Võ Đạo Đại Tông Sư

Chương 116: Sự thức tỉnh của Hoang Vương


Tận sâu trong Hoang Sơn Mạch, có hàng trăm con yêu thú xuất hiện ở hai bên, thoắt ẩn thoắt hiện như đang tìm kiếm thứ gì đó.

Con ngươi của những con yêu thú này, vì nguyên nhân nào đó đã hóa thành màu rồng nâu sẫm.

Càng đáng sợ hơn là, cảnh giới thấp nhất của một con yêu thú cũng đã là Tụ Khí Cảnh tầng một rồi.

Yêu thú trăm đầu!

Những con yêu thú trăm đầu này, đều nhận được chung một mệnh lệnh.

Đó là tìm kiếm Hoang Vương, rồi gϊếŧ chết nó!

Kể từ khi Hoang Vương bại dưới tay Hoang Long Hậu, những con yêu thú trăm đầu này bắt đầu tìm kiếm tung tích của Hoang Vương khắp trên núi.

Như thể Hoang Vương đã tan biến vào trong hư không rồi vậy.

Nhưng mà hôm lại có sự khác biệt, đó là ở chính giữa của núi hoang, xuất hiện một hiện tượng lạ.

Thời tiết, lẫn nguyên khí giữa núi non đều đang hướng về một nơi, di chuyển một cách chậm rãi.

Quan trọng hơn là, hướng chuyển động của nguyên khí khá kỳ lạ, so với hướng gió hôm nay vừa khớp đối nghịch nhau.

Đây là một sức mạnh chống lại tự nhiên!

Toàn bộ Hoang Sơn Mạch đều sở hữu sức mạnh đảo nghịch thiên nhiên, ngoại trừ Hoang Long đang điều khiển chúng ra thì cũng chỉ có Hoang Vương của trước đây mới có thể làm được.

Vào giờ phút này, yêu thú trăm đầu đang truy tìm tung tích, nó hướng về phía Hoang Vương, điên cuồng lao tới chỗ có thác nước...

Mà tất cả những việc này, Lâm Huyền lại không hề hay biết.

Hắn xoay chuyển Đạo Thần Công Pháp cấp hai tới cực hạn, rồi đi vào trong hấp thụ nguyên khí của đất trời, chuyển hóa thành nguyên khí vô cấu, hóa thành sóng lớn không ngừng đánh sâu vào trong kinh mạch đang đóng kín của Hoang Vương Châu Ngô.

Nguyên khí vô cấu vốn đã đủ mạnh, thế nhưng so với Tụ Khí cảnh và Hóa Nguyên cảnh thì lại kém hơn nhiều, thời gian đã quá một nén hương, nhưng Lâm Huyền mới chỉ đả thông được một nửa kinh mạch của Hoang Vương.

"Xem ra thăng cấp theo cảnh giới, mấy thứ dơ bẩn trong kinh mạch bị phong bế ngày càng cứng rắn hơn rồi."

"May mà ta đã luyện võ trước, đả thông toàn bộ kinh mạch và huyệt vị, nếu không sau này chắc chắn sẽ thành chướng ngại trên con đường tu luyện mất."

Nước mưa còn có thể xuyên qua đá, huống chi nguyên khí vô cấu của Lâm Huyền, giống như thủy triều sông Trường Giang vậy, không ngừng xối xuống kinh mạch của Hoang Vương.

Qua nửa nén hương, kinh mạch đang tắc nghẽn của Hoang Vương, lập tức đả thông!

"Xong rồi!"

Lâm Huyền hết sức vui sướиɠ, nhưng hắn cũng không dừng tay lại, chỉ mới đả thông được một kinh mạch mà thôi, còn không đủ cho Hoang Vương đột phá.

"Thêm một lần nữa vậy!"

Lâm Huyền tập trung vận khí, điều động nguyên khí vô cấu đánh sâu vào đường kinh mạch bế tắc thứ hai của Hoang Vương.

Nhưng bắt đầu chưa nổi nửa chén trà thì bỗng nhiên nghe được một tiếng rống giận của yêu thú.

Hắn khẽ chau mày, ở phía sau vô cùng quan trọng, không thể bị tấn công được.

Trong đầu hắn vang lên âm thanh của Bạch Linh Nhi.

"Là Hoang Long điều khiển yêu thú tới đây đó!"

Lâm Huyền thầm nghĩ trong lòng là không ổn rồi, hắn cho rằng chính mình luyện Thần Đạo Công Pháp gây ra động tĩnh quá lớn nên mới khiến kẻ địch kéo tới đây.

Có điều nếu không sử dụng đến công pháp, hắn cũng vô phương vô kế khiến cho Hoang Vương tỉnh lại.

"Bạch Linh Nhi, các ngươi nhất định phải kéo dài thêm thời gian cho ta, càng lâu càng tốt!"

"Rõ!"

Bạch Linh Nhi nhún người nhảy lên, dừng ở bên cạnh con yêu thú Tụ Khí cảnh tầng tám.

Nó thấp giọng rống lên hai câu thú ngữ, một lũ yêu thú lập tức bổ nhào về phía cửa động.

Tiếng đánh nhau lập tức vang vọng cả sơn động.

Lâm Huyền dùng nguyên khí cố bịt hai tai lại, hắn đã cảm nhận được ở bên ngoài sơn động có rất nhiều hơi thở đáng sợ.

Yêu thú trăm đầu!

Phía của Hoang Vương chỉ còn lại hai mươi ba mươi con yêu thú mà thôi, mặc dù có một phe yêu thú cường đại đạt Tụ Khí cảnh tầng tám đang canh giữ nhưng quả thật ít địch không lại nhiều, bị đánh bại chỉ là chuyện sớm hay muộn.

Lâm Huyền xuất hiện lần nữa, nhưng khi đối mặt với yêu thú trăm đầu, tuyệt đối hắn cũng sẽ không có đường thắng.

Bởi vì đang ở trong sơn động, ngay cả trốn cũng không thể.

Nếu muốn sống sót, khiến cho Hoang Vương tỉnh lại chính là biện pháp duy nhất.

Ở trước mặt một cường giả Hóa Nguyên cảnh, Tụ Khí cảnh cũng chỉ như con kiến mà thôi.

"Ta sẽ phá tiếp vậy!"

Lâm Huyền mạnh mẽ thi triển Thần Đạo Công Pháp cấp hai, nguyên khí vô cấu mỗi lúc một cuồn cuộn, không ngừng quét sạch toàn bộ kinh mạch của Hoang Vương.

Rất nhanh đường kinh mạch thứ hai cũng được đả thông!

Vốn dĩ hơi thở của Hoang Vương rất mỏng manh, đột nhiên giờ lại mạnh mẽ hơn rất nhiều, đây là chính là điềm báo trước cho sự đột phá.

"Lại một lần nữa!"

Vào giờ phút này, Bạch Linh Nhi sắp điên rồi, kẻ địch vô cùng đông, nếu không phải có thác nước ở sau sơn động không đủ rộng so với cơ thể yêu thú, mỗi lần nhảy vào cũng chỉ có một hai con thì bọn họ đã sớm bị đánh bại rồi.

Dù vậy, yêu thú bên phía Hoang Vương đã dẫn đầu tận bảy lần.

Nhưng thời gian chúng có thể kéo dài không còn nhiều nữa!

Bạch Linh Nhi ở trong lòng hét lên: "Lâm Huyền... Mau lên!"

Nó và Lâm Huyền hiểu ý nhau, Lâm Huyền cảm nhận được nó sốt ruột tới tận tim gan rồi.

"Cứ với tốc độ này, chỉ sợ Hoang Vương sẽ không tỉnh thôi."

"Phải nghĩ ra cách làm tăng cường sức mạnh của ta mới được!"

"Bí thuật!"

Lâm Huyền nghĩ tới bí thuật.

Cái gọi là bí thuật, hay còn gọi là cấm thuật, là vật tế có giá trị cao làm tạm thời nâng cấp lên kỹ năng của sức mạnh võ giả.

Ý chí của Lâm Huyền lúc này đang dần chìm vào trong Thần Sơn.

Hắn tìm cách cử động, có vô số thần khí quỷ quái ở bên trong Thần Sơn, tất cả đều là bí thuật.

Lâm Huyền tùy tiện nắm lấy một cái, một quyển sách bí tịch Huyền cấp tầng hai lập tức rơi vào giữa tay hắn.

"Bạo nguyên thuật!"

"Bạo nguyên thuật, kỹ năng thuộc Huyền cấp tầng hai, nếu phát huy kỹ năng này, trong nửa nén hương đầu có thể giúp tăng cường gấp đôi nguyên khí trong cơ thể, nửa nén hương sau người thi triển nó sẽ bị thiếu nguyên khí, ba ngày sau không thể tụ nguyên khí tiếp được.”

Tác dụng phụ của bản bí thuật này không lớn, chỉ ba ngày không thể tụ nguyên khí thôi rồi sẽ có thể trở về như người bình thường.

Lâm Huyền vô cùng bất chấp, hắn lập tức mở bí thuật ra, nhanh chóng làm theo!

Khi hắn mở mắt ra, nguyên khí trong cơ thể bỗng nhiên biến xấu!

"Bạo nguyên thuật!"

Lâm Huyền thực hiện bí thuật, dưới hông của hắn giống như con suối cuộn trào sóng mà bỗng nhiên nổ tung lên, nguyên khí vô cấu điên cuồng trào dâng.

Sức mạnh cuồn cuộn không ngừng, từ trong cơ thể của Lâm Huyền mà bùng nổ.

"Một tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái!"

Lâm Huyền dồn hết nguyên khí vô cấu đang bùng nổ trong cơ thể xuống tay, dũng mãnh đưa vào cơ thể của Hoang Vương.

Mấy thứ dơ bẩn trong kinh mạch Hoang Vương vốn vô cùng ngoan cố, nhưng chỉ trong nháy mắt đã bị đánh nát rồi!

Một cái!

Hai cái!

Ba cái!

Bốn cái!

Năm cái!

Sức mạnh của Lâm Huyền bộc phát ra, trực tiếp giải phóng sạch năm mạch tắc nghẽn bên trong cơ thể của Hoang Vương.

Khi Lâm Huyền đang tận lực nhắm mắt, Hoang Vương Châu Ngô đột nhiên mở to mắt ra, cơ thể nó phát ra một khí thế đáng sợ khó có thể miêu tả!

Khí thế này trực tiếp làm cho phiến đá dưới thân hắn tạc nứt ra.

Gầm!

Hoang Vương tê dại rống một tiếng, trong cơ thể của nó truyền đến những âm thanh như vỡ vụn ra.

Đây là âm thanh được tạo ra do kết giới của cảnh giới bị sụp đổ!

Hóa Nguyên cảnh tầng sáu!

Dưới sự giúp đỡ của Lâm Huyền, cảnh giới của Hoang Vương đã tăng lên một tầng!

Chỉ trong nháy mắt, bóng dáng của Hoang Vương Châu Ngô lập tức biến mất khỏi cái nhìn của Lâm Huyền.

Ngay sau đó, ở lối vào của sơn động, vang lên tiếng kêu không cam lòng xen lẫn tuyệt vọng của đám yêu thú.

Lâm Huyền ngồi bệt dưới đất, trong cơ thể không có cảm giác gì cả, khiến cho hắn cảm thấy vô cùng không thoải mái.

"Nguyên khí vô cấu có thể làm tan biến tác dụng phụ của linh đan, vậy tác dụng phụ của bí thuật kia, có bị triệt tiêu không?”

"Thử một lần nữa vậy!"

Lâm Huyền lại một lần nữa vận hành Thần Đạo Công Pháp, vốn dĩ nguyên khí nồng đậm đã bị tiêu tan lại được huy động lên, tràn vào trong cơ thể của Lâm Huyền.

Khi nguyên khí vô cấu tràn ngập trong kinh mạch của Lâm Huyền, hắn khẽ giật mình phát hiện, cảm giác vô lực nhanh chóng biến mất.

Hắn đã đoán chính xác!

"Nói cách khác... Bí thuật không hề bài trừ ta sao?"