Yên Hỏa Thành

Chương 10.2

Nhân lúc Triệu Tấn Dịch không chú ý, đôi chân thon dài khóa ngồi trên đùi hắn. Cô vươn tay mở thắt lưng. Cảm giác hơi tê dại giống dòng diện, cái gậy dài kia vừa cứng rắn lại đàn hồi.

Ngón tay cô nhẹ chọc chọc.

Triệu Tấn Dịch nhìn cô gái trước mắt, mái tóc hơi rối bù, dáng người thon thả mềm mại ngồi trên người hắn, ánh mắt lấp lánh những vì sao, xinh đẹp đến động lòng người.

Bàn tay cô thực không ngoan, đang ở thân dưới hắn sờ loạn.

“Cho em cơ hội đổi ý cuối cùng.” Hắn nhìn cô, hô hấp không còn vững vàng như trước.

Triệu Từ Yến cầm cây gậy đã sớm thẳng đứng, nhéo nhéo, nở một nụ cười tươi với Triệu Tấn Dịch.

Mẹ kiếp, hắn đem cô coi như công chúa nuôi dưỡng, kết quả lại dưỡng thành cái tiểu yêu tinh.

“Cởi váy ra.” Giọng nói hắn trở nên thực bình tĩnh, nhưng là đáy mắt lại tràn đầy tìиɧ ɖu͙©.

Triệu Từ Yến thoát váy trên người, lộ ra chiếc áo ngực ren hồng nhỏ.

Từ trước đến nay, cô luôn không thể tự mình cởi được, đều nhờ hắn làm giúp, lần này ngược lại thực thuận lợi cởi bỏ, lộ ra hai cái bánh bao trắng nõn mềm mại.

Triệu Từ Yến cảm thấy có chút lạnh, bị anh trai nhìn thấy quả thực ngượng ngùng.

Dũng cảm nghĩ đến là một chuyện, nhưng thực tế thì lại khác. Cô buông vật cứng của hắn ra, nửa che đi bộ ngực mình.

Mái tóc cô có chút rối loạn, thoạt nhìn vừa đáng thương lại trong sáng đến quyến rũ.

Hắn đẩy ngã cô trên giường, nhìn cô gái có nước da trắng nõn đang khép chặt hai chân trước mắt, cực lực áp xuống du͙© vọиɠ muốn bùng nổ của mình.

Qυầи ɭóŧ bị kéo xuống đầu gối, Triệu Tấn Dịch cúi đầu ngậm lấy đầṳ ѵú đang dựng đứng.

Hương vị ngọt ngào của thiếu nữ, còn thêm chút hương sữa thơm tho.

Triệu Từ Yến chưa từng có kinh nghiệm trong chuyện này.

Triệu Tấn Dịch không có cởϊ qυầи áo, vẫn mặc chiếc áo sơ mi trắng và quần tây dài. Nhưng là dươиɠ ѵậŧ dưới thân đã sớm dựng thẳng đứng. Hắn nới lỏng thắt lưng, thả côn ŧᏂịŧ của mình.

Một cây thịt heo lớn hình nấm đã sớm nổi gân xanh như muốn nổ tung.

Hắn vươn tay, đυ.ng đến hoa viên chưa từng bị người xâm phạm qua của cô gái.

Bởi vì quanh năm dùng súng nên bàn tay hắn có chút thô ráp. Giờ phút này vuốt ve tiểu huyệt cô, đυ.ng đến tiểu hoa tâm. Triệu Từ Yến nhẹ kêu “a” một tiếng, hai chân muốn khép lại, bị hắn dùng đầu gối giữ chặt.

Hắn chậm rãi vươn ngón tay vào bên trong tiểu huyệt ướŧ áŧ.

Mềm mại, phấn nộn giống như miếng đậu hũ non mềm, chặt chẽ bao vây lấy ngón tay hắn.

Hắn bắt đầu trừu sáp, tiến vào, Triệu Từ Yến cong lưng rêи ɾỉ.

Âm thanh ngọt ngào giống như chim vàng oanh gần như là cám dỗ hấp dẫn nhất, khiến lý trí Triệu sụp đổ.

Đây là đóa hoa chính tay hắn nuôi lớn, hiện giờ đang nở rộ dưới thân hắn.

Hắn muốn làm dạo đầu thật tốt cho cô gái nhỏ, miễn để cô cảm thấy đau đớn.

Triệu Từ Dịch vuốt ve tiểu huyệt cho đến khi dâʍ ŧᏂủy̠ tràn đầy.

Hắn đặt qυყ đầυ trước cửa huyệt cô ma sát hai lần, chậm rãi đâm vào. Mới bắt đầu một cái đầu nấm, Triệu Từ Yến đã đau khóc lớn, luôn miệng kêu ca ca, ca ca, ca ca.

Hắn vươn tay ôm lấy cô, đây là tâm can bảo bối duy nhất của hắn.

Triệu Tấn Dịch ngày thường sống trong mưa bom bão đạn, thủ đoạn tàn nhẫn lúc này đang dâng lên sự dịu dàng lớn nhất cho cô.

“Ngoan, rất nhanh sẽ không đau, đừng sợ!”

Cuối cùng, hắn thẳng lưng dùng sức phá tan tầng lá mỏng kia. Côn ŧᏂịŧ trong nháy mắt được bao vây chặt chẽ bởi tầng tầng lớp lớp thịt mềm, kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ xông thẳng đến não bộ.

Hắn cúi đầu nhìn cô gái nhỏ khuôn mặt đẫm lệ, hai mày nhíu chặt luôn miệng kêu ca ca.

Nhìn cô đau đến toát mồ hôi lạnh, hắn nhẹ hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn.

“Còn tiếp tục được không?” Hắn hỏi

“Ừm, em yêu anh.” Mặc dù đau, nhưng Triệu Từ Yến vẫn vươn tay ôm lấy vòng eo rắn chắc của hắn.

Hắn cong khóe miệng, bắt đầu từ từ di chuyển.

Hắn đem tất cả đau đớn của cô toàn bộ chôn trong cổ họng, đầu lưỡi bá đạo không ngừng xâm nhập bên trong khoang miệng, trao đổi nước bọt.

Triệu Từ Yến không thể khép hai chân lại, hạ thân giống như mất đi cảm giác. Ngay khi Triệu Tấn Dịch ngậm lấy đầṳ ѵú cô, lại vô thức thốt ra tiếng rêи ɾỉ.

Cái miệng nhỏ không ngừng gọi tên Triệu Tấn Dịch, từng chút ăn mòn lý trí hắn.

Vòng eo rắn chắc không ngừng đong đưa, hạ thân nhanh chóng chuyển động, hai túi âm mao ướt đẫm niêm dịch, đập lên cửa huyệt của cô.

Gốc rễ thoắt ẩn thoắt hiện trước cửa huyệt.

Tất cả đường cong trên cơ thể đều hiện lên, trong không khí ẩn ẩn chút hương vị ngọt ngào lại tội lỗi.

Đầu lưỡi hắn không ngừng kɧıêυ ҡɧí©ɧ ngực cô, hương vị ngọt ngào khiến hắn quyến luyến.

Hắn mυ'ŧ một hơi sâu rồi mới bắt đầu lưu lại ấn ký trên cơ thể cô.

Triệu Tấn Dịch một bên trừu sáp, một bên hút mạnh, hôn ngân hồng nhạt rất nhanh trải khắp bộ ngực Triệu Từ Yến, còn có chiếc cổ mảnh khảnh, giống như đang muốn kéo thiên sứ rơi xuống địa ngục.