Cao H / Giáo Chủ Ma Giáo Bị Thao Rồi

Chương 8

"Lẳиɠ ɭơ! Còn đang ở bên ngoài lại dám phát da^ʍ như vậy, có phải muốn được người ta nhìn thấy không hửm?” Cố Tử Kỳ hung tợn tàn khuấy lớp thịt non mềm, móng tay gẩy liên hồi lên điểm da^ʍ mẫn cảm của Thanh Hành.

“Aaaaaa…. Muốn, muốn bị nhìn thấy nha~~…….. Tốt nhất là, phải xem hết luôn……. Xem Tử Kỳ đυ. em, em là cɧó ©áϊ lẳиɠ ɭơ của Tử Kỳ nha~…… Ai…. cũng không được…. cướp đi……… Côи ŧɧịt̠ bự là…. Là của một mình em…… Hức a……. Cắm vào đi, Tử Kỳ thọc ©ôи ŧɧịt̠ vào đυ. chết em điii!”

Thanh Hành ôm chặt lấy yên ngựa, nhổng cái mông ướt đẫm nước sướиɠ lên cao hết cỡ, lắc qua lắc lại cọ háng Cố Tử Kỳ.

Cố Tử Kỳ làm sao còn nhịn nổi nữa, lập tức ghì chặt thắt lưng y không chút thương tiếc nắc ©ôи ŧɧịt̠ vào thật sâu. Qυყ đầυ trực tiếp đâm đến điểm nứиɠ, Thanh Hành kích động đến muốn kêu cũng không thành tiếng, cả người sung sướиɠ co giật liên hồi, đùi non quặp lại vô thức kẹp chặt bụng ngựa. Truyện chỉ đăng duy nhất trên s1apihd.com haddictedzone và WordPress dongcuaweii.wordpress.com

Mà ngựa vốn dĩ vẫn ở dưới sự kiểm soát của Cố Tử Kỳ, chỉ là lúc này hắn đang say sưa ȶᏂασ nhừ tử cái lỗ nứиɠ kia, dây cương sớm đã vứt đi từ bao giờ, lại thêm con ngựa đột nhiên bị người kẹp chặt, nhất thời hí lên một tiếng, bất ngờ phóng như điên. Con đường nhỏ trong rừng này ít người qua lại, trên đường rải đầy đá, ngựa lại phi như bay, kéo theo hai người ngồi trên lưng ngựa bị động giật nảy tưng tưng liên hồi. Cố Tử Kỳ còn ổn, chỉ tội Thanh Hành chịu lực xóc nảy mãnh liệt như vậy thì muốn điên luôn rồi, cả người y vô lực lắc lư theo tốc độ ngựa chạy, cứ mỗi đợt nảy lên, chim to đang nhồi trong cơ thể bị ép rút ra, giây tiếp theo lại dập xuống thật mạnh, chú chim lại chui tọt vào l*иg, khoang thịt mong manh bị ©ôи ŧɧịt̠ dọng thẳng, chạm tới độ sâu trước nay chưa từng có.

Thanh Hành trợn ngược hai mắt, thân dưới xoắn chặt, nhưng vẫn không thể ngăn nổi cơn sóng tình tàn bạo này.

“Áaaaaaaa! Không được, dừng…. dừng lại một chút a…….. Xin anh, làm nó dừng lại! Áaaaaa………… Chọc đến bụng…………. A, aaaa…….. Khó chịu quá…. Tử Kỳ…….. Tử Kỳ cứu em…….. A aa…. Hứcc………” Không lâu sau, Thanh Hành đã bị ©ôи ŧɧịt̠ cᏂị©Ꮒ khóc. Y mờ mịt sờ lên phần gồ trên bụng, đầu óc một mảnh rỗng tuếch, thân thể dường như biến thành một bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© hình người khổng lồ, chỉ còn cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ không ngừng truyền đến từ cái động ứa nước.

Phía trước lại xuất hiện một tảng đá khác, hắc mã dứt khoát nhảy vọt lên. Cả người Thanh Hành lại một lần nữa bị quăng lên cao rồi rơi mạnh xuống, làm khúc thịt bự như thể trực tiếp dọng thẳng tới bụng khiến y mất khống chế nôn khan một trận. Đồng thời hạ thân bên dưới cảm nhận được từng luồng nước ấm nóng, y vậy mà bị cᏂị©Ꮒ đến bắn nướ© ŧıểυ.

“Hì…Hì… a…. Vậy. vậy mà lại bị Tử Kỳ đυ. bắn nướ© ŧıểυ……… Thật là lợi hại…… Tướng công, lại….. lại dùng sức……… Lỗ nứиɠ còn thèm thòm, còn phải được tướng công ȶᏂασ tè ra quần nha…… Hức a…. tướng công…… Ưm aaa…….” Cả người Thanh Hành mồ hôi mồ kê nằm oành trên lưng ngựa không ngừng nỉ non những lời dâʍ ɖu͙©, hoàn toàn là bộ dáng của một con đĩ bị cᏂị©Ꮒ hỏng.

Cố Tử Kỳ cúi người ôm y vào lòng, một tay cầm lấy dây cương ghì chặt làm ngựa chạy chậm lại.

Vậy mà Thanh Hành lại không hài lòng, y khó chịu vặn vẹo, vách thịt càng thêm siết chặt lấy ©ôи ŧɧịt̠ bự đòi hỏi cắm sâu. Khóe miệng y chảy đầy nước bọt cao giọng lãng kêu: “Không được………. Quá chậm nha, để nó chạy đi…… cứ như vừa nãy ấy……… Sướиɠ lắm…….. Tướng công, chơi hư em…….. Hức aaaa, lại ȶᏂασ Thanh Nhi đến bắn nướ© ŧıểυ………. Thanh Nhi muốn được tướng công ȶᏂασ thật mạnh, ȶᏂασ Thanh Nhi biến thành đĩ chó cũng không sao cả……. Aaaa” Vừa dứt lời, y lại dùng lực kẹp bụng ngựa, quả nhiên làm con hắc mã hoảng sợ tiếp tục chạy như điên như y mong muốn.

Cố Tử Kỳ đành bất lực mặc y lăn lộn, tận lực thỏa mãn mọi yêu cầu của ái nhân, đến tận khi làm y bắn nướ© ŧıểυ hai lần trên lưng ngựa mới miễn cưỡng coi như kết thúc màn hoan ái hết sức điên rồ này. Truyện chỉ đăng duy nhất trên s1apihd.com haddictedzone và WordPress dongcuaweii.wordpress.com

Bọn họ tìm thấy một suối nước nóng sâu trong núi, sau khi tẩy rửa mồ hôi hòa lẫn các thứ nước da^ʍ loàng lại nhịn không được làm thêm một trận ngay tại đó. Thanh Hành trực tiếp bị chơi đến bắn nướ© ŧıểυ cũng không nổi, cả người run lẩy bẩy a a da^ʍ kêu, lỗ động chảy nước ròng ròng, thật sự phải dùng cúc huyệt lêи đỉиɦ. (Re-up và đọc lậu làm chó!!!)

“Ưm aa….. bắn không ra……. Thật sự…… biến thành cɧó ©áϊ……… A ha…… Tướng công…. Tướng công…….” Thanh âm của Thanh Hành đã trở nên khàn đặc sau một quãng thời gian dài kêu da^ʍ, song y vẫn không chịu cho Cố Tử Kỳ đi ra ngoài, hai chân y gắt gao quấn lấy thắt lưng hắn.

Cố Tử Kỳ hiểu rõ Thanh Hành nhà hắn không muốn hai người tách ra, nhưng tình trạng của Thanh Hành lúc này thật sự không thể tiếp tục làm. Hắn khẽ hôn lên trán người trong lòng để trấn an, từ trong hành lý lấy ra hai vật làm bằng ngọc tinh xảo.

“Ta tình cờ nhìn thấy đôi khuyên tai ngọc này trong cửa tiệm trang sức, chủ tiệm nói nó mang ý nghĩa là trường tương thủ (bên nhau dài lâu)*.” Hắn vốn định đeo lên tai Thanh Hành, nào ngờ Thanh Hành lại hiểu sai ý, ưỡn thẳng phần ngực non mềm vừa bị đùa bỡn đến đỏ bầm, dâng lên núʍ ѵú bên trái đã sưng to trầy da vào tay Cố Tử Kỳ.

[*] gốc là长相守

Xỏ khuyên xong, Thanh Hành dường như mới cảm thấy yên tâm, an ổn thϊếp đi.

Hết chương 8