Trùng Sinh Chi Quý Nữ Độc Phi

Chương 85: Tự hắt nước bẩn lên người

Triệu phủ.

Nam tử có dáng người thon dài đứng dưới mái hiển, trên đầu là một mảnh trời sao, đôi mắt cũng sáng như sao.

“Gia, hôm nay đã sắp xếp xong Mẫu Đơn uyển rồi.”

Khóe miệng Triệu Tuân nhếch lên, ánh mặt dịu dàng hơn ba phần.

“Ngày mai mở yến hội lớn, mời các đại nhân trong danh sách này đến.”

Triệu Tuân đưa cho Triệu Thất một phần danh sách, Triệu Thất đưa tay ra tiếp nhận, gật đầu đáp lại.

= = = = = = = = = = ta là mành chuyển cảnh = = = = = = = = =

Sáng sớm hôm sau, Triệu Tuân thay đổi một bộ trường bào trắng ngà, nhìn có vẻ thanh nhã, nhưng khó che giấu được vẻ cao quý.

Diện tích Triệu phủ rộng lớn, bỏ ra rất nhiều tiền để mua được, sau khi bài trí xong thì trở nên xa hoa, đình đài lầu các đan xen hợp lí, trong phủ còn có cái hồ lớn, trồng nhiều loài hoa Thủy Tiên khác nhau, màu sắc rực rỡ lộng lẫy.

Triệu Tuân mở tiệc chiêu đãi, có rất nhiều người trong triều cũng tới tham dự, không ai dám khinh thường người này, nổi lên trong một đêm, lại có Đại Hoàng tử và Hữu tướng làm chỗ dựa, cho nên hôm nay không ít người tới đây.

Ước chừng bày biện hơn mười bàn, bàn rượu bày nhiều món ăn hiếm lạ, còn có không ít ca kỹ trợ hứng, ca múa cầm kỳ thư họa không thiếu thứ gì.

Trong hoa viên, nhiều nữ tử xinh đẹp, dáng người thon thả thanh lệ đứng tụ tập với nhau, nói nói cười cười lập tức khiến cho nhiều người chú ý. Hoặc quyến rũ hoặc thần thái bức người, ngây thơ thanh tú, yểu điệu như chim nhỏ nép vào người, uyển chuyển hàm xúc, cần cái gì liền có cái đó.

Ước chừng có ba mươi mấy người, y phục nổi bật, diễm lệ loá mắt, nửa che nửa đậy khiến người ta chảy nước miếng.

“Đây là cẩm y hôm nay Gia cố ý đưa tới, sờ lên cảm giác khác với vải gấm, Yên Nhi tỷ tỷ thật đẹp, trước đó mấy ngày, Gia bận lên bận xuống không có thời gian, nay rảnh rỗi, Yên Nhi tỷ tỷ nhất định sẽ được sủng ái.”

Trong đám người đó có một người mặc y phục đỏ thẫm, dung nhan tinh xảo, đẹp không gì sánh nổi, rất nhiều cô nương đều đang nịnh bợ nàng.

“Dừng, y phục của Linh Lung cũng do Gia đưa tới, Gia thích nhất là người yểu điệu như chim nhỏ nép vào người khác, lần trước Linh Lung ngẫu nhiên gặp Gia, Gia còn giúp đỡ Linh Lung đấy.”

Một nữ tử khác cảm thấy không phục.

Dáng người Linh Lung yểu điệu, da trắng mịn màng, cũng được xem là một người kiệt xuất trong đám người đó, giọng nói điệu chảy nước, khiến người ta vừa nghe đã phát ngấy.

Hai người không qua lại với nhau, nhiều ngày như vậy, Triệu Tuân cũng chưa bao giờ sủng hạnh một người nào, nếu có thể trở thành người thứ nhất, nói không chừng tương lai chính là phu nhân Triệu gia.

“Đừng dài dòng, hôm nay Gia mở tiệc chiêu đãi đại thần trong triều, chuyện giao phó cho các ngươi đã chuẩn bị xong chưa, nếu lát nữa hỏng chuyện, Gia tuyệt đối không tha thứ!”

Một ma ma nghiêm khắc đứng dậy, mấy vị cô nương lập tức im lặng.

“Cầm kỳ thư họa đều chuẩn bị xong chưa, Gia nói, hôm nay ai làm Gia nở mày nở mặt tất có trọng thưởng!”

Ma ma dứt lời, các cô nương này đều thay đổi sắc mặt, xinh đẹp động lòng người, bắt đầu có người đánh đàn, có người khiêu vũ, còn có người ngâm nga nhạc khúc, hòa quyện với nhau, tất cả tạo nên một bức tranh mỹ nhân.

Khóe miệng Triệu Tuân cong lên một chút, nhìn các đại thần phía sau, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vưu vật này không tha, mạnh mẽ nuốt xuống một ngụm.

Đủ loại dáng vẻ, tất cả đều là tuyệt sắc giai nhân Triệu Tuân tìm đến, da trắng nõn nà, mặt tựa như hoa đào.

“Triệu lão bản, thật sự có phúc khí tốt a.”

Trong đó có một vị đại thần, hai con mắt đều đã tỏa sáng, xoa tay hận không thể nhào lên, tiếng cười vang vảng bên tai khiến trong lòng cảm thấy ngứa ngáy.

“Đúng vậy, đám người này tụ hội đầy đủ dáng vẻ, quyến rũ, cao lãnh tuyệt sắc hiếm có, quả nhiên Triệu lão bản là người có tiền, nuôi dưỡng một đám bảo bối.”

Rất nhanh có người phụ họa theo, mọi người ở đây đều là người tinh mắt, các cô nương này không dễ tìm được, mà phần lớn đều là chim non.

Nghĩ tới đây, ánh mắt mọi người nhìn Triệu Tuân liền thay đổi.

Chẳng lẽ lời đồn đãi trước kia về chuyện của Thủy Tiên cô nương là thật?

Triệu Tuân bất đắc dĩ sờ mũi, nhún vai cười.

“Các vị đại nhân quá khen, Triệu mỗ thật sự có tâm mà bất lực a, nhìn nhan sắc xa xa đúng là không tệ, ngẫu nhiên nhìn một cái khiến tâm tình cũng tốt lên.”

Các vị đại thần yên lặng nhìn nhau.

Quả nhiên là thật, Triệu Tuân thật sự không thể giao hợp. Nhìn dáng vẻ đường đường dáng người cao lớn, không ngờ cũng là cái….

Các vị đại thần chỉ cảm thấy đáng tiếc, nhiều hoa đào kiều diễm ướŧ áŧ, chỉ nhìn mà không ăn, không khỏi giận dữ đến dẫm chân.

“Các vị đại nhân, mời đi bên này, chúng ta tiếp tục.”

“Đừng! Nơi này cũng rất tốt, ngồi trong phòng rất buồn, ra ngoài hít thở không khí tốt hơn nhiều.”

“Đúng vậy đúng vậy, nơi này cảnh sắc cũng không tồi.”

Các vị đại thần không có ai muốn rời đi, dường như chân đã bị đóng cọc, đứng yên bất động.

Bỗng nhiên, có một đại thần ghé sát vào Triệu Tuân.

“Triệu lão bản, ta rất thích nữ tử mặc y phục màu xanh bên kia, hay là…”.

Triệu Tuân ra vẻ khó xử.

“Triệu lão bản, sau này nếu như cần giúp đỡ gì, Bản quan nhất định dốc hết toàn lực!”

Người nọ lại nói cực nhanh, người mặc y phục màu xanh chính là Linh Lung, một đôi mắt to ngập nước, trực tiếp làm cho người ta mềm lòng, trong lòng giống như có một cái móng vuốt không ngừng cào loạn.

“Nếu Lý đại nhân đã nhìn trúng, vậy cũng không còn cách nào khác, ba ngày sau nhất định sẽ đưa người đến phủ.”

Lý đại nhân vừa nghe xong, hai mắt lập tức phát sáng.

“Đa tạ Triệu lão bản hào phóng, Triệu lão bản rộng lượng như vậy, khó trách sinh ý lại đáng kiêu ngạo.”

Vốn dĩ Lý đại nhân cảm thấy đám thương nhân rất chướng mắt, nhưng người giống như Triệu Tuân đây, cho dù có nhiều tiền cũng không đắc tội nổi.

Chỉ chốc lát sau, lập tức Trương đại nhân, Vạn đại nhân, còn có Vương đại nhân liền vây quay.

Triệu Tuân ra vẻ bất đắc dĩ, bày ra dáng vẻ nhịn đau bỏ đi những thứ yêu thích, đành phải gật đầu đáp ứng.

Lúc yến hội tan thì trời đã tối, Liên Tịch Minh biết những mỹ nhân hắn đưa cho Triệu Tuân đều chuyển giao các đại thần khác thì sắc mặt khẽ biến.

“Mau mời Triệu Tuân đến!”

Ước chừng một lúc lâu sau, Triệu Tuân vẫn mang khí chất tao nhã cao quý, bình tĩnh bước đến.

“Điện hạ.”

Liên Tịch Minh nhíu mi.

“Hôm nay Triệu phủ rất náo nhiệt, Triệu huynh có phải không vừa lòng mấy mỹ nhân tri kỷ Bản điện tìm cho huynh?”

Triệu Tuân lắc đầu.

“Sao vậy, một đám người còn đẹp hơn hoa, dung mạo tuyệt sắc, người nào mà không khiến nam nhân vui vẻ?”

Liên Tịch Minh càng nghi ngờ, ánh mắt nhìn Triệu Tuân như muốn tìm tòi nghiên cứu.

“Là Triệu mỗ cô phụ ý tốt của Điện hạ, thật sự mà nói cũng khó có thể mở miệng, mong Điện hạ thứ lỗi. Điện hạ ưu ái, những nữ tử này lưu lại trong Triệu phủ, căn bản không phát huy được tác dụng, Triệu mỗ vốn là một thương nhân, nếu không có Điện hạ đề bạt, Triệu mỗ nào có hôm nay, đành phải thay Điện hạ cống hiến sức lực một chút.”

Rõ ràng là lời nói a dua nịnh hót, không biết vì sao, từ miệng Triệu Tuân nói ra lại không có cảm giác đáng khinh một chút nào, nhưng trong đáy mắt chưa vẻ xấu hổ để cho Liên Tịch Minh nhìn thấy.

Liên Tịch Minh nghe vậy, sự tìm tòi trong mắt cũng tan đi, bỗng nhiên nhớ tới lời đồn đãi này.

Khó trách nhiều ngày như vậy, không ngủ với một cô nương nào, hóa ra là còn có ẩn tình này.

Khóe miệng Triệu Thất giật mạnh, không hiểu vì sao, chủ tử của hắn lại tự hắt nước bẩn lên người mình.

Rõ ràng là Gia nhà hắn đang tự bê đá đập chân mình, lại còn nói cho người khác, làm cho người ta thương xót.

Trên đời này, cũng chỉ có Triệu Tuân lúc lừa dối người ta mà lại ra vẻ nghiêm túc đến thế.

“Là Bản điện hiểu lầm, ý tốt của Triệu huynh Bản điện hiểu được, trở về Bản điện sẽ sắp xếp một đại phu xem giúp Triệu huynh.”

Liên Tịch Minh muốn thử, nếu là sự thật, chắc chắn trọng dụng Triệu Tuân.

“Đa tạ Điện hạ.”