Chinh Phục Nam Nhân Thúi Chỉ Cần Một Đêm

Chương 61

Nhiễm Ninh: Em muốn làm.

Edit: Mộc Hinh

Beta: Mel

Trong phòng tắm, Nhiễm Ninh chống tay lên bồn rửa, đôi tay dính đầy bọt xà bông của Dư Đằng Minh vuốt ve trên người cô.

Mặt gương phản chiếu lại cơ thể trần trụi của cô và Dư Đằng Minh, cậu dùng cánh tay cường tráng ôm cô từ phía sau, khuôn mặt si mê.

Cậu nâng hai bầu ngực của cô lên, một bàn tay của cậu hoàn toàn không thể nắm hết, chỉ có thể bọc được hơn nửa. Đầṳ ѵú bị kẹp giữa khe hở của hai ngón tay, cọ xát với bàn tay của Dư Đằng Minh theo từng động tác nắn bóp của cậu.

“A, Ninh Ninh ơi…” Dư Đằng Minh hôn lên tai cô, đôi tay dần di chuyển xuống dưới, để sữa tắm lên lông mao của cô rồi xoa xoa tạo thành rất nhiều bọt xà bông.

Theo lực điều khiển của cậu, Nhiễm Ninh cúi rạp nửa người trên xuống, nâng mông lên. Cậu ngồi xổm xuống, dùng bông tắm giúp cô rửa sạch nửa người dưới, hai tay tách đùi cô ra.

Nhiễm Ninh nhắm mắt lại, thả lỏng thân thể, để cho lưỡi của Dư Đằng Minh len lỏi vào “cô bé” của cô.

“Ưm… Này…”

Tiếng bú ʍúŧ của Dư Đằng Minh vang lên rõ to, ở trong phòng tắm nhỏ hẹp lại càng rõ ràng, hai chân cô phát run, cơ thể không thể khống chế được mà khuỵu xuống, cả khuôn mặt của cậu bị mông cô che kín, mũi của cậu chống ở rãnh mông cô, còn ngửi ngửi không ngừng.

Bây giờ không cần cậu cọ xát âm đế của cô nữa, chỉ cần ngậm môi âʍ ɦộ và liếʍ láp thịt non vài cái cũng có thể khiến cô lêи đỉиɦ rồi.

Dư Đằng Minh học cái gì cũng nhanh, chuyện tìиɧ ɖu͙© cũng vậy, Nhiễm Ninh thừa nhận rằng cậu chắc chắn sẽ rất giỏi làʍ t̠ìиɦ trong tương lai, cô đã cao trào vô số lần dưới thân cậu.

“A, ưm…”

Dư Đằng Minh đợi cô cao trào một hồi, sau đó đứng lên, cả người đè sau lưng Nhiễm Ninh, dùng ngón tay xoa âm đế của cô.

Nhiễm Ninh kẹp chặt hai chân, tiếng rên không thể kìm nén.

“A…”

“Ninh Ninh.” Dư Đằng Minh hỏi cô, “Em thích như thế này sao?”

Mắt của cô không hề rời khỏi tấm gương, lúc Dư Đằng Minh hỏi cô, khóe miệng cậu còn dính dâʍ ɖị©ɧ của cô chảy ra.

Nhiễm Ninh không trả lời lại, tay duỗi ra sau sờ dươиɠ ѵậŧ của cậu, trên tay cô dính sữa tắm, bôi lên dươиɠ ѵậŧ khiến nó trơn trượt, cô nắm lấy đỉnh dươиɠ ѵậŧ rồi bắt đầu di chuyển.

Gương mặt của cậu ửng hồng, cậu cúi đầu cọ mặt vào mái tóc của Nhiễm Ninh, nhẹ nhàng thở dốc.

“Ninh Ninh… Ha… Sướиɠ muốn chết…” Tay của cậu cũng không rảnh rỗi, ngón giữa và ngón áp út cắm vào âʍ đa͙σ của cô khuấy động, một tay khác gảy gảy đầṳ ѵú của cô.

Nhiễm Ninh quay đầu ra sau, môi cậu cách cô rất gần, cô vươn đầu lưỡi ra, đầu lưỡi chạm chạm một chút trên môi Dư Đằng Minh rồi rút về.

Dư Đằng Minh bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đuổi theo hôn lên môi cô, Nhiễm Ninh trốn rất nhanh, Dư Đằng Minh chỉ hôn được lên mặt của cô.

“Chụt.”

Dư Đằng Minh hôn xong, nói với cô: “Ninh Ninh, huyệt nhỏ của em có thể ăn được ba ngón tay nè.”

Hình như cậu đã đút ba ngón tay vào lúc Nhiễm Ninh không chú ý.

Bụng của cô co rút, mấy bé ngấn mỡ run rẩy, cô tách chân ra hết mức có thể để Dư Đằng Minh đút tay vào, để huyệt nhỏ của cô có thể chứa đủ ba ngón tay của cậu.

Quá trướng rồi.

Nhiễm Ninh nhíu mày, toàn bộ lực chú ý của cô đều đặt vào “cô bé”, Dư Đằng Minh lại cố ý đùa bỡn âm đế của cô vào lúc này, Nhiễm Ninh mẫn cảm đến cực độ, nghe thấy tiếng nước khi Dư Đằng Minh khuấy loạn càng lớn hơn, cô mới biết mình lại lêи đỉиɦ lần nữa.

“Anh cũng muốn bắn.” Dư Đằng Minh nói ở bên tai cô, “Bắn hết lên eo của em.”

Dịch thể của hai người chảy xuống sàn nhà tắm, cậu mở vòi sen rửa sạch lại cơ thể của cả hai. Sạch sẽ rồi, Nhiễm Ninh nhìn qua gương thấy Dư Đằng Minh chuẩn bị lấy khăn tắm, cô nói: “Anh cầm áo mưa chưa?”

Dư Đằng Minh sửng sốt: “Rồi.”

Nhiễm Ninh vươn ngón tay về phía sau sờ lên cửa huyệt, đâm thọc vài lần, đủ ướt rồi.

Dư Đằng Minh mở to hai mắt nhìn động tác của cô, giọng khàn khàn: “Ninh Ninh?”

“Em muốn làm.” Nhiễm Ninh nói, “Dư Đằng Minh, em muốn làm.”