Trùng Sinh Chi Quý Nữ Độc Phi

Chương 135: Hoa về nhà ai

Đại Hoàng tử tức giận vì Thần Vương Thế tử lại dám kiêu ngạo ương ngạnh như thế, dám không đặt hắn vào mắt, nếu không có Thái Hậu làm chỗ dựa, chỉ dựa vào một Thế tử nho nhỏ như hắn ta cũng dám hô hoán trước mặt hắn, không biết tự lượng sức mình!

Đáng tiếc, trong tay Thái Hậu có binh quyền, Thần Vương cũng có binh quyền, đây là lợi thế của Thần Vương Thế tử, mà phía sau hắn không chỉ có nhị đệ thâm tàng bất lộ mà còn có Hữu tướng như hổ rình mồi, làm sao mới có thể vươn mình lên được?

Đại Hoàng tử đảo mắt nhìn Triệu Tuân, giọng điệu nhẹ nhàng hơn không ít.

“Triệu huynh vì Bản điện mà đắc tội Thế tử, Bản điện ghi nhớ trong lòng, sau này sẽ không bạc đãi Triệu huynh.”

Triệu Tuân thản nhiên nói.

“Thế tử kiêu ngạo như vậy, thật sự ta nhìn không vừa mắt, đã gây thêm phiền toái cho Điện hạ.”

Đại Hoàng tử lại cười.

Triệu Tuân đã đắc tội triệt để với Thần Vương Thế tử là điều tốt cho hắn, nhưng chẳng qua bị một Thế tử nho nhỏ đè ép làm hắn không thoải mái, Đại Hoàng tử thực sự khó chịu.

Nếu Hữu tướng chọn Thần Vương Thế tử thì Hữu tướng và Thái Hậu sẽ liên thủ đối phó hắn, sau lưng Đại Hoàng tử đổ một thân mồ hôi lạnh.

“Hữu tướng cũng thật đủ yêu thương vị Tiêu cô nương này, mọi thứ ăn mặc vô cùng tinh xảo, cũng không biết tương lai ai có thể thú được nữ tử như vậy, nghe nói Tần Quốc công cũng rất sủng ái ngoại tôn nữ này.”

Triệu Tuân làm như chỉ vô tình nói như thế.

“Nếu Thế tử thú Tiêu cô nương, nhất định sẽ nhận được trợ giúp rất lớn, nhưng mà Điện hạ yên tâm, chỉ cần vi thần có thể hỗ trợ, tuyệt không chối từ!”

Đại Hoàng tử đảo mắt, bỗng nhiên nghĩ tới một kế sách.

“Triệu huynh, hay là huynh thú Tiêu Nguyên, được không?”

Triệu Tuân ra vẻ kinh ngạc.

“Huynh quyên tặng cho triều đình nhiều kim ngân như vậy, Phụ hoàng đã hứa sẽ cho huynh một nguyện vọng. Hơn nữa bây giờ huynh là Binh bộ Thị lang, nhiều lần phá được án, Phụ hoàng rất tán thưởng huynh, dù sao người cũng không nguyện ý để Hữu tướng có cơ hội liên thủ với Thái Hậu, nếu huynh cầu thú Tiêu Nguyên, người nhất định đồng ý.”

Đại Hoàng tử càng nói càng cảm thấy phương pháp này khả thi, hắn không thú được Tiêu Nguyên không có nghĩa là Triệu Tuân không thể, Triệu Tuân thú được Tiêu Nguyên chẳng khác nào mượn được sức của Hữu tướng.

Hơn nữa Triệu Tuân trung thành và tận tâm với hắn, chắc chắn sẽ không phản bội hắn, hắn ta đã đắc tội Thần Vương Thế tử, vậy chỉ có thể dựa vào hắn để sống sót, nếu không ngày mà Thần Vương Thế tử thượng vị chính là ngày chết của Triệu Tuân!

Cho dù Tiêu Nguyên xinh đẹp như hoa, khuynh quốc khuynh thành, nhưng ở phương diện kia Triệu Tuân lại bất lực, có thể nhìn mà không thể ăn, nếu đổi thành người khác hắn còn lo lắng, còn bây giờ Triệu Tuân là người thích hợp nhất.

Chờ hắn ngồi lên vị trí kia, đến lúc đó đừng nói đến Tiêu Nguyên, mà ngay cả Hữu tướng cũng phải ngoan ngoãn cúi đầu nghe lời hắn.

Cho nên, để Triệu Tuân thú Tiêu Nguyên, Đại Hoàng tử cực kỳ yên tâm!

(Mèo Mun: Nghe dòng suy nghĩ của Đại Hoàng tử thì chỉ biết im lặng mặc niệm cho anh ấy =))~ )

“Điện hạ, vừa rồi Hữu tướng ngồi xe ngựa đi về phía Hoàng cung.”

Lúc này thị vệ báo lại.

Đại Hoàng chần chừ đứng lên, nói với Triệu Tuân.

“Huynh và Bản điện cùng tiến cung, Hữu tướng ngồi xe ngựa, chúng ta cưỡi ngựa sẽ đến trước ông ta.”

“Nhưng mà Điện hạ, vi thần…”

Triệu Tuân ra vẻ khó nói, không thể hiện một chút vui sướиɠ nào.

Triệu Tuân càng do dự muốn từ chối, Đại Hoàng tử càng kiên định.

“Vừa rồi không phải Triệu huynh đã nói sẽ vì Bản điện vượt lửa băng sông sao, mặc dù tính cách Tiêu Nguyên có chút ngang bướng, chỉ cần huynh nhẫn nại một chút là được, hôm nay Triệu huynh giúp Bản điện, Bản điện vô cùng biết ơn.”

Nói xong Đại Hoàng tử muốn khom lưng cảm tạ lại bị Triệu Tuân ngăn lại.

“Điện hạ, vi thần đáp ứng là được.”

Đại Hoàng tử vội vàng kéo Triệu Tuân chạy thẳng tới Hoàng cung.

= = = = = = = = = = ta là mành chuyển cảnh = = = = = = = = =

Bên ngoài xe ngựa, thị vệ nói.

“Tướng gia, Đại Hoàng tử và Triệu Hầu gia tiến cung.”

Bên trong truyền đến một tiếng ừ rất thản nhiên.

“Đi chậm thôi, cẩn thận xóc nảy làm nát bộ xương già của ta.”

“Vâng!”

= = = = = = = = = = ta là mành chuyển cảnh n = = = = = = = = =

Trong Hoàng cung, vẻ mặt Triệu Tuân vô cùng trịnh trọng.

“Vi thần khẩn cầu Hoàng Thượng làm chủ.”

Đông Minh Đế chợt nhíu mày.

“A? Chuyện gì cần Trẫm làm chủ cho ngươi, ngay cả Thế tử mà Triệu Hầu gia còn không sợ thì còn có chuyện gì đến đây cầu Trẫm?”

Triệu Tuân cúi đầu.

“Lúc trước, khi vi thần quyên tặng trăm vạn lượng hoàng kim, Hoàng Thượng từng nói sẽ cho vi thần một ước nguyện.”

Sắc mặt Đông Minh Đế cứng đờ.

Lúc trước quốc khố trống không, tiền tuyến đang chống giặc, lại bị mất mùa, mà một mình Triệu Tuân quyên tặng một lượng bạc lớn giải cứu nguy nan cho triều đình.

Ngày ấy, Hữu tướng giật dây tặng cho Triệu Tuân một điều kiện, Đông Minh Đế nhất thời xúc động liền đồng ý.

Mà chuyện này lại đồng ý trước mặt văn võ bá quan.

Đông Minh Đế là vua của một nước, nhất ngôn cửu đỉnh, lời nói ra đều được ghi chép lại vào sổ, nếu Triệu Tuân không thức thời muốn kiếm món lợi lớn, thật sự cái đài này không thể xuống được.

Ai kêu Triệu Tuân nói ra không kiêng kỵ gì, khiến người ta trở tay không kịp.

Đông Minh Đế trầm ngâm hồi lâu.

“Không sai, lúc trước quả thật Trẫm đã đáp ứng, nếu không ngại mời Triệu Hầu gia nói xem.”

Ánh mắt Đông Minh Đế mang theo một tia cảnh cáo, ý nói Triệu Tuân phải suy nghĩ rõ ràng, chuyện không nên nói thì không nên nhắc tới.

“Hoàng Thượng, Thái Hậu nương nương đến.”

Một tiểu công công vừa dứt lời liền thấy Liên Thái Hậu vịn tay ma ma đang từ từ bước tới.

“Bái kiến Hoàng tổ mẫu!”

“Chất nhi bái kiến Hoàng Thượng.”

Đại Hoàng tử và Thần Vương Thế tử cùng hành lễ, Liên Thái Hậu khoát tay.

“Đứng lên đi.”

Đông Minh Đế đứng lên.

“Sao Mẫu hậu lại đến đây?”

Liên Thái Hậu nghiêng mắt nhìn Triệu Tuân nửa quỳ trên mặt đất, lạnh lùng hừ một tiếng.

“Triệu Hầu gia thật lớn mật, dám lấy hạ phạm thượng, động thủ với Thế tử!”

Triệu Tuân thản nhiên nói.

“Nếu Thái Hậu nương nương muốn phạt, vi thần tuyệt đối không hai lời.”

Liên Thái Hậu lạnh mặt, trước tiên không cần so đo với Triệu Tuân, trái lại bà nhìn về phía Đông Minh Đế.

“Hoàng Thượng, Ai gia có chuyện muốn Hoàng Thượng làm chủ.”

Đông Minh Đế nhíu mày, cười.

“Sao lại trùng hợp như vậy, vừa rồi Triệu Hầu gia cũng có chuyện cầu Trẫm làm chủ, lần trước trước mặt văn võ bá quan đồng ý Trẫm cho Triệu Hầu gia một nguyện vọng, Trẫm thật sự tò mò, không biết chuyện gì lại có thể làm khó Triệu Hầu gia.”

Liên Thái Hậu nâng mắt, đối với Triệu Tuân bà không có chút hứng thú nào, chuyện nguyện vọng kia bà biết rõ ràng, mà Triệu Tuân lại là người bên cạnh Đại Hoàng tử, có thể cần dùng đến điều kiện này cũng khiến bà có chút hứng thú.

“Một khi đã như vậy, vậy Triệu Hầu gia nói trước đi.”

Liên Thái Hậu muốn nhìn xem hắn muốn cái gì, đoán chừng là muốn một tấm kim bài miễn tử, tha thứ tội lấy hạ phạm thượng lần này, nếu là như thế cũng có lợi, sau này tìm cách lấy lại là được.

Triệu Tuân nhìn Liên Thái Hậu lại nhìn Thần Vương Thế tử bên cạnh, cuối cùng chăm chú nhìn Đại Hoàng tử, Đại Hoàng tử hướng về phía Triệu Tuân gật đầu, tặng cho hắn ánh mắt cổ vũ.

Trong lòng Đại Hoàng tử biết rõ, Liên Thái Hậu đến đây vì Tiêu Nguyên, tin tức thật nhanh nhạy!

Triệu Tuân nhếch môi cười.

“Là vì chuyện chung thân đại sự của vi thần, vi thần muốn cầu thú….”

“Hoàng Thượng, Ai gia có chuyện muốn nói!”

Liên Thái Hậu nheo mắt, đang muốn ngắt lời Triệu Tuân.

Triệu Tuân lại cất cao giọng.

“Vi thần muốn thú Tiêu Cửu cô nương làm thê!”

“Làm càn!”

Liên Thái Hậu vỗ bàn, trừng mắt nhìn Triệu Tuân.

“Cửa này hôn sự Ai gia không đồng ý, Tiêu Cửu cô nương muốn gả cho Thần Vương Thế tử làm Thế tử phi, đâu đến lượt ngươi cắt ngang. Trước đây Hoàng Thượng hứa hẹn với ngươi, ngươi nên biết thân biết phận, chứ đừng lấy đó để mà uy hϊếp, có phải đã quên mình là ai rồi không!”

Triệu Tuân lại lạnh nhạt nói.

“Vi thần mến mộ Tiêu Cửu cô nương đã lâu, trước đây Hoàng Thượng cũng đã nhận lời với vi thần, chỉ cần không đề cập đến triều chính, tổn hại dân chúng thì đều có thể đáp ứng, nay lại muốn đổi ý sao?”

Sắc trầm Đông Minh Đế mặt xuống.

“Trẫm nhất ngôn cửu đỉnh, sao có thể đổi ý!”

“Hoàng Thượng!”

Sắc mặt Liên Thái Hậu trở nên khó coi.

“Cửa hôn sự này Ai gia không đồng ý, tốt xấu gì Hữu tướng cũng là người đứng đầu trăm quan, nếu người vội vàng đưa nữ nhi bảo bối của ông ta cho Triệu Hầu gia, sẽ khiến Hữu tướng lạnh tâm. Hơn nữa, vừa rồi Tiêu Cửu cô nương nói rõ ràng sẽ gả cho Thế tử, tục ngữ đã nói, thà rằng phá dỡ mười tòa miếu chứ không hủy một mối hôn, hai người yêu thương lẫn nhau, sao lại để Triệu Hầu gia chen chân vào?”

Liên Thái Hậu hít sâu một hơi.

“Nếu Triệu Hầu gia muốn thú thê cần gì miễn cưỡng người kia, Ai gia nhất định sẽ chọn cho Triệu Hầu gia một người khác tài mạo song toàn, dịu dàng hiền lành làm thê tử.”

Liên Thái Hậu nói xong liền nhìn về phía Đông Minh Đế.

“Hoàng Thượng, tứ hôn cho Tiêu Cửu cô nương và Thế tử đi.”

Triệu Tuân mím môi không nói, dường như đáy mắt hiện lên một chút ý cười trào phúng, không chút hoang mang, vô cùng tự tin.

Sắc mặt Đông Minh Đế âm u, nếu Tiêu Nguyên chỉ có thể gả cho một trong hai người, chắc chắn là Triệu Tuân mà không phải là Thần Vương Thế tử!

“Mẫu hậu, Trẫm đã hứa với Triệu Hầu gia, nếu Trẫm lật lọng, thần dân trong thiên hạ sẽ nhìn Trẫm như thế nào?”

Đông Minh Đế ủng hộ Triệu Tuân, Liên Thái Hậu cắn chặt răng.

“Nay trên đại điện chỉ có mấy người, không truyền ra ngoài được, Triệu Hầu gia nói vậy cũng chỉ là nhất thời hồ đồ, không tính toán gì hết.”

Triệu Tuân lại nói.

“Hay là Thái Hậu nương nương hỏi Hữu tướng một câu xem như thế nào, từ xưa đến nay hôn sự đều do phụ mẫu sắp đặt, hôn sự của Tiêu Cửu cô nương tất sẽ do Hữu tướng quyết định, người khác nói đều không tính là gì hết.”

Liên Thái Hậu nghẹn lời, đây cũng là nguyên nhân vì sao bà không dễ dàng tứ hôn cho Tiêu Nguyên, tiếp xúc với Hữu tướng nhiều năm như vậy, bà hiểu rất rõ tính tình của ông ta.

Thà rằng mất đi nữ nhi này, cũng sẽ không để bị uy hϊếp, như Tiêu Nhược trước đây, nhất quyết kết thù với Đại Hoàng tử.

Liên Thái Hậu ước gì bọn họ làm càng ầm ĩ càng tốt, bà sẽ thuận lợi mượn sức của Hữu tướng, nhưng nếu ép bức Hữu tướng quá, ngược lại sẽ đẩy Hữu tướng về phía Hoàng Thượng, như vậy mất nhiều hơn được.

Cho nên mọi chuyện liên quan đến Hữu tướng, Liên Thái Hậu không dám qua loa, hôm nay bà mới đến tìm Đông Minh Đế hạ chỉ tứ hôn, có Đông Minh Đế tham gia vào, lòng bà cũng yên tâm hơn.

“Trước đây Hữu tướng đã nói sẽ không can thiệp đến hôn sự của Tiêu Cửu cô nương, tùy nàng chọn lựa, nếu Tiêu Cửu cô nương đã chọn, nói vậy Hữu tướng làm phụ thân cũng sẽ không phản bác.”

Liên Thái Hậu tự tin, giương giọng nói.

“Người đâu! Mời Hữu tướng tiến cung một chuyến!”