Sau Khi Mắc Bẫy Ta Bị Điên Phê Công Chà Đạp Ngày Đêm

Chương 20: H

Vì thiếu oxy nên tầm mắt của Đàn Linh trở nên mơ hồ, bỗng nhiên, dươиɠ ѵậŧ trong miệng cậu lại chợt trào ra dịch đυ.c.

Cậu hít sâu một hơi, vô thức nhắm mắt lại, suy nghĩ bị cưỡng ép kéo về thực tại.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh tưởi nồng nặc dính đầy trên khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp của mỹ nhân, tóc tai rối bời, mặt mũi dính nhớp, thậm chí còn có một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính vào miệng mũi cậu.

Dịch trắng chảy xuống theo những đường nét xinh đẹp trên gương mặt cậu, Đàn Linh còn chưa hoàn hồn thì lại bị người đàn ông đẩy ngã xuống giường, bị ép kéo giạng hai chân ra.

“Vì em phân tâm nên đây sẽ là hình phạt.”

Giọng nói ác liệt của Alpha vang lên.

“A… ư…”

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn trên mặt khiến Đàn Linh cảm thấy nhục nhã, cậu nôn khan ghét bỏ, cái eo mảnh khảnh căng cứng, lại bị người đàn ông siết chặt cổ họng ép cậu làm động tác nuốt vào.

Alpha vuốt ve chiếc cổ nhỏ mà hắn có thể bóp trọn chỉ trong một tay với vẻ mặt gợϊ ȶìиᏂ, hắn khẽ chạm vào yết hầu của cậu, giọng điệu lại vô cùng cương quyết.

“Nuốt vào.”

Hắn véo mạnh vào đùi trong của Đàn Linh, nơi có đường cong thon dài và thịt mềm gây cảm giác có thịt, mặc dù hắn véo không mạnh nhưng vì nơi này ở gần chỗ riêng tư nhạy cảm, nên thân thể Đàn Linh khẽ run lên.

Alpha đã bắn một lần nhưng hai túi tinh bên dưới vẫn còn nặng trịch, không biết đã trữ bao nhiêu tinh. Bộ phận nhạy cảm của Đàn Linh đã bị hai bàn tay to vỗ về vuốt ve, phát ra tiếng nước ướŧ áŧ nhớp nháp rất kịch liệt.

“Sao em lại dâʍ đãиɠ như thế?”

Đàn Linh thở hổn hển, cậu không thể phản bác lời chỉ trích ác liệt này, đầu óc cậu choáng váng, eo nhỏ và tứ chi tê tái vì pheromone do alpha liên tục tiết ra. Cảm giác bất an lớn lao và ham muốn tìиɧ ɖu͙© bị gợi lên dễ dàng đan xen vào nhau. Tuy hành động của người đàn ông này khiến cậu không thể chịu được, nhưng hắn đã đạt được mục đích, hắn thành công cướp được tất cả sự chú ý của cậu.

Bàn tay của người đàn ông thon dài rắn chắc, hệt như một nghệ sĩ dương cầm máu tanh đang chơi đàn trên da, hắn nắm lấy cậu nhỏ non nớt của Omega, nhẹ nhàng cọ lên nơi ướt sũng bên dưới của Đàn Linh.

Cảm giác khi tự sướиɠ và được lòng bàn tay nóng lực an ủi hoàn toàn khác hẳn, đối phương dễ dàng chiếm lấy ưu thế thống trị, nhiệt độ và mờ ám hệt như cái bấc lửa, chạy lung tung trên da thịt của Đàn Linh, khiến cậu có cảm giác mình đang tan chảy, rồi lại như thiêu đốt cả cơ thể cậu.

Đây là bàn tay đã từng gϊếŧ nhiều người như thế… có lẽ là cầm dao đào lên hoặc là kiểm soát tay lái… Đàn Linh không thể khống chế được suy nghĩ của mình, tư duy của cậu bị nhiệt độ cao quấy nhiễu, ngay cả chớp mắt cũng rất nặng nề. Hiện giờ hai bàn tay này đang tách thịt mềm căng mọng ra, gảy nhẹ lên hoa đế.

Alpha cúi đầu nhìn cậu, trong lúc khó thở cách cái chết không xa, thân thể của người thanh niên xinh đẹp căng cứng, trên gương mặt trắng tuyết ửng lên sắc hồng nhạt, hàng mi dày cong rủ xuống mi mắt, tạo thành cái bóng mờ trên gương mặt lạnh nhạt kia. Thân thể tuyệt vời với những đường nét đẹp đẽ ửng hồng loang lổ, nhìn có vẻ trắng nõn yếu ớt, say đắm lòng người.

Mồ hôi mỏng rịn ra thân thể của mỹ nhân đang nằm trong vòng tay trói buộc của hắn, như bị phủ một lớp sương mù dưới vầng sáng mỏng manh, hệt như Aphrodite trong bức tranh sơn dầu.

Trong lúc chờ đợi sự trừng phạt hung ác, Omega luôn cao cao tại thương lại lộ ra vẻ bàng hoàng sợ hãi bối rối hiếm có, mặc dù cậu đã kìm nén rất tốt nhưng bờ môi mím chặt và quai hàm căng cứng chứng tỏ nội tâm của mỹ nhân cao quý này đang không thể chịu được.

Hình như biểu cảm yếu ớt như thế chưa từng xuất hiện trên mặt Đàn Linh, lúc này đôi mắt nâu sẫm lạnh nhạt của cậu đã trống rỗng.

Dù là thế, cậu cũng không muốn xin tha.

Một người yếu thế, một mỹ nhân cho rằng mình sắp bị trừng phạt.

Có lẽ là vì phản ứng sinh lý nên gò má lạnh nhạt thường ngày cũng ửng chút hồng nhạt. Loại tương phản này cùng với cái đẹp bùng nổ khiến lòng của bất kỳ ai cũng phải sục sôi, như có nghìn vạn đám mây đen đang chuyển động, đồng thời sinh ra khát vọng hủy diệt và bảo vệ.

“Anh…”

Đàn Linh còn chưa nói xong, mắt cá chân mảnh mai của cậu đã bị bàn tay to túm lấy một cách dễ dàng.

Giây tiếp theo, Alpha cúi người, bả vai rộng lớn của hắn che khuất nguồn sáng duy nhất trong phòng.

Người đàn ông vừa cắn vào một bên cổ nhỏ của Đàn Linh, vừa nhấc dươиɠ ѵậŧ đâm sâu vào hậu huyệt mềm mại, như muốn hoàn toàn đâm thủng mỹ nhân đang nằm bên dưới người mình.

“Không!”

Đàn Linh quát to hoảng hốt, hệt như một con dê mẹ bị mổ bụng trong buổi hiến tế.

Thân thể tê dại, đau đớn như bị bổ ra, dù cậu đã là Omega trưởng thành, dù miệng huyệt đã chảy đầy dịch nhầy, nhưng không biết là do người kia quá to hay là hắn cố ý, trước mắt Đàn Linh tối sầm. Cậu bấu chặt lấy tấm trải giường nhăn nhúm như muốn rỉ máu, cắn lên cánh tay rắn chặt của Alpha, dù chỉ có dấu răng nhưng cũng đã coi như gắng gượng để lại dấu vết báo thù.

Cậu gào to nhưng người đàn ông vẫn phớt lờ cậu đi, tiếp tục cắm rút. Dươиɠ ѵậŧ hoàn toàn đâm vào trong, ra sức chinh phạt hệt như muốn cᏂị©Ꮒ lỏng cái huyệt non mềm kia. Dù chỉ mới bắt đầu nhưng qυყ đầυ to lớn gần như đã ma sát vào khoang sinh sản.

“Chắc không phải tên Alpha tên là David kia cũng tới đây chứ?”