Bàn tay luồn vào tóc dừng lại, cả người Ninh Khanh được người đàn ông phía sau ôm vào trong vòng tay ấm áp, cô theo bản năng quay đầu lại, bị một nụ hôn mềm mại áp xuống.
Nụ hôn này ẩn chứa chút an ủi, xoa dịu trái tim bất an.
Ninh Khanh vươn tay ôm lấy anh, đáp lại sự dịu dàng của anh.
Trên người anh rất nóng, cô cũng vậy.
Trịnh Ngộ Tư dần bao trọn lấy cơ thể cô, đè cô xuống giường, hai người chìm vào tấm đệm mềm mại, môi răng dây dưa với nhau, hơi thở trở nên dồn dập hơn.
Nụ hôn này đã không còn thỏa mãn với Trịnh Ngộ Tư nữa, anh cởϊ áσ choàng tắm của người nằm dưới ra, nắm lấy tay Ninh Khanh cởi luôn áo mình. Đầu ngón tay mềm mại lướt qua làn da, như chiếc lông vũ trêu chọc, khơi dậy du͙© vọиɠ trong người anh.
Cô gái khỏa thân nằm dưới anh, mái tóc đen dài xõa trên chiếc gối trắng, làn da trắng hồng phập phồng theo nhịp thở vì thẹn thùng.
Đôi mắt Trịnh Ngộ Tư sâu không thấy đáy, Ninh Khanh như một bức tranh, khiến anh muốn chiếm lấy chăm sóc cẩn thận, nhưng cũng muốn phá hủy và vấy bẩn vẻ đẹp này.
Vài nụ hôn không tự chủ được đáp xuống cổ cô, anh cố gắng để mình không hút ra những dấu hôn đỏ chót. Hai bàn tay to ôm lấy bộ ngực đầy đặn của cô nhào nặn.
Nếu có thể, Trịnh Ngộ Tư muốn cơ thể của anh và cô hợp lại với nhau, hoặc xẻ một phần cơ thể của anh ra rồi giấu cô vào bên trong.
Ninh Khanh khẽ nức nở, đêm nay anh quá nguy hiểm lại quá dâʍ đãиɠ, điều này khiến cô nổi lên sự sợ hãi, nhưng cô cũng chìm đắm trong kɧoáı ©ảʍ được "chơi đùa", muốn anh đi xa hơn nữa.
Tốt nhất là chơi hư cô đi...
Lưỡi cuốn lên đầu nhũ hoa, cảm giác ngứa ngáy tê dại lan khắp người, cô thở hổn hển, hạ bộ nóng bừng, từng đột dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra.
Nụ hôn đó quá bá đạo, anh giống như đang thưởng thức món ngon, giây tiếp theo sẽ ăn tươi nuốt sống cô.
Đầu ngón tay anh chạm nhẹ vào suối nước ẩm ướt, nơi nào cũng ướt đẫm một mảnh.
“Cục cưng, em ướt quá.” Bộ dáng cấm dục giả dâʍ đãиɠ là thứ khiến các cô gái điên cuồng nhất, anh cúi xuống áp vào tai cô, nhẹ giọng hỏi: “Được không em?”
Chỉ cần cô không muốn, anh sẽ không tiếp tục làm việc này nữa.
Ninh Khanh vươn tay, men theo cơ ngực rắn chắc của anh hướng về phía bụng dưới, nơi đó vừa căng vừa nóng.
"Ừm..." Cô đáp, lại không nhịn được hỏi: "Nhẹ một chút..."
Tiếng plastic bị xé toạc khiến cô vô thức nhìn lại, sau khi đối phương mang vào thì nhẹ nhàng tách hai chân cô ra, đút khớp ngón tay vào cái miệng nhỏ ẩm ướt, sau khi nới lỏng một chút thì rút ra, qυყ đầυ tròn tròn được đặt lên, sẵn sàng tiến công vào.
Cơ thể cô run lên một chút.
“Yên tâm đi, Khanh Khanh.” Anh nhẹ nhàng ôn trấn an cô, ôm eo cô, hạ thể kiên định chậm rãi đi vào.
Đường đi chưa bị ai khai phá giờ đang có một người đàn ông chậm rãi tiến vào, cảm giác bị đau đớn vì xé rách truyền đến không khỏi làm Ninh Khanh nín thở, đôi lông mày đẹp nhíu lại.
Cô có thể chịu đựng được, cô sẽ không kêu anh dừng lại.
Cuộc tiến công vẫn tiếp tục, thứ to lớn ấy từng chút từng chút đi vào, đến tận nơi sâu nhất của cô.
"Hic..." Nước mắt của Ninh Khanh chảy ra ướt đẫm khóe mắt, Trịnh Ngộ Tư hạ thấp người liếʍ liếʍ chúng đi.
Cô nghẹn ngào: "Đừng cử động."
“Đau không?” Cảm giác mềm mại quấn chặt lấy, kɧoáı ©ảʍ cực độ khiến anh suýt chút nữa mất đi lý trí. Trịnh Ngộ Tư chống lại sự thôi thúc mãnh liệt muốn phá nát cô, anh không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ cơ thể để cô thư giãn thêm phần nào.
Cô gái dưới thân cố hết sức thích ứng cự vật trong cơ thể, ôm anh làm nũng: “Trướng quá… Trướng đến đau…”
“Ngoan, anh không động nữa.” Anh nhẹ nhàng dỗ dành, thì thầm bên tai cô.
Lòng bàn tay ấm áp vuốt ve từng điểm mẫn cảm, từng cái vuốt ve của anh rất nhanh đã phát huy tác dụng, cô gái nhỏ ra hiệu không sao, thấy vẻ mặt cô không còn đau nữa, người đàn ông mới chậm rãi di chuyển.
Sau khi cơn đau đầu tiên qua đi, Ninh Khanh dần quen với cảm giác bị dị vật lấp đầy, kɧoáı ©ảʍ tràn ngập dâng trào, cô ôm chặt anh, như người sắp chết đuối không kìm được mà ôm chặt khúc gỗ trôi trên sông.
Lúc này đây, Trịnh Ngộ Tư là cả thế giới của cô.
“A, a…” Động tác của người đàn ông rất nhẹ nhàng còn tiếng kêu của cô thì nhỏ nhẹ êm tai, giống như mèo con vươn móng vuốt cào vào đầu trái tim cô, có chút ngứa ngáy.
Sự kết hợp giữa thể xác và tâm hồn tạo ra kɧoáı ©ảʍ quá tuyệt vời, dươиɠ ѵậŧ ra vào trong cơ thể cô, lấp đầy những khoảng trống, cảm giác thỏa mãn trọn vẹn khiến cô tìm lại được thân xác thuộc về mình.
Thảo nào thượng đế lại nói phụ nữ là chiếc xương sườn của đàn ông.
Toàn bộ cơ thể và tâm trí của cô cuối cùng đã hoàn toàn thuộc về người đàn ông này.
Tiếng thở dốc của nam nữ quyện vào nhau bên tai, dươиɠ ѵậŧ to dài đút vào trong đường đi trơn trượt, mang theo tiếng nước khe khẽ, tràn ra bắn tung tóe lên áo choàng tắm dưới thân.
Trịnh Ngộ Tư nhìn xuống phần thân dưới dính chặt của hai người, dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt cả phần lôиɠ ʍυ, sức tấn công mạnh mẽ của người đàn ông và sức chịu đựng dẻo dai của cô gái, cảnh tượng ấy trông cực kỳ mê người, khiến người ta sôi máu, anh không thể không tăng tốc, đẩy mạnh vào hoa tâm.
"A, anh trai..." Ninh Khanh đột nhiên lớn tiếng, không tự chủ được hét lớn một tiếng, "Chậm một chút. . . "
Bên trong cơ thể được lấp đầy hoàn toàn, vách thịt chặt đến mức không có khe hở. Dươиɠ ѵậŧ chợt được rút ra, giây tiếp theo lại dùng sức đẩy vào, cô vô thức siết chặt âʍ đa͙σ, nghe thấy tiếng rên trầm gợi cảm của người đàn ông trên người mình.
Trong những giây phút tiếp theo, đòn tấn công như vũ bão ập xuống, người đàn ông cuối cùng mất kiềm chế, không kiểm soát việc đong đưa hông.
Tần suất đưa đẩy quá lớn, chiếc giường lớn theo động tác của anh mà kêu lên tiếng cót két.
Hoa tâm bị đánh trúng, tiếng rêи ɾỉ của Ninh Khanh đột nhiên trở nên quyến rũ hơn một chút, Trịnh Ngộ Tư chú ý đến điều đó, ngẩng đầu nhìn biểu cảm cô, va chạm liên tục vào điểm đó, lại ở bên trong dùng sức nghiền nát nó.
"A..." Ninh Khanh sắp điên rồi, trong đầu cô đang nổ tung pháo hoa, kɧoáı ©ảʍ vô vãn như sóng biển ập tới.
Có một ánh sáng trắng trước mắt cô, chiếc cổ thiên nga trắng nõn của cô được nâng lên thành một vòng cung tuyệt đẹp, và cơn cực khoái kỳ lạ khiến cô run rẩy không thể kiểm soát. Hậu huyệt mềm mại theo bản năng co rút siết chặt, có cảm giác muốn chết cùng người trong cơ thể.
Người đàn ông trên người cô bị cô nhéo một cái cuối cùng ngã xuống, nằm trên cổ cô thở hổn hển.
Dươиɠ ѵậŧ nóng hổi nhảy tưng tưng trong cơ thể, từng đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc quánh đập vào huyệt thịt qua một lớp mỏng.
Không có gì thỏa mãn hơn là có được người con gái mình yêu một cách trọn vẹn.
Giờ phút này, cho dù Ninh Khanh có yêu cầu anh chết, anh cũng sẽ không chút do dự đáp ứng yêu cầu này.