Trùng Sinh Chi Quý Nữ Độc Phi

Chương 75: Thiếu một sư phụ dạy võ công

Phạm thị mở miệng thở dốc, nhìn Tiêu Nguyên, nhíu mày, lại nhìn sắc mặt âm trầm của Lão phu nhân, nghĩ rằng, ngày đầu tiên trở về cũng không muốn làm Lão phu nhân bực tức.

“Vâng, nhi tức đi trước.”

Trên mặt Phạm thị không có biểu hiện không kiên nhẫn, cung kính lui xuống.

Lão phu nhân đau lòng nhìn Tiêu Nguyên.

“Tiểu cửu, con yên tâm, tổ mẫu nhất định sẽ không bạc đãi con.”

“Tổ mẫu, người nói cái gì vậy, ánh mắt tiểu cửu sao có thể thiện cận như vậy, chỉ cần tổ mẫu ngày ngày vui vẻ, cho dù tiểu cửu không gả cũng không sao.”

Tiêu Nguyên ôm lấy cánh tay Lão phu nhân, xuất ra toàn bộ chiêu thức mới khiến Lão phu nhân vui vẻ trở lại, hết sức đau lòng Tiêu Nguyên.

“Con còn nhỏ tuổi mà đã có thể nghĩ thoáng như thế, chỉ sợ có người tâm tư quá lớn, sau này là phúc hay họa không nói trước được, chỉ cần không gây tai họa cho Tướng phủ, không bôi nhọ Tiêu gia, ta liền a di đà phật cám ơn bồ tát.”

Lão phu nhân thở dài, trong giọng nói tràn đầy ân hận, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Đúng lúc này, Hữu tướng đi vào, liếc mắt nhìn Tiêu Nguyên, cười nói.

“Nghe nói Thái Hậu còn tán thưởng con? Con còn có thể giữ lại kim bài?”

Tiêu Nguyên lập tức bày ra dáng vẻ đắc ý.

“Đúng vậy, tiểu cửu là nữ nhi của phụ thân, sao có thể để phụ thân mất mặt được, chẳng qua Thái Hậu thật bất công, tuyệt không có ý thương xót Khánh Nhạc.”

Tiêu Nguyên bĩu môi, Hữu tướng tức giận trừng mắt nhìn Tiêu Nguyên.

“Bớt tâng bốc đi, còn nữa, Thái Hậu là người để con tùy ý muốn nói gì thì nói sao?”

Tiêu Nguyên lè lưỡi, im lặng.

“Lần này, tiểu cửu thể hiện rất tốt, nên thưởng!”

Lão phu nhân lên tiếng làm chủ, Hữu tướng không lên tiếng, xem như thừa nhận.

“Tổ mẫu, xiêm y trang sức của tiểu cửu cũng không thiếu, chỉ thiếu một sư phụ luyện võ.”

Tiêu Nguyên thấy thế, chủ động ôm lấy tay Lão phu nhân, nhẹ nhàng lắc lắc, dung nhan kiều diễm như hoa, lắc đến Lão phu nhân không mở mắt nổi.

“Hài tử này, các cô nương khác đều học cầm kỳ thư họa, thi từ ca phú, con thì ngược lại, lại đi học võ làm gì, chuyện này không thể được.”

Lão phu nhân lắc đầu, bà quyết tâm bồi dưỡng Tiêu Nguyên trở thành thục nữ, tiểu thư khuê các, hào phóng tự nhiên, nói năng tao nhã, đó mới là tiêu chuẩn.

“Tổ mẫu, người nhìn một cái, lần trước Liên Tịch… Tam Hoàng tử dễ dàng bóp cổ tiểu cửu suýt chết, còn lần này nữa, nếu không phải phụ thân cứu tiểu cửu, chỉ sợ tiểu cửu không gặp được tổ mẫu nữa.”

Tiêu Nguyên bày ra dáng vẻ sợ hãi đáng thương tội nghiệp khiến Lão phu nhân mềm lòng, nóng vội đáp ứng nàng. Hữu tướng không kịp ngăn cản.

Tiêu Nguyên cười hai mắt cong cong.

“Đa tạ tổ mẫu.”

“Tiểu cửu, không được làm loạn!”

Hữu tướng nghiêm mặt.

“Dù sao tổ mẫu cũng đã đáp ứng, tiểu cửu nhất định sẽ học thật tốt.”

Tiêu Nguyên mặt dày cười, Hữu tướng bị nàng nói đến á khẩu, liên trừng mắt nhìn vài lần.

“Học chút công phu cũng không sao, không mong có thể hành tẩu giang hồ, đến lúc cấp bách có thể bảo vệ bản thân, tổ mẫu đã đáp ứng thì sẽ không đổi ý, sau này nếu tiểu cửu học không đến nơi đến chốn, tổ mẫu có thể xử phạt gấp bội.”

Lão phu nhân khuyên bảo Hữu tướng, lại dặn dò Tiêu Nguyên.

“Tổ mẫu yên tâm, tiểu cửu hiểu được.”

Hữu tướng bị tức không còn cách nào khác đành phải khoát tay.

“Tính tình của con phải bớt phóng túng một chút, nhất là Cẩn Thục Công chúa bị biếm làm Huyện chủ, ghi hận trong lòng, còn có chỗ Thái Hậu, thời gian này chú ý một chút, đừng để bị tính kế, đến lúc đó muốn khóc cũng không khóc nổi.”

Tiêu Nguyên gật đầu.

“Bà ta bị biếm làm Huyện chủ đâu liên quan gì đến con, ai kêu bà ta phóng túng quá mức, bị bách quan dâng tấu buộc tội, còn có Thượng thư Thị lang kia, đáng đời.”

Hữu tướng thấy dáng vẻ nàng đầy căm phẫn, không khỏi cười yếu ớt.

“Vị trí Hình bộ Thị lang hiện tại bị khuyết thiếu, tiểu cửu cho rằng nên sắp xếp như thế nào?”

Tiêu Nguyên biết Hữu tướng đang thử thách nàng, đảo mắt một vòng.

“Tất nhiên là người của Hoàng Thượng.”

“Vì sao? Hình bộ Thị lang ngay dưới Hình bộ Thượng thư, có thể để phụ thân sử dụng, chẳng phải tốt hơn sao?”

Hữu tướng buông chén trà, bỗng nhiên hứng thú, vốn dĩ ông cũng chỉ thuận miệng hỏi thôi, không nghĩ rằng Tiêu Nguyên lại nói trúng ý nghĩ trong lòng, chẳng lẽ là may mắn?

“Phụ thân, nữ nhi đã đắc tội Thái Hậu, nếu Hoàng Thượng đã nhúng tay vào giáng chức Công chúa, chắc chắn là có ý muốn đoạt lấy vị trí kia, đã có thể biếm cũng có thể thăng, nếu xếp người của phụ thân vào đó sẽ khiến Hoàng Thượng không vui.”

Tiêu Nguyên chậm rãi nói.

“Nếu Hoàng Thượng liên thủ với Thái Hậu, phụ thân đơn độc một mình, tam phương rơi vào thế không cân bằng. Chi bằng đẩy Hoàng Thượng lên trước thì rất có thể Thái Hậu sẽ truy cứu chuyện Hoàng Thượng xuống tay với Huyện chủ. Cho nên, nữ nhi cảm thấy so với việc chọc giận hai người, cho hai người một cơ hội tốt cùng coi phụ thân là địch, chi bằng phụ thân tạm thời buông tay, không cho hai người đó có cơ hội này.”

Hữu tướng có chút kinh ngạc.

“Vì sao lại nói như vậy?”

Ngay cả Lão phu nhân cũng nhìn Tiêu Nguyên, muốn nghe xem nàng có thể nói thêm gì.

“Bởi vì Hoàng Thượng và Thái Hậu bất hòa.”

Tiêu Nguyên nói.

Mặt Hữu tướng hơi vặn vẹo.

“Nói nhảm, dám nói lung tung, trở về lập tức sao chép tĩnh tâm kinh một trăm lần cho ta!”

Tiêu Nguyên hơi giật mình, Lão phu nhân cũng không hiểu ra làm sao, đang êm đẹp Hữu tướng lại thay đổi sắc mặt, nhưng không lâu sau, Lão phu nhân liền hiểu rõ, hướng về phía Tiêu Nguyên khoát tay.

“Con đi về trước đi, sau này tổ mẫu sẽ tìm sư phụ cho con.”

Tiêu Nguyên gật đầu, nàng cũng có thể đoán được ý của Hữu tướng là không muốn nàng bị kéo vào vòng tranh đấu.

“Tổ mẫu, phụ thân, tiểu cửu cáo lui.”

Tiêu Nguyên đi rồi, Hữu tướng thở dài, trong ánh mắt lại tràn đầy vui mừng.

“Quả thật tiểu cửu đã trưởng thành rồi.”

Lão phu nhân gật đầu.

“Đúng vậy, trí tuệ sắc sảo, không tranh không đoạt, còn có một trái tim thuần khiết, làm cho người ta không muốn thiên vị cũng khó.”

Không biết Tiêu Nguyên làm thế nào mà lấy được phương thuốc, trị mất ngủ cho Lão phu nhân, mỗi khi ăn cơm đều dỗ Lão phu nhân, vô cùng kiên nhẫn. Không giống mấy người trong phủ, miệng lưỡi láu lỉnh, đều có mục đích riêng, Lão phu nhân nhìn thấy lại phiền lòng.

Hữu tướng biết Lão phu nhân nói đến Tiêu Nhược.

“Mẫu thân, toàn bộ trong phủ do người làm chủ, người nào có làm gì được người sao.”

“Ta sợ có một số người có dã tâm, âm thầm tính kế, lòng tham quá mức, chỉ thấy cái lợi trước mắt, nhất thời đắc ý mà quên mất thân phận của mình, đừng làm liên lụy Tướng phủ mới đúng, miễn các cô nương sau học theo, như thế mới tốt.”

Lão phu nhân không muốn nhìn thấy Tiêu Nhược, nhìn liền phiền.

“Mẫu thân, trở về con sẽ xử lý tốt việc này, Hoàng Thượng đã mở miệng…”

“Ý của ta, Tướng gia hiểu rõ là được, về phần khác, Tướng gia cảnh cáo là được.”

Lão phu nhân thở dài, đều do Tiêu Nhược không tốt, làm Tướng phủ mất hiết thể diện, Lão phu nhân buồn phiền.

Chẳng qua nghĩ lại, may mắn Tiêu Nhược không phải Tiêu Nguyên, này nếu gả cho Tam Hoàng tử, sau này đến lúc khó chịu, Lão phu nhân sẽ luyến tiếc.

“Tốt rồi, chuyện triều đình ta không hiểu nhưng quy củ không thể phế bỏ, chuyện của hồi môn, Tướng gia nhìn thế nào tốt thì làm đi.”

“Vâng, con đi tìm Phạm thị ngay.”