Hai mắt của Tứ Tí Viên Hầu bỗng mất đi ý thức, bắt đầu trở nên đờ đẫn không còn ánh sáng.
Trong cảnh giới thứ hai của việc yêu thú hoá rồng, nó đang đột phá để lên một cảnh giới mới thì đột nhiên Lâm Huyền lại xuất hiện ngay trước mặt, một chiêu gϊếŧ chết nó!
Bỗng nhiên Lâm Huyền thở ra một hơi vô cùng đυ.c ngầu, hắn có thể cảm nhận hơi thở trong cơ thể mình đang dần trở nên mạnh mẽ hơn, trên mặt cũng dần trở nên hưng phấn.
“Đây chính là cảnh giới mới của Tụ Khí Cảnh.”
Hắn siết chặt các ngón tay lại, tiếng răng rắc lập tức vang lên, sức mạnh trong bàn tay cũng khiến cho hắn phải kinh ngạc.
“Sức mạnh như tăng lên gấp ngàn lần vậy.”
“Cảnh giới thứ nhất của Tụ Khí Cảnh giới chính là sức mạnh đã đạt được đến hai nghìn cân lực, mà thăng lên một cảnh giới mới là sẽ tăng thêm hai nghìn cân nữa!”
Nhưng Lâm Huyền, người cũng đang ở trong cảnh giới thứ nhất của Tụ Khí cảnh giới lại có sức mạnh lên đến sáu nghìn cân!
Như vậy là đã mạnh hơn gấp ba lần so với những người tu luyện bình thường!
Hơn nữa khi tu luyện Thần Đạo công pháp, mỗi một lần lên được một cảnh giới mới, thực lực cũng gia tăng lên sáu nghìn cân lực.
“Lúc ở Luyện Thể cảnh giới, năng lực của ta đã mạnh hơn gấp hai lần so với những người tu luyện bình thường!”
“Giờ lại còn ở Tụ Khí cảnh giới, năng lực của ta đã gấp ba lần so với người bình thường rồi!”
“Cấp bậc tu luyện của Thần Đạo công pháp càng cao, sức lực của ta lại càng lớn, bây giờ, nếu như gặp yêu thú hay người tu luyện khác cũng ở tầng thứ ba của Tụ Khí cảnh giới, ta cũng có thể dễ dàng đánh bại thôi!”
“Thần Đạo công pháp, thật đúng là nghịch thiên!”
Lâm Huyền nhìn về phía Mộ Dung Giai Văn, hình như nàng và Xa Long Quân sắp không chống cự được nữa rồi.
Hắn tiến lên phía trước một bước, thi triển Thần Đạo công pháp, trong nháy mắt đã đến trước mặt hai người.
“Theo ta!”
Nghe thấy Lâm Huyền nói vậy, cả Xa Long Quân và Mộ Dung Giai Văn vốn đang vô cùng tuyệt vọng, lúc này lập tức bừng lên sức sống.
Chỉ cần có Lâm Huyền ở đây, không gì là không thể cả!
Lâm Huyền xuất kiếm ra, nguyên khí lập tức bay ra bên ngoài, một đạo kiếm quang dài ba trượng ngưng tụ trên Kinh Hồng kiếm.
Những con yêu thú xung quanh bay đầu chỉ trong phút chốc.
Lấy Lâm Huyền làm trung tâm, trong bán kính mười mét, không còn một con yêu thú nào có thể sống sót cả!
Lâm Huyền giống như một đợt bão táp vậy, hắn đi ra khỏi bọn yêu thú, hai người Xa Long Quân và Mộ Dung Giai Văn thì liều mạng theo sát phía sau.
Bên trong đàn yêu thú kia, bắt đầu có một dòng chảy đẫm máu xuất hiện!
Nhìn những con yêu thú xung quanh bị Lâm Huyền một kiếm gϊếŧ chết, trong lòng Xa Long Quân lại bừng lên hy vọng mới.
“Nói không chừng chúng ta có thể thoát ra khỏi ngọn núi hoang này đấy.”
Mộ Dung Giai Văn cũng nghĩ như vậy, tuy rằng có rất nhiều yêu thú ở xung quanh đây, nhưng bọn chúng đều không phải đối thủ của Lâm Huyền!
Nói không chừng nếu cứ đi lên như vậy, chưa đầy nửa ngày trời, chắc chắn bọn họ sẽ có thể gϊếŧ được hết đám yêu thú đó mà xông ra khỏi ngọn núi này sớm thôi.
Nhưng những lời nói của Lâm Huyền lại như một gáo nước lạnh dội thẳng vào mặt họ.
“Không thể nào!”
Mộ Dung Giai Văn có chút khó hiểu: “Tại sao?”
Lâm Huyền quay đầu nhìn về phía sơn cốc ở phía trên với vẻ mặt nghiêm túc.
Cả Xa Long Quân và Mộ Dung Giai Văn đều hốt hoảng, bọn họ vội vàng nhìn theo ánh mắt của Lâm Huyền.
Chỉ thấy ở hai bên sơn cốc, có ba con yêu thú toàn thân đều là vảy rồng, đang lao thẳng về phía bọn họ mà truy đuổi.
Dựa vào khí thế toát ra trên người của ba con yêu thú, bọn chung đều thuộc Tụ Khí Cảnh!
Nhìn về phía xa xa, vẫn còn có những bóng đen đang tiến về phía bọn họ.
Trong ngọn núi hoang này, những yêu thú đạt tới Tụ Khí cảnh giới đều có thể xưng vương xưng đế.
Rõ ràng là ở ngọn núi này rất hiếm khi thấy được yêu vương nhưng giờ đây lại có rất nhiều yêu vương đang tiến đến gần bọn họ.
Chỉ vì muốn đuổi gϊếŧ ba người Lâm Huyền!
“Nếu như chỉ có một mình ta, có lẽ có thể chạy thoát, nhưng các ngươi thì vẫn chưa đột phá, tốc độ quá chậm. Nếu như cứ tiếp tục chạy ra ngoài ngọn núi thì sớm muộn gì cũng sẽ bị bọn yêu vương này đuổi kịp thôi!”
Mộ Dung Giai Văn siết chặt tay, hạ quyết tâm: “Lâm Huyền, nếu như để lại hai người bọn ta thì ngươi có thể sống sót đấy, ngươi cứ chạy trước đi!” Lâm Huyền khẽ cười nói: “Yên tâm đi, ta sẽ không bỏ mặc bẳng hữu của mình đâu.”
Trong lòng Mộ Dung Giai Văn bỗng trở nên ấm áp, từ bằng hữu này là dành cho nàng.
Mặc dù chỉ mới quen nhau được vài ngày, nhưng Lâm Huyền đã coi nàng như một người bạn, cho dù phải đối mặt với những quyết định sinh tử, thì hắn cũng sẽ không bỏ nàng lại.
“Đi ra khỏi sơn cốc thôi!”
Lâm Huyền trầm giọng nói: “Giai Văn, còn nhớ con sông mà chúng ta hạ trại khi đến đây không?”
“Nhớ chứ!”
“Chúng ta ra khỏi sơn cốc, hướng con sông đó mà chạy, đến bên bờ sông thì nhảy vào, rồi lặn xuống đáy sông, bơi ngược dòng, ngàn vạn lần không được để lộ mặt, biết chưa.”
“Được, bọn ta tin ngươi.”
Dưới sự chỉ đạo của Lâm Huyền, cả ba người đều cùng nhau gϊếŧ những đám yêu thú này, sau đó chạy thẳng ra khỏi sơn cốc.
Một đám yêu thú đang đuổi theo bọn họ, mấy tên yêu vương cũng đã theo sát càng lúc càng gần, sớm muộn gì sẽ cũng đuổi kịp bọn họ.
Sau khoảng chừng nửa nén nhang, cuối cùng Lâm Huyền và hai người kia cũng đã nhìn thấy dòng sông.
Nhưng vào đúng lúc này, yêu vương cũng đã đuổi tới.
Phải có người ở lại để ngăn chặn yêu vương.
Lâm Huyền quay người không chút do dự, hắn cầm kiếm chém về phía bọn chúng, sau đó hét lên: “Nhảy xuống đi!”
Mộ Dung Giai Văn và Xa Long Quân nhìn nhau, cả hai khẽ hít sâu một hơi, rồi nhảy thẳng xuống sông, lặn xuống đáy sông, bơi ngược dòng đúng như lời chỉ dẫn của Lâm Huyền.
Mà Lâm Huyền ở phía sau đã bị bao vây bởi sáu tên yêu vương.
Phía sau yêu vương là một đám yêu thú đang lao tới.
“Tranh thủ thời gian một chút vậy.”
Lâm Huyền liếc nhìn sáu con yêu vương, không những không chút căng thẳng, mà trong mắt còn hiện lên một tia hưng phấn.
“Vừa mới đột phá Tụ Khí cảnh, phải củng cố cảnh giới này một chút mới được, dùng các người để luyện tập một chút vậy.”
…
Khi Xa Long Quân và Mộ Dung Giai Văn đã không thể chịu đựng được nữa, hơi thở sắp không thông, bọn họ lập tức thò đầu lên khỏi mặt sông, hai người vẫn luôn ở dưới đáy sông, thời gian bọn họ bơi ở dưới đó đã được một nén nhang.
Khi cả hai nhìn về phía bên kia bờ sông thì đã không còn thấy dấu vết của con yêu thú nào nữa.
Bọn họ đã cách thú triều tương đối xa rồi.
“Lên bờ trước rồi trốn sau!”
Cả hai bơi về bờ sông rồi nấp vào bãi cỏ bên bờ, bọn họ khẽ nhìn về hướng hạ lưu của con sông với vẻ mặt tràn ngập lo lắng.
Lâm Huyền đang bị sáu yêu vương hoá rồng vây quanh, không biết hắn có gặp nguy hiểm gì không nữa?
Mộ Dung Giai Văn tự an ủi mình: “Nhất định Lâm Huyền sẽ không sao đâu.”
Xa Long Quân nhẹ giọng nói: “Đừng lo lắng, Lâm Huyền là người có thiên phú nhất mà ta từng thấy, hắn nhất định sẽ có thể chuyển nguy thành an thôi!”
Hai người đang nói chuyện thì đột nhiên có một giọng nói vang lên ngay sau lưng.
“Thì ra các ngươi ở đây.”
Mặt Xa Long Quân và Mộ Dung Giai Văn lập tức biến sắc, hình như có người muốn đánh lén họ.
Bặt!
Cổ tay của hai người bị đối phương dễ dàng nắm lấy.
Mộ Dung Giai Văn vừa kinh ngạc vừa vui mừng kêu lên: “Lâm Huyền!”
Xa Long Quân khó hiểu hỏi: “Làm sao ngươi biết bọn ta ở đây vậy?”
Lâm Huyền cười nói: “Ta còn tưởng rằng hai người các ngươi sẽ đi lên trên bờ trước chứ, không ngờ các ngươi lại đi xa như vậy.”
“Những con yêu thú muốn đuổi gϊếŧ chúng ta thế nào rồi?”
“Yên tâm đi, bọn chúng đều đã bị ta dẫn xuống hạ lưu sông rồi.”
Lâm Huyền nhìn xung quang rồi nói: “Hiện tại chúng ta đã an toàn, trước tiên tìm một chỗ trú chân nghỉ ngơi cái đã.”
Ba người tìm được một sơn động gần đó, Mộ Dung Giai Văn đi nhặt một ít củi khô, đốt lửa ở bên trong hang động.
Thần kinh của Mộ Dung Giai Văn và Xa Long Quân ngay lập tức được thả lỏng, họ nhanh chóng ngã quỵ xuống đất.
Tác dụng phụ của nguyên đan đã có hiệu lực.
Hai người bọn họ, ít nhất phải mất hết sức lực trong vòng ba ngày thì mới có thể hồi phục lại như ban đầu được
Xa Long Quân vô cùng khó hiểu: “Lâm Huyền, không phải ngươi cũng ăn nguyên đan sao, vì sao lại không hề suy yếu đi chút nào vậy?”
Dĩ nhiên Lâm Huyền sẽ không bị suy yếu, vì tác dụng phụ của nguyên đan đã được Thần Đạo công pháp tuỳ tiện hoá giải.
“Đó có thể là lý do cho sự đột phá của ta.”
Xa Long Quân không còn nghi ngờ gì nữa, kì tích xuất hiện trên người Lâm Huyền quá nhiều, nên hiện giờ hắn cũng không mấy bất ngờ vì điều đó.
“Ngươi có mang cờ khống chế cửa hang đi không?”
“Có!”
Xa Long Quân lấy ra một lá cờ, cửa hang lập tức hiện lên như một phiến đá, khiến cho cửa hang trông như chưa từng tồn tại.
"Tốt lắm, hai người các ngươi ở chỗ này nghỉ ngơi, chờ môn phái tới giải cứu đi, ta sẽ tiếp tục tiến sâu vào trong núi!”