rồi.”

Giọng Vương Thạc không nhỏ, những người ngồi cùng bàn đều có thể nghe thấy, trong khoảnh khắc ngoại trừ Trình An An cùng Lăng Mộc, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trên người Khâu Chấn Dương.

Khâu Chấn Dương mặt vô biểu tình lại thêm ba phần châm chọc, trong nháy mắt Vương Thạc rõ ràng cảm giác được áp lực, áp lực đến từ tinh thần lực cấp cao.

“Mọi người hiểu lầm rồi…” Ngay lúc Khâu Chấn Dương đang chuẩn bị mở miệng, Trình An An đã mở miệng trước, “Ta cùng Chấn Dương, a không phải, ta cùng Khâu đồng học không có quan hệ gì cả, chỉ là quan hệ bạn bè tốt hơn xíu thôi.”

Vương Thạc ngậm miệng không nói gì nữa, Alpha bên cạnh liếc mắt nhình nhau, đều im lặng cúi đầu không nói gì.

Những người còn lại đều đang cúi đầu làm việc của mình, nhất thời cả nhóm đều im lặng.

Khâu Chấn Dương bị Trình An An cướp lời nên trong lòng rất khó chịu, không có lý do để giải thích thêm gì nữa, dù sao thì những chuyện đó đều là những chuyện nguyên thân đã làm, hắn không phủ nhận được. Hắn cảm thấy bực bội, chỉ có thể lại đến gần Lăng Mộc thêm một chút, hít thật sâu hương hoa phát ra trên cơ thể của người bên cạnh, mượn điều này ổn định lại tâm trí.

Vốn nghĩ rằng sau đó mọi chuyện sẽ yên ổn, nhưng không đến mười phút sau, Trình An An đã loạn tháo dỡ ba phần linh kiện, đây đều là những thứ mà hôm nay giáo viên chưa giảng dạy.

Có một cái Beta nhỏ giọng oán giận vài câu, lập tức bị Vương Thạc phản bác: “Mọi người đều là lần đầu tiên chạm vào cơ giám, không tránh được gặp sai lầm, mấy người hà khắc như vậy làm gì?”

Beta kia bị mắng một câu, cũng không nói gì nữa.

Trình An An xin lỗi, nói mình sẽ xem chỗ khác. Kết quả cậu ta trực tiếp chạy tới bên cạnh Lăng Mộc, vừa động tay đã đem bộ phận mà Lăng Mộc vừa mới ráp lại xong làm hỏng.

“Ngươi mẹ nó có bệnh à? Có thể đừng gây thêm phiền phức nữa được không, cút!”

Lăng Mộc bị chọc giận trực tiếp mở miệng mắng, trước đó Trình An An cũng đi phá hoại lung tung, không chọc đến y thì không sao, nhưng hiện tại lại chạy đến bên cạnh y quấy rồi, Lăng Mộc đương nhiên sẽ không nhịn cậu ta!

“Dù sao ngươi cũng là Omega, sao có thể xấu tính như vậy!” Vương Thạc lập tức hét lên, “Đều là những thứ không biết, nhìn nhiều chạm nhiều mới có thể học được nhiều, ngươi tỏ thái độ như vậy làm gì.”

Một số Alpha khác cũng lên tiếng giúp Trình An An.

“Đúng vậy, nếu ngươi không thích thì bỏ qua đi, tranh cãi ồn ào làm gì.”

“Lỗi do mình còn đi trách người khác.”

……

Lăng Mộc vốn dĩ lười để ý đến bọn họ, trực tiếp phun ra một câu: “Một lũ ngu ngốc.”

“Ngươi nói ai ngu ngốc, ngươi nói ai!” Vương Thạc quyết tâm giúp Trình An An nói chuyện đến cùng, muốn tạo thiện cảm trước mặt cậu ta, kết quả hiện tại bị mắng ngược lại, lập tức cảm thấy mất mặt, trực tiếp đẩy người bên cạnh ra tức giận đùng đùng đi tới.

Trình An An vẻ mặt hoảng loạn chắn trước người Lăng Mộc, nói với Vương Thạc: “Thực xin lỗi thực xin lỗi, đều là ta không tốt, ngươi đừng nóng giận a!”

Nói rồi lại xoay người xin lỗi Lăng Mộc, một bộ ủy khuất đến không chịu được: “Đều là lỗi của ta, là do ta sai, do ta quá ngu ngốc, thực xin lỗi Lăng Mộc đồng học……”

Lăng Mộc nhìn cũng không nhìn cậu ta, đứng cách Trình An An giơ nắm tay với Vương Thạc: “Ta nói ngươi đấy! Lải nha lải nhải cái rắm, có ngon thì lại đây đánh!”

Một khóa học vốn dĩ đang yên ổn, lại vì một Trình An An mà không khí trở nên giương cung bạt kiếm, còn khiến cho Lăng Mộc trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, trán Khâu Chấn Dương nổi gân xanh, từ bên người Lăng Mộc lướt qua Trình An An bước lên phía trước trực tiếp xách cổ áo Vương Thạc lên.

“Đầu ốc mày có vấn đề à? Năng lực phán đoán kém như vậy sao? Ngay cả ai là người luôn gây rối cũng không phân biệt được sao?” Khâu Chấn Dương hơi híp mắt, đôi mắt đen như mực ẩn hiện hồng quang, “Muốn đánh nhau thì đi ra ngoài, tao đánh với mày, để tao nghe mày mắng Lăng Mộc thêm một câu nào nữa, tao đập cho mày ăn cứt!”