Trong tình huống nghìn cân treo sợi tóc, hình ảnh một con vật màu trắng bay ngang qua hiện lên, bạch hồ ly độ nhiên nhảy ra.
Chạm vào!
Không gian vặn vẹo, hai nguồn sức mạnh va chạm vào nhau kịch liệt, trong hư không phát ra âm thanh kịch liệt chấn động.
Bạch hồ ly và lão tổ bị văng ra cùng lúc.
Chiến Cửu Âm bay người qua đón lấy bạch hồ ly.
“Vượng Tài!” Chiến Cửu Âm cúi đầu đối diện với con ngươi màu xanh của bạch hồ ly.
Trên lông trắng như tuyết của nó có vết máu loang lổ.
Chiến Cửu Âm lau khóe môi dính máu của nó, trong lòng cảm thấy ấm áp.
“Tiểu hồ ly, ta nhất định sẽ báo thù cho ngươi!”
Nàng nhẹ nhàng buông hồ ly xuống, nhìn lão tổ bị văng ra xa 10 mét, nội tạng đều muốn phun ra ngoài, đang từ từ bò dậy lão tổ, ông ta run rẩy lấy ra một thanh kiếm, tay trái nắm chặt thanh kiếm ấy
Giờ phút này ông ta không thể dùng linh lực trực tiếp công kích nữa, chỉ có thể dùng pháp khí.
Chiến Cửu Âm liếc mắt nhìn hồ ly suy yếu trên mặt đất, đột nhiên ý thức được gì đó.
Hồ ly mạnh như vậy, có thể đối đầu trực diện với cường giả huyền hoàng, gia hỏa này chẳng lẽ là……
Là hồ ly có thể biến thành người?
Chẳng lẽ là hắn!
Chiến Cửu Âm đã không còn rảnh rỗi để tự hỏi mình, trong tay nàng lại có một dị hỏa bốc cháy hừng hực.
“Cửu Âm!”
Bóng dáng ba người đàn ông cùng nhau xuất hiện.
Trong đó hai người là người Chiến Cửu Âm quen biết, Lý Quang Khuê và Tiêu Quyền, một người khác đứng chung một chỗ với họ, Chiến Cửu Âm cũng biết.
Bạch Thương!
“Khụ khụ, Bạch Thương, thì ra mật thám chính là ngươi!” Đôi mắt của lão tổ sắp tức đến mức phun ra lửa.
“Ngàn phòng vạn phòng, nội tặc khó phòng!”
Bạch Thương mặt không biểu cảm, lấy ra một lệnh bài màu bạc: “Đặc sứ xử án oan sai Bạch Thương, phụng chỉ truy nã phản tặc Khâu Thiên Nghiệp và đồng bọn!”
Chiến Cửu Âm cười khẽ, đúng theo dự đoán của nàng, quả nhiên Thượng Quan Tuyên Minh đã cài cắm mật thám vào nước Dã Lang.
“Cửu Âm, không sao rồi, lúc chúng ta đến, Bạch Thương tướng quân cũng đã gϊếŧ Địa Lang, chúng ta toàn thắng!” Biểu cảm hưng phấn của Lý Quang Khuê khi nhìn thấy vết thương trên người Chiến Cửu Âm liền lập tức nứt toạc.
“Lão cẩu, ngươi lại dám làm bé gái nhà ta bị thương!” Ông cầm kiếm lao lên chỗ Khâu Thiên Nghiệp.
Chiến Cửu Âm: “......” Đứa bé gái!
Phi!
Lý Quang Khuê bị một đường kết giới màu vàng ép về.
Ngoại trừ Chiến Cửu Âm và Khâu Thiên Nghiệp, tất cả mọi người đều bị chặn bên ngoài kết giới.
Người bên trong không ra được, người bên ngoài cũng không vào được.
Bạch hồ ly chống móng vuốt dưới cằm, hắn đang ở trạng thái hồ ly, thực lực bị giới hạn, không thể mở kết giới huyền hoàng bày ra được
Ba người Lý Quang Khuê, Bạch Thương, Tiêu Quyền lập tức đánh từng quyền vào kết giới.
“Tại sao lúc bắt đầu Cửu Âm lại không dùng truyền tống linh châu để chạy trốn chứ.” Lý Quang Khuê vò đầu, bây giờ có kết giới ở đây, truyền tống linh châu cũng không dùng được.
“Lão Lý, ông cũng đừng nóng vội, cô ấy có người muốn bảo vệ.” Bạch Thương nhìn về phía cửa địa đạo bị lún sâu xuống.
Nếu không có Chiến Cửu Âm ngăn cản, để lão tổ tự mình truy đuổi, những người nô ɭệ đó có thể có kết cục tốt sao được, Khâu Thiên Nghiệp đang trong cơn giận dữ, dù là hút khô máu trẻ con cũng có thể.
“Lão Lý, ông bình tĩnh chút, thật ra ta cảm thấy Chiến cô nương có dũng có mưu, nhất định sẽ có cách!” Bạch Thương gần đây vẫn luôn chú ý tới Chiến Cửu Âm.
Lúc nãy hắn mới biết Chiến Cửu Âm cải trang thành thập thất công chúa, không khác biệt lắm so với suy đoán của hắn.
Ngày ấy hắn ở trong biệt viện của thập thất công chúa, muốn biết thân phận thật sự của nàng, bị nha đầu cơ trí này giấu giếm được.
“Lão già đáng chết, nếu ngươi dám làm Cửu Âm bị thương, ta nhất định sẽ dùng một đao gϊếŧ chết ngươi !”
Tuy rằng có Bạch Thương an ủi, nhưng nhìn thấy Chiến Cửu Âm đang ở trong tình cảnh nguy hiểm, Lý Quang Khuê ở bên ngoài kết giới vẫn thể hiện rõ sự bao bọc quen thuộc của phụ thân.
Nếu không phải Lý Quang Khuê và Chiến Cửu Âm trưởng thành không giống nhau chút nào, nàng thiếu chút nữa đã cho rằng Lý thúc là người cha ruột mà nàng không biết thân phận.
“Hừ, đừng lắm lời, vô dụng!” Tiếng cười của lão tổ trở nên càn rỡ.
“Một đứa bé có thiên phú tốt như vậy, còn là ngự thú sư, còn có năng lực ngũ hệ, còn có nội đan biến dị hệ, nếu như lão phu ta hút khô máu của ngươi, ít nhất còn có thể sống thêm vài chục năm nữa!”
“Ai thắng ai thua, còn chưa chắc chắn mà?” Khóe môi Chiến Cửu Âm khẽ cong lên.
Nụ cười này khiến trong lòng lão tổ dựng tóc gáy.
Nha đầu này thật là tà môn, rõ ràng thực lực thấp như vậy, còn kiêu ngạo như vậy, nhưng khí chất tỏa ra trên người nàng làm người đối diện cảm thấy ớn lạnh.
Mặc dù mấy trăm năm qua, ông ta đã đấu với nhiều người, cũng chưa bao giờ có người nào làm cho ông ta cảm thấy áp bức như vậy.
“Nha đầu miệng còn hôi sữa, hôm nay lão phu muốn cho ngươi biết ai mạnh hơn ai!” Khâu Thiên Nghiệp vung lên nắm đấm bay tới Chiến Cửu Âm.
“Muốn so xem ai mạnh hơn à?” Chiến Cửu Âm câu môi cười.
Ngay sau đó, trong tay nàng cầm một vật cứng rắn, tròn như cái mâm màu vàng bay tới.
Chạm vào!
Một âm thanh thanh thúy vang lên, nắm đấm của lão tổ lập tức vỡ nát, tay của ông ta gãy vụn gục xuống, lắc lư.
“A…… Ngươi vô sỉ!” Ông ta đau đến mức mất tri giác, gian nan ngẩng đầu.
Nha đầu chết tiệt này lại không nói võ đức như vậy, lấy mai rùa ngàn năm đập vào nắm đấm của ông ta!
Ca ca ca!
Mai rùa trong tay Chiến Cửu Âm nháy mắt tan vỡ.
Kim quy rơi xuống mặt đất, mặt già đỏ lên, hắn giống như một quả cầu thịt trụi lủi, ánh vàng rực rỡ, ngượng ngùng thu lại toàn thân mình, cực kỳ giống một bà lão bị khinh bỉ, vô cùng uất ức.
“A a a, nha đầu, khí tiết tuổi già của quy gia gia ta khó mà giữ được!”
“Nha đầu chết tiệt kia, tuy rằng quy gia gia ta nói là ta rất cứng, nhưng lần sau ngươi có thể nói trước một tiếng hay không, ta còn chuẩn bị một bản sao nữa!”
Quy gia gia hùng hùng hổ hổ bước vào thần thức không gian của Chiến Cửu Âm.
Chiến Cửu Âm nhếch khóe môi: “……” Sớm biết có mai rùa bản sao thì không cần gọi ông ta ra, nói lắm cũng rất phiền, sau này cứ để một cái mai rùa trên lưng đi, để phòng ngừa vạn nhất.
Lý Quang Khuê vốn dĩ sắp lo lắng muốn chết thay cho Chiến Cửu Âm, đột nhiên vỗ đùi, “Ha ha ha, nha đầu! Đánh vào đầu lão ta đi, nhìn xem sọ não của lão có cứng hay không!”
Lão tổ chỉ còn lại tay phải có thể dùng, tay ông ta cầm trường kiếm chém về phía Chiến Cửu Âm.
Uy áp của thực lực huyền hoàng mang theo linh lực gào thét bay tới.
Trong móng vuốt của bạch hồ ly có một viên linh châu hóa hình, thời điểm vạn bất đắc dĩ, viên linh châu này có thể giúp hắn khôi phục hình dáng con người trong thời gian ngắn ngủi, nhưng một khi sử dụng linh châu hóa hình, sẽ thiêu đốt một lượng máu lớn của hắn.
Hàn Dực gắt gao nhìn chằm chằm hai người, không nghĩ tới ngay sau đó, Chiến Cửu Âm lại không chút sợ hãi nào, đón nhận kiếm của Khâu Thiên Nghiệp.
Phụt!
Trường kiếm xuyên qua bả vai của Chiến Cửu Âm, chỉ cách một cm là đâm vào trái tim.
“Tiểu nha đầu, không biết tự lượng sức mình!” Da mặt suy yếu của lão tổ vì hưng phấn mà trở nên nhăn nhúm
Móng vuốt của tiểu hồ ly bỗng nhiên nắm chặt, mãi đến khi hắn thấy cảnh tượng sau đó mới chậm rãi buông ra.
Ngay sau đó, tay phải của Chiến Cửu Âm hung hăng tung nắm đấm về phía ngực phải của Khâu Thiên Nghiệp.
Một quyền mang theo lôi hệ và hỏa hệ, trong khoảnh khắc đào rỗng trái tim của lão tổ.
Máu bắn tung tóe văng xa một mét, người gầy yếu giống như nàng tiếp tục đấm mạnh xuyên qua lưng của lão tổ
Khâu Thiên Nghiệp nôn ra một ngụm máu to, giống như quả khí cầu bị chọc thủng, lập tức trở nên suy bại.
Ông ta cúi đầu nhìn chằm chằm tay của Chiến Cửu Âm, lẩm bẩm nói: “Song hệ!”
Ông ta muốn hỏi Chiến Cửu Âm làm sao biết được trái tim của ông ta lệch phải, trong giây lát nhớ tới con thần thú của nàng từng tập kích vào trái tim của ông ta.
Ngự thú sư và thần thú tâm linh tương thông, nói vậy là cô ta đã biết, trái tim của ông ta không giống người thường!
Thất sách!
Ông ta vạn lần không nghĩ tới: Có người vì đánh bại đối thủ, có thể hoàn toàn không màng đến sống chết của mình.
Nếu lúc nãy kiếm của ông ta đâm chuẩn một chút, nha đầu này chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!
Chiến Cửu Âm chịu đựng cơn đau rút kiếm trên người ra, máu bắn tung toé.
Lão tổ mất khả năng chống đỡ, cả người đổ ầm xuống mặt đất.
Cảnh tượng này cũng bị Dã Lang vương và đám con cái, tướng sĩ của hắn mới bị bắt lại trong trận chiến thấy được.
“Lão tổ!” Con cháu đời đời của lão tổ nhìn thấy lỗ thủng đầy máu trên ngực lão tổ, trong nháy mắt liền khóc thành lệ nhân.
Chiến Cửu Âm nghiêng đầu nhìn Khâu Thiên Nghiệp dần dần suy yếu, khóe môi đầy máu của nàng như muốn hủy diệt, lắc lắc ngón tay của mình, nửa ngồi xổm xuống đi, dùng giọng nói cực bé chỉ có hai người có thể nghe được nói: “Sửa cho đúng một chút, là ngũ hệ!”
“A……” Khâu Thiên Nghiệp trừng đôi mắt màu xám, cả người như gặp phải bạo kích.
Trách không được ông ta lại thua dưới tay một tiểu nha đầu.
Người đầu tiên có ngũ hệ toàn tài ở hạ giới xuất hiện!