Tâm Duyệt Thành Phục

Chương 5: Ôn nhu, Daddy lên sàn (tự an ủi play)

Cho dù buổi tập luyện tối hôm qua đã làm kiệt sức thể lực của Doãn Dực, mặc dù Bạch Ngự thời điểm giúp hắn rửa sạch cũng mơ mơ màng màng mà ngủ, nhưng chứng mất ngủ kéo dài vẫn khiến Doãn Dực tỉnh dậy sau ba bốn tiếng ngủ say.

Doãn Dực vừa tỉnh dậy có chút mê mang, nghĩ rằng tối hôm qua mình đã nhận ra chủ nhân của mình một cách nửa vời, lại bị người đang ngủ bên cạnh dạy dỗ, cuối cùng cũng đạt đến cao trào trong sự xấu hổ.

Nhìn khuôn mặt tuấn tú đang say ngủ của người đàn ông, vô cùng dịu dàng và thanh thản, Doãn Dực không ngừng nhớ lại sự đau đớn, kɧoáı ©ảʍ, sợ hãi và an toàn mà người đàn ông đã mang lại cho mình đêm qua.

Doãn Dực chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ là loại người da^ʍ đãng như thế này, khi mơ tưởng về những gì đã xảy ra đêm qua, đều sẽ động tình, phân thân của Doãn Dực dần dần ngẩng đầu, một trận đau đớn cũng truyền đến, lúc này cậu mới phát hiện tối qua người đàn ông không chỉ dọn dẹp khi cậu ngủ, mà còn mang cho cậu một chiếc thắt lưng trinh tiết. Đai trinh tiết là loại một mảnh, khóa chặt dương vật phía trước đồng thời bịt kín hai cái miệng nhỏ phía sau, cho dù Doãn Dực có đói khát cỡ nào, trừ khi Bạch Ngự mở thắt lưng trinh tiết, nếu không thì Doãn Dực sẽ không thể chạm vào thân dưới của mình.

Vì tò mò, Doãn Dực đưa tay ra và bắt đầu khám phá chiếc thắt lưng trinh tiết rất nhẹ dưới cậu. Thắt lưng trinh tiết khóa dương vật phía trước lại được mở ra ở phía trước, là để cho Doãn Dực sử dụng nhà vệ sinh, hoàn toàn không làm cho cậu cương lên được, ngón tay chậm rãi đưa về phía sau, chất liệu trinh khố thực sự tốt, thập phần dán sát vào da thịt, nhưng cảm giác mang như không có dị vật lớn.

Hoa huyệt hoàn toàn ẩn trong thắt lưng trinh tiết hoàn toàn không thể chạm vào, nhưng hơi ẩm từ mép trào ra cho thấy cơ thể đã động dục rồi. Chạm lại lần nữa, sờ thấy một cánh cửa nhỏ bao phủ hậu huyệt, dường như nó có thể mở ra, nhưng nó lại không di chuyển.

Điều này là để cho phép người đeo đi vệ sinh, nhưng nó chỉ có thể được mở bởi Bạch Ngự, hoặc điều khiển từ xa. Doãn Dực không biết tại sao, tay thật lâu không muốn rời khỏi đai trinh tiết, nhưng chỉ cần chạm vào bề mặt của đai trinh tiết đã khiến dục vọng của cậu tăng lên, hô hấp cũng trở nên nặng nề hơn.

Đau đớn truyền đến từ dương vật bị ràng buộc, nhưng nhiệt độ trong cơ thể không thể tiêu trừ, cảm giác thỏa mãn bị khống chế hoàn toàn chuyển thành dục vọng vô hạn khiến hoa huyệt càng phun ra nhiều da^ʍ thủy, ngay cả sâu trong hậu huyệt cũng ẩn ẩn mà truyền đến một cơn ngứa. Khiến cậu không thể dừng lại, cậu mân mê chiếc thắt lưng trinh tiết mà người đàn ông này đưa cho cậu như vật sở hữu.

“Haha ~~ Nhìn nô ɭệ nhỏ của ta đang làm gì vậy?” Giấc ngủ của Bạch Ngự luôn rất ngon, nhưng điều này không có nghĩa là khi ngủ hắn không cảnh giác, là người được huấn luyện để trở thành người thừa kế làm cho hắn dù ngủ say cũng phải có cảnh giác, cho nên nhỏ nô lệ ở bên cạnh hắn thời điểm động dục liền tự nhiên phát hiện ra ngay, lúc này Doãn Dực cả người đều ửng hồng, hai chân hơi mở ra, tay phải không ngừng vuốt ve trên thắt lưng trinh tiết. Biết mình đang đeo thắt lưng trinh tiết, tư thế này không khác gì thủ da^ʍ. "Đeo thắt lưng trinh tiết cũng có thể làm cho ngươi động dục? Thật thiếu chịch !!"

Vốn tưởng rằng nam nhân đã ngủ say, mới dám động đến thắt lưng trinh tiết, không ngờ mang ra du͙© vọиɠ mạnh mẽ như vậy, giờ phút này khi bị nam nhân phát hiện, ngoài mặt xấu hổ, càng có nhiều sợ hãi, đối với cảm giác của SM, khiến cậu cảm thấy hành động vừa rồi của mình khiến người đàn ông bị chọc giận, vì vậy ngay khi nghe thấy lời nói của người đàn ông, lập tức đứng dậy và quỳ trên giường, cúi đầu như một đứa trẻ đã làm điều gì đó sai, giải thích, "Tiên sinh, tôi không biết mình thế nào, tôi không cố ý làm vậy, chỉ nghĩ rằng thực sự thích khi tiên sinh cho tôi, tôi thực sự không cố ý, hãy tha thứ cho tôi, tiên sinh ~~~ "

Nhìn đứa trẻ đang vội vàng giải thích cho mình, Bạch Ngự có một niềm thỏa mãn khó tả không nói thành lời, vỗ vỗ cậu nhóc hai cái rồi trêu chọc: "Ồ? Chỉ cần là thứ mà ta đưa cho liền thích như vậy không?"

“Thích, chỉ cần là do tiên sinh tặng liền thích!!” Doãn Dực theo bản năng nói ra những gì đang suy nghĩ, khi phản ứng lại, cả hai tai cũng đỏ bừng.

"Sao miệng lại ngọt thế! Ta rất muốn nếm thử ~" Sau đó, Bạch Ngự tiến lên, ổn định Doãn Dực đang hoảng sợ, hút lấy xâm chiếm, thuận thế quét qua miệng Doãn Dực như vũ bão từng bộ phận của khoang miệng, một tay tìm đến Doãn Dực hạ thể ấn ấn một cái vị trí, thắt lưng trinh tiết mở ra cái miệng nhỏ, lộ ra hoa huyệt đói khát, hai ngón tay đút vào trêu chọc không ngừng, đồng thời không quên dùng ngón tay cái banh môi âm hộ ra, không ngừng cọ xát âm đế. Ngay khi hai người hôn nhau không rời, Doãn Dực từ sâu trong cổ họng phát ra một tiếng rêи ɾỉ, Bạch Ngự lập tức buông Doãn Dực ra, làm cho thân thể mềm mại nằm trong lòng ngực của hắn, trong ngón tay cảm thấy càng nhiều chất lỏng trào ra. Hoa huyệt đạt cực khoái nhỏ dưới nụ hôn và ngón tay trêu chọc của người đàn ông, "Tất cả đều là của ngươi, liếʍ sạch sẽ!"

Doãn Dực nhìn bàn tay mà người đàn ông đang duỗi ra trước mặt mình, ngón tay bị da^ʍ thủy của chính mình làm ướt hoàn toàn, tỏa ra một mùi nhàn nhạt, làm Doãn Dực muốn trốn dưới chăn không bao giờ rời đi nữa, nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo như người đàn ông nói, giống như một con mèo con đang liếʍ thức ăn, cẩn thận không buông ra bất cứ nơi nào. Doãn Dực lúc này đang tập trung liếʍ ngón tay, không để ý rằng đôi mắt của người đàn ông đã trở nên sâu hơn và tràn đầy dục vọng.

“Được rồi, lại tiếp tục chơi đùa nào, đêm nay ngươi không cần ngủ.” Sau đó, nam nhân rút ngón tay ra, đặt lên trán Doãn Dực một nụ hôn, xoay người đi lấy khăn ướt lau sạch sẽ cho hai người, lại lần nữa vì Doãn Dực mà đeo đai trinh tiết lên cho cậu.

Mặc dù Doãn Dực có chút không cam lòng nhưng cũng không dám làm trái ý của người đàn ông.

Sau khi hai người họ lại nằm xuống, Doãn Dực lại không hề buồn ngủ, cho dù thân thể cùng tinh thần đều đã mệt mỏi, nhưng ý thức lại thập phần rõ ràng.

Chỉ có thể nằm nghiêng trên giường, bất động để không làm phiền việc nghỉ ngơi của người đàn ông. Ngay khi Doãn Dực đang phiêu bạt đến cõi thần tiên, anh đột nhiên cảm thấy người đàn ông quay sang bên cạnh mình, đưa một tay vòng ra sau lưng, nhịp nhàng vỗ.

"Thả lỏng đi! Ngủ đi." Cảm nhận được sự trấn an của người đàn ông, thân thể cứng ngắc của Doãn Dực từ từ thả lỏng, vô thức chìm vào giấc ngủ. Khi Bạch ngự nhìn thấy Doãn Dực đã ngủ say, mới dừng lại và yên tâm chìm vào giấc ngủ.

Bạch Ngự không biết tại sao mình lại dành tình cảm cho người nô ɭệ này, nhưng chỉ nghĩ rằng vẻ ngoài của cậu bé thật đáng yêu, và thông tin đó cũng chạm đến trái tim lạnh giá của hắn và khơi dậy mong muốn được bảo vệ của hắn. Điều mà hai người họ không biết là hành động đơn giản trước khi đi ngủ này thực sự đã đi cùng họ suốt cuộc đời ~~

Vào buổi sáng hôm sau, khi Doãn Dực thức dậy, người đàn ông đã tính rời đi. Nhìn thấy Doãn Dực đã thức dậy, liền ngồi xuống ghế sô pha và vẫy tay với Doãn Dực.

Hy vọng người đàn ông không vứt bỏ, ra khỏi giường và bò về phía người đàn ông, quỳ dưới chân.

“Tốt, nhưng tư thế này vẫn cần phải luyện!” Người đàn ông sờ sờ đầu của Doãn Dực, thấy vẻ mặt của Doãn Dực, trong lòng bỗng nhiên tâm trạng rất tốt, chỉ vào thuốc trên bàn nói: “Thuốc mỡ đó là sử dụng bên ngoài, một lần vào buổi sáng và một lần vào buổi tối., sẽ mất hai ngày để khỏi. Nếu cảm thấy bất kỳ khó chịu, cho ta biết. Mỗi buổi tối 7 giờ đến đây, dùng thẻ phụ ta đã đưa cho ngươi ngày hôm qua, đến đúng giờ, và thẻ của ngươi chỉ có thể được sử dụng vào thời điểm đó, nếu có gì cần phải nói trước với ta, đây là số điện thoại di động của ta ghi vào đi, nếu ta không có ở đây, quỳ xuống trước ghế sô pha và mang theo sách hướng dẫn nô ɭệ, viết vài suy nghĩ tâm đắc, một giờ sau ngươi có thể trở về. Đai trinh tiết ta đã khống chế bằng dấu vân tay, ngươi không có khả năng mở ra, nó sẽ không ảnh hưởng đến việc đi tiểu. Nó sẽ tự động mở trong 10 phút lúc 7:00 sáng và 10:00 tối để ngươi sử dụng nhà vệ sinh. Hãy tự tính thời gian! Nếu bạn muốn làm nhiệm vụ, trước tiên cùng ta bàn luận, hiểu không? Nhớ kỹ thân thể ngươi là của ta!!! ”

“Đã hiểu, tiên sinh.” Trong lòng thật ấm áp và thoải mái.

"Được, vậy tạm biệt ta đi!"

Doãn Dực cúi người và hôn lên đôi giày da của người đàn ông, có chút không muốn rời xa nam nhân khi từ biệt.

Biểu hiện của Doãn Dực ngây ngô nhưng lại da^ʍ đãng, thỉnh thoảng để lộ ra vài phần ỷ lại làm cho Bạch Ngự thỏa mãn, khiến cho hắn hôm nay đi làm cũng phá lệ vui vẻ.

Không ngờ, niềm hạnh phúc này chẳng kéo dài được bao lâu.

Vừa đến bệnh viện, ghế trưởng khoa còn chưa nóng, thư ký liền xông vào nói, lão gia họ Doãn sắp không xong rồi, đột nhiên bị nhồi máu cơ tim, bị đẩy vào phòng mổ, Bạch Ngự nhanh chóng đến phòng để làm phẫu thuật.

Lão gia tử Doãn gia cũng chính là ông nội của Doãn Dực, mặc dù đã lui về hàng hai và nhường chức trưởng tộc cho con trai Doãn Thiên,

nhưng càng lớn lên, ham muốn kiểm soát càng trở nên mạnh mẽ hơn và mạnh mẽ hơn, không lúc nào không mở tưởng đến quyền khống chế gia tộc, lại bởi vì tuổi già lực bất tòng tâm, vì thế lão gia tử đều sẽ đem kế hoạch trọng đại của gia tộc về những tư liệu văn kiện khóa ở trong chính phòng ngủ két sắt của mình, mật khẩu chỉ mình ông biết, để kiểm soát Doãn Thiên và các thành viên khác trong gia đình nghe theo chỉ thị của hắn.

Lần này lão gia tử dột nhiên bị nhồi máu cơ tim phải nhập viện, sự việc xảy ra đột ngột không ai biết mật mã, trùng hợp đã đến gần ngày đàm phán, nếu không kịp lấy giấy tờ thì công ty sẽ bị thiệt hại thua thảm. Sau khi đưa Doãn lão gia đến bệnh viện, vài lần thông báo bệnh tình nguy kịch khiến ai nấy đều lo lắng như kiến

bò trên chảo nóng. Cũng nguyên nhân chính vì vậy, Doãn Thiên mới phải tìm tới người không dễ gặp, càng không xem bệnh chứ đừng nói đến việc tiến hành một ca phẫu thuật. Tuy rằng hắn Doãn Thiên không có tình cảm với người cha này, từ nhỏ đến lớn chỉ thờ ơ chỉ còn lại công việc và phép lịch sự, nhưng dù sao máu mủ tình thâm, cũng vì quan hệ gia tộc, Doãn Thiên không thể không ký với Bạch Ngự hiệp ước để mất quyền lực! ! !