Sau Khi Mắc Bẫy Ta Bị Điên Phê Công Chà Đạp Ngày Đêm

Chương 19: H

Trước khi Omega nam sinh sản, tuyến vυ' sẽ không hiện rõ ràng, bầu vυ' của Đàn Linh đã có hình dạng rõ ràng, rất bắt mắt giữa khung xương gầy mảnh. Bầu vυ' khẽ nhô lên đang run rẩy kịch liệt, hai đầṳ ѵú non nớt hồng hào đang dần đứng thẳng run run vì thân thể bị sờ mó.

Trông cậu như một quý tộc nam giới cao quý lạnh lùng, nhưng chỉ cần cởϊ qυầи áo ra thì cũng chỉ là Omega mê hồn điển hình thôi, eo nhỏ mềm mại mảnh khảnh, xuống dưới nữa thì là mông thịt cong mẩy đẫy đà.

“Vểnh lên nhanh như vậy à.”

Alpha phớt lờ động tác giãy giụa của Đàn Linh, ngắm nghía đầṳ ѵú của cậu một lúc rồi giơ ngón tay đè lên núʍ ѵú rồi vân vê.

“Ư… đừng mà…”

Đầu ngón tay của người đàn ông cực kỳ thô ráp, còn có vết chai và vết sẹo đan xen, như thể hắn đã rèn luyện quanh năm suốt tháng hoặc những gì tương tự, càng khiến Đàn Linh xác nhận chắc chắn người này là sát thủ được phái tới.

Cảm giác đầu ngón tay thô ráp di chuyển đảo quanh đầṳ ѵú vô cùng mãnh liệt, khiến Đàn Linh co quắp cuộn mình lại trong sự xấu hổ ê chề.

Thân thể cậu chưa từng bị ai chạm vào chứ đừng nói là một Alpha, ngoài kinh ngạc ra thì cậu còn sợ hãi hơn.

…Hai bàn tay từng gϊếŧ Ngải Khắc và Thập Điền đang làm bậy bừa bãi trên người cậu.

Hệt như giấc mộng xuân kia đã thành hiện thực, nhưng bây giờ hoàn toàn không có cảm giác mông lung mơ hồ như có một lớp màn che mỏng trong mơ. Hình ảnh của hung thủ và kẻ bám đuôi dần hòa thành một, chỉ có sự kiểm soát chân thật nhất khiến cậu choáng váng, vô thức bày ra tư thế phòng thủ.

Sắc mặt cậu đỏ ửng, định cắn cổ tay người đàn ông, nhưng hắn lại có thể tháo khớp cằm cậu một cách dễ dàng.

“!”

Nước mắt sinh lý đong đầy trong đôi mắt xinh đẹp của mỹ nhân, cậu không còn sức cắn người, nước bọt chảy ra từ khóe môi.

Người này thật sự bắt đầu bạo hành, Đàn Linh lập tức tái cả mặt.

Rõ ràng là cậu chưa từng chịu cơn đau cường độ thấp như thế này, tất cả những lời nói cứng rắn của cậu đều chỉ để ngụy trang bên ngoài, người cậu yếu ớt đến mức có thể tan trong lòng bàn tay, làn da trắng nõn lại rất nhạy cảm, chỉ cần ấn mạnh là sẽ đỏ.

Trong lúc giãy giụa điên cuồng, hai ngón tay với khớp xương rõ ràng nhét vào giữa hai cánh môi, cắm rút mô phỏng động tác giao hợp.

“Ưm a a…”

Ngón tay đùa giỡn môi răng yếu ớt của cậu, thô lỗ tàn bạo hệt như đang cᏂị©Ꮒ một cái huyệt lỏng lẻo, những ngón tay liên tục cắm rút không ngừng, khiến nước bọt của Đàn Linh chảy ra càng nhiều, chỉ bạc tràn ra khóe môi.

Người đàn ông chưa từng rời mắt khỏi cậu, nhìn vào ánh mắt kinh ngạc của Đàn Linh, hắn nở nụ cười hứng thú.

“Xinh đẹp thật, tôi có hơi không nỡ đây này.”

Hắn liên tục thốt ra những lời khen ngợi, rồi mau chóng rút ngón tay đi, thay bằng bộ phận thô to hơn.

Hắn cởϊ qυầи xuống một đoạn, lộ ra múi cơ bụng săn chắc sau lớp áo sơ mi, cứ thế, dươиɠ ѵậŧ được thả ra đối diện với mặt của Đàn Linh.

Dươиɠ ѵậŧ này rất phù hợp làm tiền vốn cho Alpha, gần như không khác gì hung khí thô to sưng lớn. Gân xanh trên thân dươиɠ ѵậŧ co giật, màu sắc không đậm nhưng qυყ đầυ cực đại đã căng phồng đỏ tươi, chứa mùi xạ hương tanh nồng đặc trưng của giống đυ.c, gần như là sắp chạm vào bên má cậu.

!

Hàng thật còn to hơn trong tưởng tượng.

Nỗi nhục như đột nhiên bị tát một lát, hai má Đàn Linh đỏ ửng.

Cậu cố sức tránh né thứ kia nhưng lại bị hắn giữ chặt lấy sau gáy, người đàn ông khẽ cười, không cho cậu nhiều thời gian mà đã luồn tay vào tóc cậu. Tay hắn dần siết chặt, cái miệng không thể khép lại của Omega bị ép đón lấy gậy thịt kia, gậy thịt bắt đầu cắm rút thô bạo trong miệng cậu.

“Ưm… ưm ưm…”

“Sau này em còn phải ăn, phải làm quen mới được.”

Giọng điệu của hắn rất bình tĩnh, thậm chí là dịu dàng một cách quái dị, động tác chẳng hề nhẹ nhàng mà là vô cùng hung hãn, hắn giữ chặt lấy cái gáy mảnh khảnh của Omega mà cắm rút.

Miệng bị coi là mũ dươиɠ ѵậŧ, gậy thịt nóng rực đè lên cổ họng nhỏ hẹp của Đàn Linh, mùi tanh nồng của giống đực tràn khắp chóp mũi.

Mùi vị mằn mặn dần lan tỏa trên môi lưỡi, tư thế nhục nhã khiến hai mắt Đàn Linh tối sầm. Dù khi bị hôn lên vành tai thì cậu đã mơ hồ đoán được người này sẽ nhân cơ hội sỉ nhục mình bằng cách nào, nhưng khi mọi chuyện thật sự xảy ra, trên mặt cậu vẫn đỏ bừng vì xấu hổ nhục nhã.

Cậu giương mắt lên, nhìn Alpha bằng ánh mắt ướt sũng.

Con ngươi của người đàn ông này rất đặc biệt, ở giữa là một vòng tròn màu vàng kim, nếu bị hắn nhìn chăm chú, sẽ có cảm giác đó là chất vô cơ, hệt như một con thú hoang lạnh lẽo hoặc là máy móc nào đó.

Ánh mắt này..

Một cảm giác quen thuộc mơ hồ dâng lên trong tim Đàn Linh, nhưng cậu không tìm được manh mối gì chính xác từ biển ký ức.

Ác mộng còn dữ dội hơn những gì cậu nghĩ, vì nó liên quan đến tìиɧ ɖu͙©, thậm chí là còn có sự mờ ám khó thở. Nhịp thở của Đàn Linh dần dồn dập theo động tác của hắn, vì không thở được nên nước mắt thấm ướt cả hàng mi của cậu, mí mắt sưng lên thành màu ngọc trai hồng nhạt.

Có lẽ là vì giảm bớt nhục nhã cho mình, Omega dần thả trôi suy nghĩ về nơi xa.

“Sau này còn phải ăn…”

Đầu óc cậu vẫn còn trống rỗng vì khϊếp sợ, hắn sẽ không gϊếŧ cậu nhanh như thế…