Lâm Huyền thầm cảm thấy may mắn thay, vốn dĩ hắn còn tưởng rằng linh hồn của mình đã rất mạnh rồi.
Mặc dù không thể đọ sức với Hoang Long, nhưng trong trường hợp Hoang Long không tự mình tìm đến, chỉ cần Hoang Long vô tình phát ra hồn lực thôi, hắn hoàn toàn có thể chống lại.
Nhưng trên thực tế, nếu không có Bạch Linh Nhi cắn hắn một cái, chỉ sợ là hắn đã ngã xuống rồi.
"Thật là một hồn lực kinh khủng!"
Hắn liếc nhìn Bạch Linh Nhi trong lòng ngực mình, ánh mắt Bạch Linh Nhi trong veo vắt, dường như hoàn toàn không hề bị ảnh hưởng gì cả.
Hắn thầm nghĩ trong lòng: "Rốt cuộc thân thế của Bạch Linh Nhi là loại yêu thú gì vậy nhỉ? Dường như hồn lực của Hoang Long cũng không thể ảnh hưởng tới nó."
Lâm Huyền thầm hỏi, nhưng trong tình huống khẩn cấp thế này, không phải thời gian để nói chuyện phiếm.
Lâm Huyền ôm Bạch Linh Nhi đi đến hòn đảo giữa lòng hồ, hòn đảo được bao quanh tứ phía bởi một sườn núi dài, ở giữa thì trũng, giống như tổ chim vậy.
Nói đúng ra đó là một cái tổ rồng!
Lâm Huyền có thể cảm nhận được, Hoang Long đang ở bên trong tổ rồng!
Hắn thi triển Thần Đạo Bộ Pháp đến cực hạn, dù sao thì Hoang Long cũng là thượng cổ xưng bá, nếu chính mình bị nó phát hiện ra, chắc chắn sẽ không thể sống sót.
Lâm Huyền quàng Bạch Linh Nhi trên cổ, sau đó leo theo sườn núi.
Hắn thò đầu ra nhìn xuống phía dưới thì thấy một con rồng rất lớn đang nhắm mắt dưỡng thần ở ngay giữa tổ rồng.
Dưới ánh trăng, cơ thể của con rồng mờ ảo nhưng vô cùng lớn, khi sáng khi tối.
Trong lòng Lâm Huyền sợ hãi.
"Linh hồn thể!"
Những sinh linh còn sống, thân thể và linh hồn sẽ hợp nhất lại làm một.
Linh hồn bị suy nhược, khi thân thể chết đi, không thể che gió chắn mưa nữa, linh hồn sẽ tiêu tán rất nhanh trong đất trời.
Trừ những linh hồn trong thời kỳ hoang dã ra, Lâm Huyền chưa từng nghe qua có người hoặc yêu thú nào có thể để linh hồn tồn tại đơn độc sau khi chết như thế này cả.
"Ngủ say từ thời thượng cổ đến nay, chắc chắn linh hồn của Hoang Long đã bị tổn hại rất lớn, vậy sức mạnh của linh hồn ở thời kì hoàng kim sẽ kinh khủng đến mức nào đây? Thật không thể tưởng tượng nổi!"
Từ trước đến nay Lâm Huyền không sợ trời không sợ đất, vậy mà lúc này trong lòng cũng cảm thấy có chút bất lực.
Nhưng Lâm Huyền cũng không có ý định bỏ cuộc, đối mặt với khó khăn mới là võ đạo!
Hắn nhìn về phía bên kia hòn đảo, theo thỏa thuận, Hoang Vương và thuộc hạ sẽ gây sự chú ý để dẫn Hoang Long ra khỏi đảo.
Tim Lâm Huyền đập càng ngày càng nhanh, hắn nín thở chờ thời khắc để ra tay.
Trước đó Hoang Vương có giao chiến với Hoang Long, nhưng đã bị đánh bại chỉ bằng một chiêu thức.
Mặc dù với sự trợ giúp của Lâm Huyền, Hoang Vương đã tăng thêm một cảnh giới, nhưng khi đối mặt với Hoang Long, chỉ sợ là không thể đấu nổi như lần trước thôi.
Không còn nhiều thời gian cho Lâm Huyền nữa!
Hắn phải vào trong tổ rồng nhanh nhất có thể và phá hủy tiên thiên bảo vật mới được!
Phía bên kia hòn đảo, xuất hiện hai bóng dáng.
Là Hoang Vương và thuộc hạ của nó!
Nhịp tim mạnh mẽ của Lâm Huyền bỗng chốc ngừng lại, tay hắn cuộn thành nắm đấm, sức mạnh bên trong cơ thể đều dồn lại ở trong hai chân.
"Bạch Linh Nhi, chuẩn bị sẵn sàng!"
"Rõ!"
Hoang Vương Châu Ngô ở phía xa nhìn Lâm Huyền một cái, khẽ gật đầu.
Sau đó, nó bộc phát hào quang mạnh mẽ của Hóa Nguyên cảnh tầng sáu ra, vung cái đuôi còn lớn hơn cả cơ thể của nó nện thật mạnh vào những ngọn núi xung quanh.
Oanh!
Sức mạnh của Hóa Nguyên cảnh tầng sáu thật đáng sợ, chỉ trong nháy mắt đã đập tan mấy ngọn núi, hàng chục những khối đá lớn đập thảng vào Hoang Long ở phía dưới núi.
Những tảng đá này, không biết bị Hoang Vương rót vào sức mạnh gì, mà khi đập mạnh vào linh hồn của Hoang Long, đã khiến cho linh hồn của Hoang Long bốc khói xanh.
Hoang Long bị đau, đột nhiên mở to mắt, ngửa thẳng lên trời thét lên tiếng vang dữ dội.
Gừ!
Hoang Long dang rộng đôi cánh, rầm rầm đứng dậy.
Rõ ràng là linh hồn thể, nhưng đôi cánh thực sự gây ra một trận gí lớn, suýt nữa đã thổi bay Lâm Huyền luôn rồi.
Hoang Long bay trên không trung, phát hiện kẻ đánh lén mình là Hoang Vương.
Nó tức giận lao thẳng về phía Hoang Vương, nhưng trống không.
Hoang Vương Châu Ngô, chúa tể tốc độ, lúc trước áp chế Hắc Phong Báo của Lâm Huyền, nhưng so với Hoang Long thì quả thật nó chỉ là trẻ con đang tập đi mà thôi.
Thủ hạ của Hoang Vương, yêu thú ở Tụ Khí Cảnh tầng tám kia cũng có tốc độ cực nhanh, nó và Hoang Vương đồng thời lao về hai phía khác nhau.
Hoang Long muốn đuổi gϊếŧ bọn họ, chắc chắn phải chọn một trong hai để đuổi theo.
Hoang long không chút do dự mà lập lực lao thẳng về Hoang Vương Châu Ngô. Cùng lúc đó, một tiếng gầm kinh trời động đất phát ra, tất cả các yêu thú to lớn bảo vệ hồ đều được gọi tới để đuổi gϊếŧ.
Lúc Hoang Long bay đi, Lâm Huyền không hề do dự mà ôm Bạch Linh Nhi nhảy thẳng vào tổ rồng.
Trong quá trình đi xuống, hắn cảm nhận được nguyên khí nồng nặc bên trong, sau khi Hoang Long rời đi, có một cánh cửa đang mở ra.
Tiến vào đáy tổ rồng, cuối cùng Lâm Huyền cũng có thể thấy tiên thiên bảo vật giúp hồi phục cơ thể của Hoang Long.
Là một đóa hoa sen màu đen, lạnh như băng, có chín cánh hoa chưa nở.
"Nguy rồi!"
Tâm trạng của Lâm Huyền khi nhìn thấy tiên thiên bảo vật không phải là vui sướиɠ, mà cảm thấy không xong rồi.
"Đài sen!"
Lâm Huyền tuyệt đối không ngờ, mình cũng có lúc gặp cửu chuyển liên thai trong truyền thuyết!
Cửu chuyển liên thai, lại còn là tiên thiên đài sen.
Tiên thiên đài sen có chín loại, một tầng, hai tầng, ba tầng cho đến chín tầng, mỗi một tầng là một đóa hoa.
Tiên thiên đài sen chỉ có một công dụng, đó chính là ngưng tụ phân thân!
Người đạt được tiên thiên đài sen, có thể chia linh hồn làm hai, linh hồn được chia ra và rót vào bên trong tiên thiên đài sen, đài sen sẽ được luyện hóa giống y hệt phân thân.
Bản thể và phân thân có chung một linh hồn, chẳng phân biệt người hay ta, dù bản thể có chết đi, phân thân vẫn có thể tồn tại.
Có thể nói là thêm một cái mạng.
Tiên thiên đài sen vô cùng cứng rắn, cứ mỗi lần tăng thêm cấp là càng cứng rắn hơn, luyện hóa ra phân thân thân thể càng mạnh mẽ.
Trong bí tịch của Thần Sơn, từng có một vị hoàng đế quyền lực vô tình có được đài sen tám tầng, phân thân được tạo ra, ngay cả ở cảnh giới vô cùng cao cũng không thể bị phá hủy.
Mà cửu chuyển liên thai, từ thượng cổ đến bây giờ, có rất ít người phát hiện ra!
Lý do Lâm Huyền hô to không xong chính là bởi vì độ cứng của cửu chuyển liên thai!
Bát chuyển liên thai khiến cho chí tôn cường giả đều phải giương mắt nhìn, còn cửu chuyển liên thai thì, phải khó đến nhường nào chứ?
Ít nhất là với Lâm Huyền và Bạch Linh Nhi, tuyệt đối không thể phá hủy!
Bạch Linh Nhi không biết rõ căn nguyên về cửu chuyển liên thai, nó chỉ há hốc thở ra một đạo khí lạnh.
Khí lạnh thổi tới bên trên cửu chuyển liên thai, nhưng ngay cả một chút băng mỏng cũng không xuất hiện.
Bạch Linh Nhi sợ hãi.
"Tại sao…Nó lại như vậy?"
Nó không tin vào chuyện bất thường đó và chạm vào cửu chuyển liên thai, kết quả là cơ thể bị bật ngược trở lại, ngã mạnh trên mặt đất.
Lâm Huyên vội vàng nhắc nhở nó: "Không cần lãng phí sức lực, chúng ta không thể phá hủy được đâu!"
Bạch Linh Nhi sốt ruột: "Vậy... Phải làm sao đây?"
Làm sao bây giờ? Lâm Huyền nghiến răng vươn tay chộp lấy cửu chuyển liên thai!
Gân xanh trên cánh tay hắn lập tức nổi lên, hắn kéo một cái thật mạnh!
Tảng đá phía dưới cửu chuyển liên thai phát ra âm thanh vỡ vụn, Lâm Huyền thật sự đã kéo đứt cửu chuyển liên thai.
"Bật ra cho ta!"
Lâm Huyền lại dùng sức, liên thai bị nhổ tận gốc.
"Xong!"
Lâm Huyền nhanh chóng thu liên thai vào trong nhẫn, sau đó ôm lấy Bạch Linh Nhi, bằng tốc độ nhanh nhất mà chạy ra khỏi hòn đảo trong hồ, rồi phóng ra bên ngoài.
Hắn vừa chạy được mấy trăm thước, một tiếng rồng gầm đầy quái dị lập tức từ phía xa vang lên,
Lâm Huyền vừa quay đầu liền thấy Hoang Long đang giương cánh lao về phía hắn với tốc độ kinh người!