Nghịch Thiên Manh Thú: Độc Phi Quá Cuồng Bạo Rồi

Chương 59: “Kẻ hạ độc” Chiến Cửu Âm

Ầm ầm ầm!

Ba tia sét đánh lên người lão tổ, ông ta cắn răng chịu đựng rồi vượt qua.

Sau khi đã khôi phục bình tĩnh hoàn toàn, tâm trạng của lão tổ vốn dĩ rất tốt, không nghĩ tới còn chưa đi ra ngoài, liền nghe được tiếng kêu rên.

Giờ phút này, Dã Lang vương quỳ trên mặt đất đấm ngực dậm chân, khóc đến mức nước mắt nước mũi ướt đẫm mặt.

“Lão tổ, Băng nhi sống chết chưa biết, Thiên Lang tử trận, xin lão tổ xuất quan!”

Lão tổ là tôn xưng ông ta dành cho Khâu Thiên Nghiệp, thật ra ông ta chỉ là cháu của Khâu Thiên Nghiệp mà thôi.

Khâu Thiên Nghiệp nhăn mày lại, nếu không phải đứa cháu xui xẻo của ông ta có khả năng sinh sản tốt, ông ta đã sớm phế nó đi, lại tìm một người nối nghiệp mới từ trong các chắt trai của ông ta

Ông ta giơ tay, cửa đá chậm rãi bị mở ra.

“Lão tổ, tất cả đều chết hết, một vạn năm ngàn quân Dã Lang toàn bộ đều chết hết!” Sắc mặt Dã Lang vương trắng bệch, thần sắc hoảng loạn.

Khâu Thiên Nghiệp chỉ vào mũi Dã Lang vương mắng: “Hoảng cái gì!”

Dã Lang vương lập tức an tĩnh như gà, ngậm miệng.

Ông ta không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ lão tổ mắng ông ta.

“Nói đi! Sao lại thế này!” Khâu Thiên Nghiệp đứng dậy, không thể nói bất kỳ lời nào với đứa cháu này.

Lúc này Dã Lang vương mới kể lại mọi chuyện đã xảy ra một cách rõ ràng.

“Không đúng, ngươi nói chuyện này cũng quá kỳ lạ, trừ phi mật thám đã trà trộn vào nước Dã Lang, hai ngày này trong ngoài hoàng cung có người ngoài nào vào hay không?”

Đúng lúc hai người đang nói chuyện, bên ngoài truyền đến một tiếng vang.

Ầm ầm ầm!

“Âm thanh gì thế!”

Lão tổ một bước vọt ra bên ngoài, Dã Lang vương cũng bò lên từ mặt đất.

Chỉ thấy, phía đông bắc hoàng cung trong nháy mắt ánh lửa bay tận trời, cắt qua màn đêm.

“Lão tổ, bệ hạ, không xong rồi, chỗ ở của nô ɭệ phát cháy!”

Một thái giám thất tha thất thểu chạy tới.

Lão tổ thở dài một hơi, quả nhiên chuyện gì giao cho cháu mình cũng không làm được.

Nếu không phải ông ta muốn đột phá, làm sao có thể để xảy ra chuyện ở thời khắc mấu chốt này!

“Chỗ giam giữ nô ɭệ xảy ra vấn đề!”

Lão tổ ra lệnh với Bạch Thương đang vội vàng chạy tới: “Chắc chắn có nội quỷ! Phong bế hoàng cung, mau chóng vây quanh toàn bộ hoàng cung, một con ruồi bọ cũng không được thả ra!”

“Vâng, lão tổ!”

Bạch Thương lập tức đi chấp hành.

“A!”

Thái giám đột nhiên miệng sùi bọt mép, mắt trắng dã long sòng sọc, kẻ không có thực lực như hắn sau khi cười ba cái, trong khoảnh khắc khóe mắt lỗ mũi đổ máu mà chết.

“Độc tam cười, độc dược này không phải đã biến mất mấy năm sao?” Đồng tử của lão tổ co chặt lại.

“Bà ngoại nó……” Cả người Dã Lang vương sắp điên mất rồi.

“Ngự thiện của ngươi hẳn là không có vấn đề gì!” Lão tổ không kiên nhẫn nói: “Nhưng là 6000 quân Dã Lang trong hoàng cung hẳn là không có người may mắn còn sống!”

Da mặt lão tổ nhanh chóng trở nên suy sụp.

Kẻ hạ độc thật tàn nhẫn!

Rốt cuộc là ai, muốn đuổi cùng diệt tận toàn bộ hoàng thất và quân lính Dã!

Ầm!

“Là ai, thăng cấp huyền vương!” Lão tổ nhìn về phía một chỗ trong hoàng cung.

“Tiểu thập thất!” Trên mặt Dã Lang vương treo lên một nụ cười tươi.

“Không thể nào là nó!” Lão tổ nói xong liền bay đi như mũi tên, hướng về chỗ người đã thăng cấp huyền vương.

……

Biệt viện của thập thất công chúa, “Kẻ hạ độc” Chiến Cửu Âm đang tiếp nhận lôi hệ.

Đối với nàng mà nói, lôi kiếp vẫn còn nhỏ, dừng ở trên người lập tức bị lôi hệ trong thân thể nàng hấp thụ vào.

Chiến Cửu Âm đi đến chỗ cửa sổ, nhìn nơi lão tổ bế quan, nơi đó có ba tia sét giáng xuống, hẳn là lão tổ đã thăng cấp trở thành huyền hoàng.

Ngoài hoàng cung là Địa Lang dẫn dắt 9000 quân Dã Lang, trong hoàng cung bây giờ chỉ còn lão tổ là sự uy hϊếp lớn nhất.

Thuật dịch dung của nàng lúc nào cũng có thể bị phát hiện sau khi ở chỗ này xuất hiện một cường giả huyền hoàng.

Chiến Cửu Âm lập tức khôi phục dung mạo ban đầu, trang điểm thành dáng vẻ của một cung nữ nhỏ, ra khỏi biệt viện của công chúa.

Giờ phút này, mấy cung nữ nhỏ của thập thất công chúa tất cả đều miệng sùi bọt mép nằm trên đất, sắp chết đến nơi.

36 kế, chạy là thượng sách.

Thực lực bây giờ của nàng, vẫn chưa đến trình độ có thể đối đầu trực diện với lão tổ.

Quân Dã Lang đã không còn đáng sợ, nhưng một khi đυ.ng tới lão tổ, vậy thì nhất định là nguy cơ cực mạnh.

Phải mau chóng hội quân với Lý thúc, rời đi bằng địa đạo.

Ngọn lửa chính là tín hiệu để Lý Quang Khuê đẩy cục đá chặn miệng giếng cạn ra.

Ông đang di dời mấy ngàn nô ɭệ vết thương chồng chất.

Trong số họ có người lớn bị gãy một đoạn cánh tay, cũng có đứa trẻ con ăn mặc rách rưới khắp người đều là vết roi, trong ánh mắt tuyệt vọng của họ có ánh sáng, sôi nổi leo thang dây xuống đất.

Hỏa Hỏa ở bên cạnh ngọn lửa, khống chế ngọn lửa không cho người ngoài tiến vào.

Sau khi Chiến Cửu Âm đuổi tới, liền lập tức hỗ trợ đỡ trẻ con xuống, nàng ôm đứa nhỏ gầy trơ xương mà mũi đau xót, đây là mạt thế, thời đại đồ ăn thiếu thốn, mới có thể khiến người ta đói thành như vậy.

Cho dù là dị thế cơm no áo ấm, nhưng còn tồn tại nô ɭệ, hốc mắt bọn nhỏ lõm xuống, trên người chỉ có một lớp da bọc xương.

Chiến Cửu Âm lấy ra rất nhiều đồ ăn ở phía sau bếp chia cho bọn nhỏ.

Trong mắt mấy đứa trẻ mặt mày lem luốc, lập tức cũng chỉ nhìn thấy đồ ăn.

Bọn họ vốn dĩ đang lo lắng chạy trốn, một miếng lại một miếng, điên cuồng ăn cơm, giống như chỉ cần được ăn no, ngay sau đó chết cũng được.

Hoàng thất thành Dã Lang thật đáng chết!

“Thiên Thiên, mau đưa bọn họ xuống!”

Tiếng nói của Chiến Cửu Âm vừa dứt, một luồng ánh sáng xuất hiện, Thiên Thiên xuất hiện trước mặt bọn trẻ, nó không nói hai lời, liền đưa mấy đứa trẻ con bay xuống.

Lý Quang Khuê vừa nhìn các nô ɭệ rời đi, vừa thúc giục Chiến Cửu Âm, “Cửu Âm, mau, cháu đi trước, ta theo sau!”

“Lý thúc, thúc hãy giữ nguyên kế hoạch giải quyết người của Địa Lang, cầm cái này đi, bên trong có một ít pháp khí hỏa hệ, không cần khách sáo, cứ dùng nhiều vào, chỗ của cháu có rất nhiều!” Chiến Cửu Âm cong cong môi, đưa cho Lý thúc một cái nhẫn trữ vật.

“Chính là……” Lý Quang Khuê còn muốn nói gì.

Chiến Cửu Âm nâng mắt lên, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Lý Quang Khuê, “Thúc phải hoàn toàn tin tưởng cháu, cháu không còn là tiểu cô nương mềm yếu trước kia, lại nói không phải cháu còn truyền tống linh châu Lý Thúc cho sao!”

Nghe Chiến Cửu Âm nói xong, Lý Quang Khuê mới an tâm một chút, ông đã nghe được tin chiến thắng từ ngoại thành, lại không biết tất cả đều nhờ mưu lược của Chiến Cửu Âm.

“Được, sau thời gian một chén trà nhỏ, nếu các chú còn chưa trở về, cháu trực tiếp nhảy xuống, phá hủy cửa địa đạo, chạy nhanh đi hiểu chưa?”

Chiến Cửu Âm gật gật đầu.

Lý Quang Khuê còn muốn để lại cho Chiến Cửu Âm một ngàn quân Bắc Kỵ.

“Không được, Lý thúc, nhiều người như vậy, cũng không tiện cho cháu chạy trốn!” Chiến Cửu Âm nhướng mày.

Lý Quang Khuê bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu, ông cùng Tiêu Quyền mang theo một ngàn nô ɭệ có thực lực và 5000 quân Bắc Kỵ, cùng nhau hành quân ra hướng bên ngoài hoàng cung.

Tốc độ trưởng thành của Hỏa Hỏa và Thiên Thiên cực nhanh, ở trong không gian có linh khí đầy đủ, thực lực đã tương đương với tu sĩ trình độ cấp 3 huyền vương.

Hai “người” là cấp 3 huyền vương, cùng với bản thân vừa đột phá huyền vương, đối phó với lão tổ cũng chưa chắc có phần thắng.

Chiến Cửu Âm thậm chí bắt đầu tính toán, mình nên dùng trang bị phụ trợ như thế nào để đối phó hắn.

Đúng lúc nàng buông thang dây cho mấy nô ɭệ cuối cùng.

Một lão giả tóc trắng từ giữa không trung chậm rãi bay xuống, đồng tử của ông ta trừng lớn, như rắn độc nhìn chằm chằm Chiến Cửu Âm.