Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 1453: Hào môn tỷ muội (32)

Trước kia Bạch gia là bá chủ nền kinh tế, nắm trong tay nhiều ngành nghề.

Nhưng hiện tại Bạch gia muốn xoay người có điểm khó khăn.

Mở quá nhiều cửa hàng, sản phẩm của công ty cũng quá nhiều, hiện tại còn không bán được.

Cho nên những công ty khác đều ăn ý hành động, cùng nhau bao vây tiêu trừ Bạch gia.

Chỉ cần Bạch gia ngã xuống, khẳng định họ sẽ chiếm được nhiều chỗ tốt.

Bạch gia đã bá chiếm con đường làm ăn cùng nguồn tài nguyên tốt nhất, Bạch gia ngã xuống, những cái đó liền dư ra.

Bạch Hàn Mặc tức giận muốn chết, trước có sói sau có hổ, bên trái có đám cổ đông nháo nháo không yên, bên phải có người phía trên gây áp lực.

Lúc thì nói sản phẩm Bạch gia có vấn đề, lúc lại nói muốn thu hồi kiểm tra.

Chỉ cần có thể làm khó người khác, thì thủ đoạn gì người phía trên cũng có thể nghĩ ra.

Bạch Hàn Mặc liền đứng ở thế 'cô phong' (một mình hứng gió), bốn phương tám hướng đều là huyền nhai (vực thẳm), chạy đi đâu cũng không thoát.

Cuối cùng giá cổ phiếu cũng chạm đáy.

Thân thể Bạch Hàn Mặc tựa như bị căng đến sắp đứt, thân thể nhũn ra.

Bạch Hàn Mặc cũng không biết bản thân bị làm sao, lúc trước cho dù mất đi hàng trăm tỷ, mất đi đất đai.

Nhiều nhất là ba năm, công ty sẽ có thể kiếm lại được, nhưng lúc đó hắn đã quá sinh khí, không thể khống chế bản thân, tự mình nội tâm táo bạo.

Thực tức giận, chỉ muốn những kẻ dám dẫm đạp lên tôn nghiêm của hắn nếm thử mùi lợi hại.

Nhưng những sự kiện liên tiếp sau đó đã khiến hắn trở tay không kịp.

Có lẽ nếu hắn không mua công ty Đinh gia, thì sẽ không xuất hiện tình huống như bây giờ.

Có lẽ nếu hắn không mua đất, thì cũng sẽ không thảm như lúc bây giờ.

Có lẽ khi hắn mua đât, phát hiện cổ mộ lại hào phóng quyên cho chính phủ, không giấu giếm, có lẽ sẽ không khiến cho công ty bị bịt kín vết nhơ như vậy.

Có lẽ, có lẽ......

Thời gian khó quay ngược trở lại, sớm biết này đó.

Thần sắc Bạch Hàn Mặc mệt mỏi, trên môi nổi lên những vết bỏng rộp vừa chạm vào liền đau.

Hơn nữa, đôi mắt màu đỏ tươi, nhìn giống như quả bom sắp phát nổ, khiến người ta không dám lại gần.

Ngày nào Bạch Hàn Mặc quay về biệt thự, thì ngày đó cũng khiến cho Đinh Ngưng Điệp sợ hãi, bởi vì chuyện làm ăn suy sụp nên tính tình của Bạch  Hàn Mặc có chút táo bạo.

Điểm táo bạo này là cách nói tương đối hàm súc, chính là cảm thấy Bạch  Hàn Mặc hỉ nộ vô thường.

Mỗi lần nhìn thấy tơ máu đỏ trong mắt của Bạch Hàn Mặc, Đinh Ngưng Điệp đều muốn cho Bạch Hàn Mặc hảo hảo nghỉ ngơi.

Đinh Ngưng Điệp nói như vậy là vì muốn tốt cho Bạch Hàn Mặc, nhưng Bạch Hàn Mặc lại xúc động mà đập vỡ chén đũa, miểng sứ văng ra, khiến người nhìn vào sợ muốn chết.

Bạch Hàn Mặc trực tiếp rít gào: "Công ty đã thành ra như vậy rồi, sao anh có thể ngủ được."

Sau khi nổi giận Bạch Hàn Mặc lại ôm Đinh Ngưng Điệp xin lỗi, hít thật sâu mùi hương trên người Đinh Ngưng Điệp, mới cảm thấy an bình một chút.

"Đừng rời khỏi anh, anh chỉ có mình em." Bạch  Hàn Mặc hít thật sâu mùi hương trên người Đinh Ngưng Điệp, biểu tình say mê.

Đinh Ngưng Điệp vẻ mặt kiên định mà nói: "Mặc kệ anh biến thành bộ dạng như thế nào, em cũng sẽ không rời bỏ anh."

Bạch Hàn Mặc gặm lấy cổ Đinh Ngưng Điệp, hơi thở càng lúc càng suyễn.

Biểu tình của Đinh Ngưng Điệp có hơi miễn cưỡng, nói: "Em, em tới tháng."

Tới tháng, nên tất nhiên là không thể ân ái triền miên.

Bạch Hàn Mặc có chút bực bội mà đẩy Đinh Ngưng Điệp ra, xoa xoa giữa mày.

Gần đây hắn cảm thấy bản thân rất nóng nảy, căn bản là không thể áp xuống hỏa khí trong lòng mình.

Có đôi khi tâm hỏa bạo nộ, thiêu đến trái tim có chút đau.

Bạch Hàn Mặc biết mình như vậy là vì chuyện làm ăn không thuận lợi, nên tâm tình bực bội.

Hiện tại Bạch Hàn Mặc nhìn cái gì cũng không vừa mắt.

Đinh Ngưng Điệp bị Bạch Hàn Mặc đẩy ra, thần sắc đổi đổi.

Bạch Hàn Mặc chưa bao giờ đối với nàng như thế, vẫn luôn ôn nhu chăm sóc.

Nhưng nghĩ đến tình huống hiện tại của Bạch  Hàn Mặc, chút bất an cùng bất mãn này trong lòng Đinh Ngưng Điệp liền tiêu tán.

Bạch Hàn Mặc là người đàn ông mà nàng nhìn trúng, nàng tin Bạch Hàn Mặc có thể vượt qua cơn sóng nhỏ này.

Chỉ cần nàng bồi hắn qua thời điểm nhân sinh khó khăn này, Bạch Hàn Mặc sẽ không bao giờ rời bỏ nàng.

Hơn nữa Đinh Ngưng Điệp cũng không cảm thấy Bạch Hàn Mặc sẽ thất bại.

Biến chuyển lần này là bài khảo nghiệm tình cảm của hai người, chỉ cần kiên trì thêm một chút, thì mối tình này của bọn họ sẽ càng thêm sâu.

Rốt cuộc thì hoạn nạn mới thấy chân tình.

Nhưng cảm giác được khí tràng không an ổn chung quanh Bạch Hàn Mặc, tùy thời mà bạo tác, vẫn khiến người ta có chút sợ hãi.

Đinh Ngưng Điệp chỉ có thể pha trà hoa cúc hay gì đó cho Bạch Hàn Mặc, giúp hắn hạ hỏa, ngoài miệng đều là nước bọt.

Bạch Hàn Mặc uống trà hoa cúc mà Đinh Ngưng Điệp pha, nhìn Đinh Ngưng Điệp, nghĩ nghĩ rồi hướng Đinh Ngưng Điệp nói: "Gần đây tính tình của anh không tốt lắm, em thông cảm cho anh."

Đinh Ngưng Điệp lắc đầu, "Không có việc gì, em biết anh thực vất vả."

Bạch Hàn Mặc cầm lấy tay Đinh Ngưng Điệp, mất mát nói: "Hiện tại công ty gặp khó khắn, cần có nguồn tài chính để quay vòng."

Đinh Ngưng Điệp chớp chớp mắt, hỏi: "Anh muốn em làm như thế nào?"

"Mượn tiền của ba em, không cần nhiều, chỉ cần đủ để công ty vượt qua thời kỳ khó khăn này mà thôi."

Bạch Hàn Mặc xoa xoa giữa mày, thở dài một hơi nói: "Hơn nữa anh sợ ba mẹ anh vì chuyện này, mà khuyên anh cưới tiểu thư nhà người khác, để có thể vượt qua cửa ải khó khăn này."

Trong lòng Đinh Ngưng Điệp nhảy dựng, đây là muốn liên hôn thương nghiệp sao?

Mặc kệ lời Bạch Hàn Mặc nói có thật sự hay không, nhưng đích đích xác xác đã chọc trúng yếu huyệt của Đinh Ngưng Điệp.

Nàng sợ thân phận mình không đủ lớn, Bạch  Hàn Mặc sẽ cưới tiểu thư hào môn khác.

Vậy nàng phải làm sao bây giờ?

Mới nãy nàng còn muốn từ chối yêu cầu vay tiền của Bạch Hàn Mặc, nhưng hiện tại nàng phải tìm biện pháp để Bạch Hàn Mặc có tiền mới được.

Dùng hết tài năng để ôm lấy địa vị của mình.

Đinh Ngưng Điệp cảm thấy thật mệt tâm, lần trước là ba ba nhờ nàng vay tiền của Bạch  Hàn Mặc, đã giống như bánh quy kẹp nhân rồi, miễn bàn có bao nhiêu khó chịu.

Hiện tại Bạch Hàn Mặc lại muốn nàng đi vay tiền Đinh Duyên, nàng vẫn là nhân bánh quy.

Cái này gọi là gì ấy nhỉ, phong thủy luân phiên đi, chính nàng vẫn là người gặp khó xử như cũ.

Lần trước khi phải lựa chọn giữa Bạch Hàn Mặc và Đinh Duyên, Đinh Ngưng Điệp đã chọn Bạch Hàn Mặc.

Nhưng giờ Bạch Hàn Mặc đã xảy ra chuyện, lại cần vay tiền của Đinh Duyên để quay vòng.

Cũng không biết Đinh Duyên có chịu cho mượn hay không.

Đặc biệt là Bạch Hàn Mặc đã mua đứt công ty Đinh gia.

Nội tâm Đinh Ngưng Điệp phức tạp, quả thực nói không nên lời.

Cảm giác có đủ loại xôn xảo cẩu.

Đinh Ngưng Điệp cùng thương lượng với Bạch  Hàn Mặc, "Ba ba vẫn luôn thực để ý đến công ty Đinh gia, bằng không anh giao lại quyền quản lý công ty cho ba ba đi."

Tuy rằng Đinh Ngưng Điệp không hiểu chuyện làm ăn, nhưng lại hiểu được cách giao tế.

Nếu nàng tay không tới cửa vay tiền, khẳng định sẽ bị đuổi ra khỏi nhà.

Hơn nữa, lần trước nàng hành động có chút tuyệt tình, hiện tại rơi vào tình huống trằn trọc tìm đường sống.

Phỏng chừng trong lòng Đinh Duyên đã hận đứa con gái này đi.

Nếu mang công ty Đinh gia tới cửa, xem như vật trao đổi, biết đâu có thể mượn được tiền.

Bạch Hàn Mặc vừa nghe đến công ty Đinh gia, lông mày đã dựng thẳng lên, lần này hắn thua cũng chính vì cái công ty Đinh gia này.

Trở thành phao cứu mạng của Đinh gia, tốn một số tiền lớn để mua, giờ bảo đem công ty giao lại cho Đinh Duyên, Bạch Hàn Mặc thực không cam lòng.

Nhưng hiện tại Bạch gia đã sắp chịu đựng không nổi nữa, chỉ có thể đem công ty giao lại cho Đinh Duyên.

Nhưng công ty Đinh gia cũng bị ảnh hưởng mà rơi rớt tan tác, Bạch Hàn Mặc nghĩ như vậy thôi trong lòng đã thấy thoải mái hơn nhiều.

"Anh muốn hỏi mượn ba bao nhiêu tiền?" Đinh Ngưng Điệp nhìn chằm chằm Bạch Hàn Mặc, ngàn vạn lần không cần quá nhiều.

Quá nhiều, Đinh Duyên khẳng định sẽ không cho mượn.