Sau một thời gian ngắn nghỉ ngơi, Doãn Dực cũng đã bình phục sau hình phạt và nỗi sợ hãi mà cậu vừa phải chịu, hơi ấm từ chân người đàn ông khiến Doãn Dực bắt đầu hung phấn trở lại, dục vọng vừa mới bởi vì sợ hãi mà chậm rãi tán lui thu hồi.
Phản ứng của tiểu nô ɭệ dưới thân không thể thoát khỏi ánh mắt của Bạch Ngự, hắn hơi kinh ngạc trước phản ứng của Âm Dịch.
"Nó thực sự là một cơ thể da^ʍ đãng, nhưng nó đáng để được dạy dỗ. Vì chúng ta còn rất sung sức, hãy tiếp tục. Bò qua và chọn một cặp kẹp núʍ ѵú, một trứng rung và một gậy mát xa." Chỉ vào tủ đồ kiểu cổ trong phòng. Hãy để Doãn Dực lựa chọn xem sẽ chọn những gì cậu có thể chịu được hoặc chọn một món đồ chơi lớn hơn để làm lấy lòng Bạch Ngự.
Đây là một thử nghiệm nhỏ của Bạch Ngự đối với Doãn Dực, nếu Doãn Dực chọn vế đằng sau, có vẻ như một hình phạt là không thể tránh khỏi.
Cũng may là Doãn Dực không làm vậy, lấy về ba đạo cụ khá ưng ý, kích thước gậy massage và trứng rung vừa phải, không quá nhỏ cũng không quá lớn khiến Bạch Ngự rất hài lòng.
Cầm lấy món đồ chơi trong tay Doãn Dực, Bạch Ngự vuốt ve đầu vú, người song tính rất nhạy cảm, rất nhanh liền bị kích thích mà dựng đứng, Doãn dực theo bản năng ưỡn ngực lên phía trước càng them thuận tiện chon nam nhân đùa bỡn, trong miệng phát ra âm thanh rên rỉ nhỏ. Người đàn ông xem tình huống thấy không sai biệt lắm, liền đem hai đầu vú kéo lên, thình lình kích thích làm toàn thân Doãn Dực run rẩy, hô hấp lại tăng lên, hoa huyệt ở dưới đã trở thành một bãi lầy lội.
“Haha, trước kia bị chơi qua rồi?” Bạch Ngự vươn tay tới giữa hai chân Doãn Dực tìm kiếm, cố ý bỏ qua phân thân đang run rẩy, dùng gậy mát xa xoa qua lại hoa huyệt đói khát, da^ʍ thủy nhanh chóng liền đem gậy mát xa cọ xát đến ướt dầm dề, Bạch Ngự tốt bụng nhắc nhở, "Cảm giác thật tốt a ~~ Đừng nói dối!"
"Ân… Tiên sinh… Thực xin lỗi…… Nô lệ...... Ân… trước kia bị dạy dỗ…. Thực xin lỗi.” Lời cảnh báo của Bạch Ngự đã phát huy tác dụng và khiến Doãn Dực, người muốn che giấu điều đó, nói ra sự thật, bản năng cảm giác được trước kia bị người khác dạy dỗ sẽ khiến Bạch Ngự sinh khí, vì vậy tiếp tục nói sự thật.
"Suỵt ~~ Thưởng thức đi! Cứ thành thật trả lời câu hỏi của ta." Dứt lời, Bạch Ngự từ từ đưa cây gậy mát xa trong tay đã được da^ʍ thủy bôi trơn đầy đủ chậm rãi vào trong hậu huyệt của Doãn Dực. Bạch Ngự thích cho nô ɭệ đau đớn thích hợp làm cho bọn họ lúc nào cũng nhớ tới thân phận, nhưng sẽ không thật sự khiến bọn họ đau lòng, "Thả lỏng, quỳ rạp trên mặt đất, cố gắng nhấc mông lên, đã có ai tiến vào đây?"
“Ân… Khó chịu, tiên sinh… Từng có… A….” Khi thừa nhận, người đàn ông thô bạo đưa cả cây gậy mát xa vào cơ thể Doãn Dực, nhưng cơn đau từ hậu huyệt khiến Doãn Dực dễ chịu hơn, nếu bị trừng phạt cùng đau đớn liền có thể được tha thứ, điều đó có nghĩa là tiên sinh có thể tha thứ cho cơ thể dơ bẩn của mình?
Bạch Ngự đến bên cạnh Doãn Dực, chỉnh lại tư thế nằm của Doãn Dực, khiến cho mông càng nhếch lên, tư mật hoàn toàn lộ ra ngoài trong không khí, Doãn Dực vốn xấu hổ đến mức chỉ biết vùi mặt vào vòng tay, giả làm một con đà điểu.
Trong lần huấn luyện đầu tiên, Bạch Ngự không muốn thúc quá mạnh, và hắn cũng bỏ qua tâm lí của Doãn Dực, tập trung vào việc chơi đùa với cơ thể.
"Còn ở đây thì sao? Nước chảy ra thế này chắc bị chịch dữ lắm?" Vừa nói, Bạch Ngự vừa đút quả trứng rung trên tay vào trong hoa huyệt, tuy rằng hoa huyệt đã ngập tràn da^ʍ thủy nhưng không được động qua nhiều, vẫn còn nhỏ hẹp một cách khác thường, sau khi quả trứng rung vào mang đến cho Doãn Dực một chút đau đớn, nó nhanh chóng chuyển thành kɧoáı ©ảʍ, thấy Doãn Dực đã đắm chìm trong dục vọng, Bạch Ngự lấy ra chiếc vòng mà trước đó không biết trước đó đã để ở đâu đặt lên phân thân nhỏ nhắn của Doãn Dực, đồng thời bật công tắc của gậy mát xa và trứng rung, bật lên mức tối đa rồi nói đùa, "Giúp ngươi một chút, không có sự cho phép của ta không được phép bắn tinh! Nào, nói cho ta biết bao nhiêu người chịch rồi, thật da^ʍ đãng!"
"Không !!!! Tiên sinh……. Cầu tiên sinh….. Dừng lại… Ân… A.. Nô lệ… Chịu… Chịu không nổi…….." Doãn Dực ngẩng đầu lên do bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá độ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đồng thời từ hai hoa huyệt chưa từng có, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt khiến thân thể run lên liên tục., rêи ɾỉ cùng nước mắt bất giác tuôn ra, thậm chí còn có một ít nước bọt chảy ra từ khóe miệng, Doãn Dực nhắm mắt lại với khuôn mặt đỏ bừng, trước sau hai cái tiểu huyệt truyền đến khoái cảm khiến cậu không ngừng thời thời khắc khắc đều đạt cao trào ở bên cạnh, nhưng lại không thể bắn tinh mà trở thành một kiểu tra tấn khác, "Nô… Ân…… Nô lệ muốn bắn….. Bắn….. Ân…… A…… Làm…. Bắn…… Ân……"
“Trả lời câu hỏi !!” Bạch Ngự tát một cái vào cái mông hoàn hảo kia của Doãn Dực, trừng phạt Doãn Dịch không trả lời cũng không nhiều, ngược lại càng tình thú và thú vị hơn.
“A…… Không.. Không có… Nam nhân…… A.. Ân….” Vội nhớ lại ký ức lúc trước, doãn Dịch vội vàng trả lời, hi vọng nam nhân sẽ không như vậy chán ghét thân thể của mình, “Ân… A.. Chủ nhân.. Muốn… Chủ nhân….”
“Quỳ xuống bên cạnh ta, đồ vật không được rơi ra ngoài!” Người đàn ông đứng dậy, đóng đồ chơi trong hai hoa huyệt của Doãn Dịch rồi ngồi trở lại ghế sô pha ban đầu.
Đồ chơi trong cơ thể đột nhiên ngừng hoạt động, Doãn Dịch từ sắp bức cậu đến điên trong dục vọng rồi hồi phục tinh thần lại, đáng tiếc nhưng thân thể không thỏa mãn lại phản kháng.
Doãn Dực không tự chủ mà co rút lại hoa huyệt cùng hậu huyệt bò đến bên người đàn ông, cẩn thận nắm lấy quần tây của người đàn ông, nhẹ giọng mà nỉ non: “Tiên sinh… Muốn… Tiên sinh…”
Bạch Ngự thấy Doãn Dực một bộ dục cầu bất mãn như cô vợ nhỏ, cảm thấy thực sự đáng yêu, dục vọng cũng càng sâu hơn, vì thế tách hai chân, đem người đưa tới hai chân quỳ, áp mặt của Doãn Dực ở dưới đũng quần đang sung to, "Muốn cái gì?"
Bị gậy nóng trên mặt làm cho hoảng sợ, Doãn Dực trong tiềm thức muốn thoát ra, nhưng lại bị người đàn ông đè lại, mùi nam nhân tràn ngập toàn bộ lỗ mũi của Doãn Dực, khiến miệng cậu khô khốc, dưới thân hai cái tiểu huyệt lại không biết liêm sỉ mà mấp máy, da^ʍ thủy tiết ra đã ướt hết đùi, Doãn Dực cảm thấy xấu hổ mà nhắm mắt lại, không biết trả lời như thế nào, chỉ có thể từ từ dụi mặt vào đũng quần của người đàn ông để tỏ vẻ nịnh nọt.
“Ngươi không biết nói lại sao?” Mặc dù bị hành động của Doãn Dực lấy lòng, dục vọng của Bạch Ngự càng sâu, nhưng hắn là người tự chủ sẽ không bao giờ cho phép mình bị dục vọng khống chế, cũng không cho phép nô lệ trốn tránh, vì thế lại cầm cây roi vừa để trên ghế sô pha lên đe dọa.
“Không, không cần, tiên sinh, cầu xin tiên sinh~~~” Nhìn thấy roi, Doãn Dịch thực sự sợ hãi và cầu xin người đàn ông thương xót, lại nhìn thấy người đàn ông chỉ lạnh lùng nhìn mình, biết rằng mình không thể trốn thoát. Vì thế nhắm mắt lại, ửng hồng trên má. Một lúc sau mà nói: "Muốn… Muốn… Tiên sinh….. Ân… Côn thịt lớn…."
"Thật ngoan, dùng miệng kéo khóa kéo, hầu hạ thật tốt!"
Trước nay đều không chủ động vì ai mà khẩu giao, ngay cả người tiền nhiệm cũng chỉ bị ép làm sơ qua, Doãn Dực chỉ có thể làm hài lòng người đàn ông bằng trực giác của mình. Nhưng sự thật không đơn giản như trong tưởng tượng, đầu lưỡi không thường xuyên sử dụng dường như có chút vô lực, Doãn Dực phải rất cố gắng mới có thể kéo xuống.
Đồ lót màu đen bao lấy dương vật nóng bỏng, qυầи ɭóŧ đã thấm ướt một mảnh nhỏ, đủ để nhìn thấy dục vọng của người đàn ông, Doãn Dực cẩn thận giữ chặt qυầи ɭóŧ của người đàn ông, cẩn thận không kéo lông trên hạ bộ của người đàn ông ra, thả ra đã là cự long độc đoán kiêu ngạo. Dương vật thô to cương cứng có kích thước đáng kể, khi phóng ra đã đập vào mặt Doãn Dực, để lại dấu vết, Doãn Dực hiển nhiên còn chưa kịp phản ứng, nhìn người đàn ông với vẻ mặt có chút vô tội.
“Hehe, cậu bé ngoan, liếʍ đi, nó thích ngươi đó ~” Doãn Dực chắc chắn đã làm hài lòng người đàn ông với vẻ mặt ngây thơ của mình, và kỹ thuật vụng về của cậu ấy cũng làm cho anh ta hạnh phúc không thể giải thích được.
Vụng về liếm láp thật cẩn thận, và khám phá với một chút mới lạ như trẻ con. Động tác cẩn thận của Doãn Dực khiến Bạch Ngự trong lòng nhột nhột như mèo con, thậm chí có chút bất mãn mà hạ lệnh, "Há miệng, nuốt xuống, cẩn thận rang của ngươi."
Dương vật của một người đàn ông đã khá ấn tượng, miệng của Doãn Dực thực sự nuốt trọn nó vào trong có chút miễn cưỡng, nhưng không muốn làm cho người đàn ông tức giận, Doãn Dực vẫn dùng hết sức đưa nó vào miệng, với kinh nghiệm ít ỏi trước đây của mình, cẩn thận mà không dùng răng, quấn lấy dương vật bằng môi, đung đưa nó qua lại từ từ, mô phỏng một cuộc làm tình thọc vào rút ra. Bạch Ngự nhìn thấy trong mắt nỗ lực của nô ɭệ, nhưng chỉ riêng trình độ này sẽ không làm hắn thỏa mãn, vì vậy hắn mở miệng chỉ đạo: "Đừng chỉ ngậm, di chuyển đầu lưỡi."
Bạch Ngự lấy lại thế chủ động, theo độ sâu và tốc độ mà ấn đầu của Doãn Dực, Doãn dực cũng làm theo chỉ thị của người đàn ông để lấy long, dương vật thật dài vài lần đỉnh đến yết hầu Doãn Dực làm cậu muốn nôn khan, nhưng khi nghe thấy nam nhân phát ra tiếng rêи ɾỉ trầm thấp, liền ra sức mà chăm sóc, tràn ngập trong khoang miệng là mùi vị giống đực làm cho dục vọng bốc cháy của Doãn Dực bừng lên, hai món đồ chơi nằm yên trên hạ thể của cũng không thể thỏa mãn được nữa, bất giác mà phục vụ người đàn ông đồng thời bắt đầu lắc nhẹ mông của mình.
“Haha, liếʍ dương vật của đàn ông có thể khiến ngươi da^ʍ đãng như thế này, lắc mông rất nhiều!” Bạch Ngự nói xong tốc độ trên tay tăng lên một chút, tay còn lại nghiêng người cởi bỏ vòng khóa tinh hoàn của Doãn Dực, “Đợi chút ta sẽ mở chốt, thu hàm rang của ngươi lại!! Ta bắn sau đó ngươi liền có thể bắn. "
Sau đó, người đàn ông lại vặn công tắc ở mức tối đa mà không do dự, Doãn Dực rêи ɾỉ mãn nguyện từ sâu trong cổ họng, miệng co rút chắc chắn đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ người đàn ông, kɧoáı ©ảʍ sắc bén đến từ hạ bộ liên tục khiến Doãn Dực chảy nước mắt sinh lý, một bộ dáng bị người ta chà đạp, nhu nhược động lòng người.
Dục vọng vùng dậy, sau khi nghe thấy tiếng gầm nhẹ của người đàn ông, một chất lỏng tanh nồng mang theo nhiệt độ nóng bỏng bắn vào miệng Doãn Dực và đi thẳng đến thực quản, dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt này, dục vọng của Doãn Dực cũng không thể chịu đựng nổi, sau khi bắn tinh ở phía trước, hoa huyệt càng phun ra nhiều da^ʍ thủy, thậm chí còn đem quả trứng rung xuống huyệt khẩu bên cạnh.
Mãi cho đến khi Doãn Dực nuốt hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ của người đàn ông mới rút dương vật ra, Doãn Dực yếu ớt nằm ra trên mặt đất, nhưng trứng rung cắm vào hoa huyệt và cây gậy xoa bóp trong hậu huyệt vẫn không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ Doãn Dực đột ngột. Đến lúc cao trào, hoa huyệt đỏ tươi đã tràn ngập da^ʍ thủy không kìm được trứng rung, dương vật cũng lại một lần nữa bị ép ra một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ loãng.
Nhìn thấy Doãn Dực yếu ớt nằm trên mặt đất như một con búp bê hư hỏng, thân thể ửng hồng, trên vai trái hiện lên một đóa hồng quyến rũ, toát ra hơi thở quyến rũ và một sự cám dỗ chết người. Bạch Ngự xem đến dục vọng có chút ngẩng đầu, nhưng vẫn tắt hết đồ chơi. Khom lưng cúi xuống bế cậu bé lên và bước vào phòng nghỉ. Bạch Ngự đặt Doãn Dực xuống giường, cầm lấy đầṳ ѵú cậu, nhẹ nhàng xoa bóp.
Cảm giác đau đớn quay trở lại khi tháo kẹp núʍ ѵú ra khiến Doãn Dực nghĩ rằng mình đã làm sai điều gì đó, trong tiềm thức khóc nức nở xin tha, “Ngô… Tiên sinh… Nô lệ không dám… Tiên sinh…”
“Ngoan, không sao, kết thúc rồi ~ Nghỉ ngơi thật tốt, chủ nhân sẽ giúp ngươi rửa sạch.” Sau đó, Bạch Ngự bỏ hết đồ chơi trên người Doãn Dực ra, dùng khăn nóng lau người cho Doãn Dực rồi bôi thuốc tốt nhất lên vết thương ở hoa huyệt sưng đỏ, mới nằm xuống bên cạnh Doãn Dực.
Cuộn mình ngủ không yên, Doãn Dực cảm giác được có người nằm ở bên cạnh, Doãn Dực mơ hồ nhích lại gần người đó, tìm kiếm an ủi. Cảm nhận Doãn Dực thiếu cảm giác an toàn, nam nhân vỗ nhẹ lưng Doãn Dực, trấn an đem nô lệ ngủ, rồi lại cầm tài liệu trước đó lên nghiên cứu.
Nội dung số liệu thật ra là cuộc đời của Doãn Dực từ khi sinh ra đến nay, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, để có thể có được một số liệu như vậy chỉ trong vài phút cũng đủ cho thấy thực lực của nhà họ Bạch.
Đúng như Diệp toàn đã nói, nhà họ Bạch không đơn giản như người ta tưởng.
Ban đầu gia tộc họ Bạch quả thật là một gia tộc y thuật, thông qua y thuật xuất chúng nổi lên trong tầng lớp thượng lưu và dần lớn mạnh, tuy nhiên do những người chủ gia đình trước đây không hài lòng với hiện trạng, cũng vì bảo vệ nhà họ Bạch không suy tàn, âm thầm lợi dụng họ Bạch để thiết lập hệ thống y tế thông qua các kỹ năng của y học thành lập nên một cơ quan tình báo mạnh mẽ có một không hai.
Họ chỉ thuộc về người đứng đầu nhà họ Bạch, họ là một chiếc ô che giấu trong bóng tối đằng sau sự rực rỡ của họ Bạch.