Phương Tiểu Nhã xoa trứng của ba chồng Hồng Văn Sơ, ngạc nhiên có những quả trứng nặng trĩu như vậy không biết Hồng Văn Sơ có bao nhiêu con cháu.
Thật tiếc khi hai cậu con trai của ông tuy không tệ nhưng lại kém hơn ông rất nhiều, dù là về khả năng làm việc hay ngoại hình.
Mẹ chồng Đinh Thanh là ngôi sao hạng hai, không quá nổi tiếng, nhưng cũng là một đại mỹ nhân, đáng tiếc con của hai người đặt trong đám người đều là những anh chàng tài năng, điển trai, nhưng so ngoại hình với hai vợ chồng, họ chỉ được bảy, tám phần di truyền.
Hồng Văn Sơ nhìn đầu nhỏ của con dâu ở giữa hai chân, nữ nhân như vậy mà nói yêu ông thật quá thất đức, liếʍ túi cháu của ông, hồn cô còn có thể lung tung bay khắp thế giới!
Hồng Văn Sơ
cảm thấy vô cùng khó chịu, ông dùng tay to đè lên sau gáy cô, làm cả người cô áp lên bụng mình, lôиɠ ʍυ đen nhánh chui vào mũi Phương Tiểu Nhã khiến cô ngứa mũi muốn hắt hơi.
"Diễn cũng phải thật một chút, a? Ăn côn ŧᏂịŧ lớn của ba chồng rồi, còn dám đào ngũ?" Giọng nói của Hồng Văn Sơ khàn khàn lạnh lùng.
“Con không có, con chỉ ngạc nhiên những quả trứng của ba sao lại lớn thế.” Phương Tiểu Nhã nói sự thật.
Khóe môi Hồng Văn Sơ cong cong, nhưng ông lại cố gắng kìm nén: "Em thích không?"
"Thích."
"Tốt, nếu thích thì ngậm lấy nó."
Phương Tiểu Nhã lại ngậm một nửa quả trứng, hít khí vào miệng sao cho hút càng nhiều càng tốt.
Dùng một tay xoa quả trứng còn lại, dùng tay kia vuốt phần thân gậy. Khi chạm đến đầu mũ, dùng móng tay nhẹ nhàng cạo viền ô xuôi dần lêи đỉиɦ ô.
Cô dùng móng tay quơ nhẹ những đường gân xanh sưng căng trên thân gậy, lắc lư kí©ɧ ŧɧí©ɧ thân gậy, dưới động tác này của cô mã mắt chảy dịch trong bắn đầy mặt cô .
Mắt Hồng Văn Sơ tối sầm lại, ông đưa tay ra lau sạch chất lỏng bôi lên miệng nhỏ của cô, Phương Tiểu Nhã cuộn lưỡi, ăn hết sạch.
Hồng Văn Sơ không nhịn nổi nữa, tay cầm côn ŧᏂịŧ to đưa vào trong miệng nhỏ của cô: "Há miệng ra, lần này nó sẽ không chui vào cổ họng."
Miệng nhỏ của Phương Tiểu Nhã mở ra, côn ŧᏂịŧ lớn được đưa vào trong cái miệng nhỏ của cô như ôm huyệt vậy.
Phương Tiểu Nhã lại ngậm lấy côn ŧᏂịŧ to lớn của ba chồng, phun ra nuốt vào.
Nước bọt của cô và dịch trong của mã mắt làm côn ŧᏂịŧ lớn được bôi lấp lánh ánh nước, hàm răng cô nhẹ nhàng cọ phá những gân xanh trên thân gậy, cô xuôi theo cắn nhẹ vào mép dù, mυ'ŧ lếm tạo ra tiếng chậc chậc.
Hồng Văn Sơ rất ít khi thủ da^ʍ, hôm nay lại để cho miệng nhỏ của con dâu ăn đến ông thoải mái vô cùng, mồ hôi trên trán ướt đẫm
Ông vòng tay qua sau đầu cô, ôm gáy cô, eo vẫn không ngừng chuyển động, phối hợp động tác phun ra nuốt vào của cô.
Khi đầu lưỡi của cô chạm vào chống vào mã mắt của ông, thân thể ông cứng đơ, suýt chút nữa xuất tinh.
Mã mắt thực sự bị cô liếʍ thực sướиɠ, qυყ đầυ lớn nhảy lên trong miệng cô, côn ŧᏂịŧ to nóng bỏng vô cùng.
Hầu kết Hồng Văn Sơ
trượt lên trượt xuống, giọng nói từ tính nhuốm du͙© vọиɠ càng thêm gợi cảm: "Con thật biết liếʍ, con dâu ngoan của ba."
Mắt Phương Tiểu Nhã cong cong nhìn ông, anh mắt vô tội trong sáng, nhưng trong miệng lại có một cây côn ŧᏂịŧ to lớn, còn là của ba chồng cô.
Thật là một bức tranh gợϊ ȶìиᏂ và phi đạo đức!
Làm người ta muốn đóng băng nó mãi mãi.
Hồng Văn Sơ hai mắt lóe lên, trong lòng có đã có một chủ ý tuyệt diệu.
Con dâu vẫn ăn côn ŧᏂịŧ bự của ông như cũ, ông không còn cắn chặt răng nữa, bảo vệ nghiêm không bắn tinh, khi con dâu lại dùng đầu lưỡi liếʍ vào mã mắt của ông, hàm răng cắn nhẹ vào đầu côn ŧᏂịŧ to, ông duỗi thẳng thắt lưng, hàm răng lướt qua những đường gân xanh trên thân, khi côn ŧᏂịŧ to sắp đâm ngậm sâu vào cổ họng, ông bắn ra, lấp đầy miệng cô, đồng thời, với một tiếng " tách " vang lên, hình ảnh bị dừng lại.
Phương Tiểu Nhã không dám tin nhìn ba chồng Hồng Văn Sơ, ông vậy mà lấy điện thoại di động ra chụp ảnh?
Ông có ý gì?
Áp chế mình sao?
Nói với Hồng Lâm Phàm?
Nhưng bản thân ông không phải là một người trong cuộc sao?
Hồng Văn Sơ
bỏ qua phản ứng khϊếp sợ của cô, đưa điện thoại di động đến gần, chiêm ngưỡng bức ảnh hương diễm trên điện thoại.
Cái miệng nhỏ của người có thể xưng là mỹ nhân ngậm lấy côn ŧᏂịŧ to dài màu đỏ thịt, còn có một dòng tương trắng muốt chảy xuống do không nuốt kịp.
Đôi mắt trong veo ngây thơ, cái miệng nhỏ nhắn dâʍ đãиɠ vô cùng.
Môi có màu đỏ tươi, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng hồng.
Nó thật sự quá đẹp.