Sau Khi Mắc Bẫy Ta Bị Điên Phê Công Chà Đạp Ngày Đêm

Chương 21: H

Bàn tay của người đàn ông giữ chặt lấy eo Đàn Linh, không cho cậu cơ hội giãy giụa. Alpha vừa làʍ t̠ìиɦ kịch liệt vừa khẽ hỏi.

Giọng nói vốn tao nhã của hắn bỗng trở nên vặn vẹo, như lộ ra sự tăm tối độc ác khiến người khác kinh sợ.

“…”

Nước mắt ầng ậng trong mắt Đàn Linh, tử ©υиɠ bị dươиɠ ѵậŧ xâm nhập khiến cậu rơi nước mắt, cậu cố sức nhẫn nhịn, thịt mềm trong miệng huyệt lại thích ứng rất tốt, tự mυ'ŧ gậy thịt vào, nhấm nuốt như hải quỳ.

Khi rút ra, miệng huyệt bị mài ngứa đến nỗi nước chảy đầm đìa, mặt Đàn Linh đỏ bừng khó chịu, nhưng rồi không tránh được phản ứng sinh lý của Omega chuyên dành cho việc làʍ t̠ìиɦ. Cậu trợn tròn mắt, ngón tay bấu chặt cơ bắp trên lưng người đàn ông.

Lối vào mềm mại chật hẹp bị dươиɠ ѵậŧ như dụng cụ tra tấn nhồi đầy hết lần này tới lần khác, rốt cuộc Đàn Linh không nhịn được nữa, giải phóng pheromone ra.

Hương đầu của mùi hồng trà nhàn nhạt tràn ngập trong không gian, sau đó là khí tức ngọt ngào, hai pheromone giao hòa với nhau khiến người ta ngây ngất.

Người đàn ông kêu rên như than thở, lại như cảm giác thỏa mãn ngắn ngủi, hoặc là ham muốn chiếm dục mãi mãi không thỏa mãn được. Hắn hít sâu một hơi trong không khí, hôn cắn lên sau gáy của Đàn Linh bằng răng nanh với vẻ hài lòng, động tác trên eo càng trở nên điên cuồng.

“…Cuối cùng cũng bắt được em.”

Alpha nằm trên người cậu, cánh tay cường tráng của hắn giữ chặt lấy người Đàn Linh, giọng điệu thân mật nhưng hành động lại rất thô bạo.

Hắn ngậm lấy tuyến thể mà chưa vội cắn, hệt như đang đe dọa. Người đàn ông ra sức cắm rút vào hậu huyệt của Omega, nước da^ʍ bắn ra bốn phía theo động tác của dươиɠ ѵậŧ, xối lên qυყ đầυ, tỏa mùi tanh ngọt, vô cùng gợϊ ȶìиᏂ.

Dươиɠ ѵậŧ ma sát vào hoa đế, cả hậu huyệt bắt đầu có cảm giác ngứa ngáy tê dại. Đàn Linh hít một hơi, người đàn ông kề sát vào người cậu, chợt nghe thấy tiếng nghẹn ngào, không biết là cậu sung sướиɠ hay đau đớn.

Đàn Linh cao gầy hơn Omega bình thường một chút, nếu cậu đeo kính đen ra đường, che gương mặt xinh đẹp kia đi, có nhiều lắm sẽ bị nhầm thành Beta nam. Bờ lưng rộng lớn của Alpha có thể che khuất cả cậu, Đàn Linh bị gói gọn trong l*иg ngực của người đàn ông, bị vò cuộn thành một cục như bông, khiến cậu có ảo giác mình trở thành vật sở hữu trong lúc mơ hồ.

“Đừng, đừng cắn…”

Đàn Linh nghẹn ngào lắc đầu như bảo vệ chút trinh tiết cuối cùng, cậu định nghiêng đầu tránh ra không cho hắn cắn vào tuyến thể.

Cái cổ trắng nõn mảnh khảnh của cậu đã đỏ bừng lên, yết hầu yếu ớt nhấp nhô, hành vi tránh né làm cho Alpha nheo mắt.

“Là của tôi.”

Nói xong, Alpha cúi người cắn mạnh vào chỗ thịt mềm kia, răng cắm vào sâu trong thịt.

Tuyến thể bị cắn…

Đầu óc Đàn Linh trống rỗng, ngón chân co quắp mất kiểm soát.

Trong nháy mắt, tất cả những mùi hương trên thế giới này đều biến thành mùi pheromone mùi rượu mạnh, trầm hương đen của Alpha, nóng rực như thiêu đốt. Nhưng thứ đầu tiên mà Đàn Linh ngửi được không phải là mùi hương như hormone mà là cảm giác nổ tung nào đó, hệt như linh cảm, vượt qua khứu giác, nhanh chóng chạm tới một khu vực nhất định trong đầu cậu. Đầu óc Đàn Linh chấn động, toàn thân bị bao phủ, càn quét.

Sóng nhiệt dồn dập bị thúc giục mau chóng tràn lên, trong huyệt ẩm ướt như thể khoang sinh sản tiết ra dịch, cửa khoang mở ra, con ngươi Đàn Linh giãn to, hai mắt đăm đăm.

Nghe tiếng thở dốc của cậu, người đàn ông khẽ dừng lại, hắn lật người Đàn Linh lại, cẩn thận nhìn gương mặt mất khống chế vì cao trào của cậu.

Ánh sáng như những vì sao vỡ vụn chiếu vào mắt Omega, thân thể trắng tuyết cao gầy căng cứng như dây cung. Nước mắt, mồ hôi khiến làn da trên cổ ướt sũng, khiến Đàn Linh diễm lệ hơn bình thường, nhưng cũng đã như tan vỡ. Cậu hệt như kem bơ trên mặt biển, rồi lại giống bình hoa thủy tinh đầy nguy cơ ở góc bàn. Cậu bị kéo căng tới cùng cực, hệt như đóa hoa quỳnh nở rộ, khiến người ta có cảm giác vỡ vụn, đẹp đến độ như ảo giác lướt qua trong chớp mắt.

Cuối cùng hình tượng lạnh nhạt xa cách cũng bị đánh nát, nhuốm màu tìиɧ ɖu͙©.

Ở nơi khuất sáng, người đàn ông lẳng lặng nhếch môi mỉm cười.

Hai chân mở rộng của Đàn Linh khẽ run lên hệt như đang lao xuống tàu lượn siêu tốc, cậu đang nằm nhưng lại có cảm giác mình rơi tự do vào bóng tối. Tim cậu đập loạn xạ như sắp nhảy ra ngoài. Cuối cùng dươиɠ ѵậŧ cực lớn của Alpha đã phá vỡ cửa khoang sinh sản của cậu, thắt nút, cảm giác đau khi thắt nút nhỏ hơn những gì Đàn Linh nghĩ, chỉ có cái nóng rực lấp đầy từ bàn chân tới đầu tim. Người cậu như một vũng chuyện bị tan chảy, bị hoàn toàn chiếm hữu.

Lúc này, Đàn Linh ngửi được mùi hương cuối trong pheromone của hắn.

Mùi hơi hăng, còn có một chút cay nhẹ như một loại nhiên liệu nào đó.

“Đây là mùi gì?” Đàn Linh hoang mang hỏi.

Alpha khẽ dừng lại rồi nói, “Cỏ đàn la thi hoắc.”

“Cái gì?”

“Đàn trong tên em.” Người đàn ông nói rất chậm, “Chúng nó rất ít, sinh trưởng ở vài vách đá của những ngôi sao nóng.”

Hắn cúi đầu nắm lấy ngón tay của Đàn Linh, rồi hôn lên.

“Sao nào, có phải chúng ta có duyên phận lắm không nào?”

Alpha ngắm nghía vẻ mặt sau khi cao trào của Omega, trêu chọc cậu.

“…”

Đàn Linh chẳng muốn nói gì, cậu không phải người thích mắng to, nhưng lúc này khó mà nén được ghét bỏ. Cậu quay đầu không muốn nhìn vẻ mặt của người đàn ông.