Miếng qυầи ɭóŧ kia ở trong hoa huyệt Lâu Tiểu Bắc mấy tiếng đồng hồ, không biết bị bao nhiêu dâʍ ɖị©ɧ tưới ướt, mới nãy còn gặp một trận nướ© ŧıểυ, quả thật thảm không nỡ nhìn.
Lâu Tiểu Bắc thấy cơ thể khó chịu, nhưng tâm lý lại thẹn thùng, ngoài miệng chỉ nói: “Lăn!”
Cố Trầm lập tức uất ức, hắn không biết phải làm sao, nói: “Em chỉ là, chỉ là muốn giúp chị thôi mà.”
“Rất nhanh.”
Người đàn ông hơi liếʍ môi, miệng khô lưỡi khô, nói: “Rất nhanh, rất nhanh có thể cho chị ăn gậy thịt lớn rồi.”
Dứt lời, hắn cũng không màng đến phản ứng của Lâu Tiểu Bắc, thọc hai đầu ngón tay vào.
Ngón tay Cố Trầm thon dài, một bàn tay thích hợp để đánh đàn dương cầm. Nhưng miếng qυầи ɭóŧ kia bị Tần Dương thọc vào, chui vào quá sâu, coi như Cố Trầm duỗi dài hai ngón tay, cũng chỉ sờ đến một ít rìa vải.
Người đàn ông không phát hiện, còn tiếp tục ra sức moi, không nghĩ tới đây quả thực là đang lấy mạng Lâu Tiểu Bắc.
Hoa huyệt của cô đã sớm sung huyết, tuy rằng ngoài miệng không nói, nhưng những lời thô tục của Cố Trầm đã khơi dậy tính dục của cô. Đầu ngón tay Cố Trầm đâm thọc, ngẫu nhiên còn cong một chút, ngón tay thô to liền ấn lên vách trong hoa huyệt làm Lâu Tiểu Bắc không nhịn được phát ra tiếng rêи ɾỉ.
Lâu Tiểu Bắc ngửa đầu nhìn trần nhà, kɧoáı ©ảʍ một đợt lại một đợt truyền đến, đôi mắt cô cũng càng lúc càng hồng.
Cố Trầm cảm giác được đường đi đang co rút kịch liệt, đột nhiên cười nói: “Không được ra đâu, chị gái.”
Lâu Tiểu Bắc không hé răng, hung tợn trừng mắt nhìn Cố Trầm. Trong mắt người đàn ông hình ảnh này lại là một phen phong tình.
“Chị đừng nóng vội.” Hắn si ngốc nói: “Để em ngẫm lại, toàn bộ bàn tay đi vào… Hẳn là có thể nhỉ?”
Lâu Tiểu Bắc bị dọa giật mình.
Cô duỗi chân, hoảng sợ nhìn Cố Trầm. Cố Trầm cúi đầu, nhìn chằm chằm hoa huyệt, lại duỗi thêm một ngón tay cắm vào.
“Đừng! Cố Trầm! Đừng! — ân a!”
Ba đầu ngón tay mang đến cảm giác căng đầy làm Lâu Tiểu Bắc kêu ra tiếng, tao bức cũng không nhịn được kẹp chặt. Cố Trầm ý vị nói: “Chị à, thả lỏng, bằng không em vào như thế nào.”
Tay hắn giật giật, ba ngón tay linh hoạt moi đào tiểu huyệt.
Trong đầu Lâu Tiểu Bắc đang căng chặt một sợi dây gọi là cao trào, mỗi giây mỗi phút đều có khả năng đứt phựt. Cố tình hoa huyệt bên dưới lại phát ra từng trận kɧoáı ©ảʍ, nhắc nhở cô đang rất hưởng thụ.
Cố Trầm dùng sức cọ xát, như là đứa trẻ đang tìm tòi nghiên cứu. Thân thể Lâu Tiểu Bắc càng ngày càng mềm, tay cô không tự chủ được tự giữ lấy hai chân mình, không hề ý thức được mình đang làm cái gì.
Cố Trầm dùng một tay khác tách hoa huyệt, thổi một ngụm khí. Dịch nhầy trong suốt lẫn một ít dịch trắng đυ.c quyện cạnh tao bức. Nhục huyệt run rẩy từng cơn, đem bàn tay Cố Trầm xối ướt dầm dề.
“Thật dâʍ đãиɠ…”
“Chị thật dâʍ đãиɠ…”
Người đàn ông lại không nhịn được, một tay dùng sức bên ngoài, một tay thao tác ba ngón tay căng tiểu huyệt ra thành một cái lỗ.
Đầu lưỡi của hắn lấp kín nơi đó, hút chất lỏng.
“Em giúp chị hút ra.”
Hắn cướp đoạt toàn bộ chất lỏng, ngửi hương vị dâʍ đãиɠ kia, như là biếи ŧɦái, như si như say.
“Lại nhét thêm một ngón tay có được không?”
Cố Trầm ngo ngoe rục rịch, muốn nhét thêm ngón tay thứ tư.
Cảm giác khuếch trương cực độ truyền đến, Lâu Tiểu Bắc rốt cuộc tìm được một chút tỉnh táo từ trong kɧoáı ©ảʍ, kêu to: “Đừng! Đừng! Dùng cách khác! Cố Trầm dừng tay!”
“Vậy phải làm sao bây giờ?” Cố Trầm ngây thơ vô số tội: “Không nhét vào, sao giúp chị lấy ra được.”
Hắn hôn lên hoa huyệt đã bị chà đạp nát, trên tay không ngừng ma sát, ngoài miệng nói xong lại nhanh chóng co duỗi đầu lưỡi, dùng đầu lưỡi quét âm đế. Tiếng nước nhớp nháp, cả người Lâu Tiểu Bắc run rẩy, ngửa đầu rêи ɾỉ, cô ở bên cạnh cao trào mà không ngừng co rút, nói như sắp ngất đi: “Đũa! Dùng đũa đi — — a a a a !”
Chất lỏng văng khắp nơi, da đầu Lâu Tiểu Bắc tê dại, cao trào.
Cô tê liệt ngã xuống sô pha thở dốc, nghe thấy Cố Trầm ngồi xổm ở kia cười: “Hình như bị đẩy ra một chút, chị thật lợi hại.”
“Hay là em dùng ngón tay cùng lưỡi thao chị nhiều thêm vài lần, sau đó chị tự tè nó ra?”
“Cứ cao trào lại cao trào, muốn được như vậy…. phải thao chị cả đêm mới được nha.”
“Khi nào chị không còn sức, em vẫn tiếp tục thao chị, một đợt lại một đợt, tuyệt đối sẽ không dừng lại.”
“Không cho chị thời gian nghỉ ngơi, muốn làm cho toàn bộ nước trong cơ thể chị đều bị thao ra ngoài.”