Dị Nhãn Phòng Đông - Anh Chủ Nhà Có Cặp Mắt Kỳ Lạ

Quyển 1 - Chương 8.8: Bạn cùng phòng giá đáo

Cứ mỗi bước đi lại có một thứ “linh kiện” gì đó trên người cô ta rơi xuống, giống như có một con dao vô hình đang cắt rời cô ta. Cô ta càng tiến đến gần, đôi mắt càng chảy đầy máu tươi, chân tay rụng rời khỏi cơ thể, hộp sọ cũng rơi xuống đất, từ ngực đến bụng cô ta xuất hiện một vết toác rất dài, nội tạng bên trong rơi cả xuống đất! Nhưng sự tách rời của các bộ phận không khiến hồn ma nữ dừng bước, một luồng khí màu đen nhớp nhúa kinh tởm nối liền lại các phần cơ thể của cô ta. Luồng khí đen này rất giống đám khói mà An Nhiên từng thấy Lâm Phong mang về, cũng như làn khói bám trên người Lâm Tuấn, cậu đoán chúng là một. Lúc này, hồn ma kia không còn mang hình người nữa. Luồng khí đen bao quanh người phụ nữ gom chân tay và thịt của cô ta thành một vật thể kỳ dị và ghê tởm bò trên mặt đất, không ngừng tiến về phía An Nhiên và Lâm Tuấn!

Mùi thịt nướng ngày càng đậm, dễ khiến người ta có cảm giác thèm ăn. Nhưng với người đã biết đến vụ án năm ấy như An Nhiên, cậu biết nạn nhân bị hung thủ chế biến thành món sườn chua ngọt đem bán, mùi hương này chắc đến tám chín phần là mùi thịt người nướng tỏa ra! Chỉ nghĩ đến đây, An Nhiên liền cảm thấy mùi hương ấy khiến cậu đau ngực và buồn nôn. Lâm Tuấn đứng bên tuy không nhìn thấy ma, nhưng bóng đen đang tiến lại gần cũng khiến cậu hoảng sợ cực độ, cậu ta ấn nút thang máy một cách điên cuồng, như thể điều ấy sẽ giúp thang máy đến nhanh hơn vậy. Trong khi hồn ma nữ tiến lại gần hơn, con số trên thang máy sáng lên tùng số tầng một, từ tầng trệt lên tầng 1, sau đó tầng 2… cuối cùng, đèn cũng sáng lên con số “16” là tầng mà hai người đang đứng. Khi bóng đen sắp sửa bao trùm lên họ, cửa thang máy cuối cùng cũng từ từ mở ra! Cửa thang máy vừa mở ra một khe hở, Lâm Tuấn và An Nhiên không đợi được bèn nhanh chóng lách vào trong. Tiếc thay, dù họ có nhanh đến mấy cũng vô ích, vì vấn đề an toàn, thang máy dù mở ra hay đóng lại cũng đều chậm rãi… Vì vậy, dù đã vào bên trong thang máy, hai người vẫn phải chờ thang máy từ từ đóng lại…

Lâm Tuấn không nhìn thấy hồn ma đang bò trong hành lang, nhưng dù là ai cũng nhận ra bóng tối đang bao phủ đến gần kia không hề bình thường chút nào. Sau khi vào thang máy, Lâm Tuấn thất kinh không ngừng ấn nút “G” để đi xuống sảnh. Dù biết thang máy sẽ không vì số lần ấn của cậu ta mà đóng nhanh hơn, nhưng nỗi sợ hãi khiến cậu ta không đừng được mà làm việc vô ích ấy. Có lẽ cậu ta chỉ muốn làm một việc gì đó để phân tán nỗi hoảng sợ trong đầu?

An Nhiên còn kích động hơn Lâm Tuấn gấp trăm lần, vừa vào đến thang máy, cậu liền đứng vào góc cách xa cửa thang máy nhất, bất kể thế nào cũng không chịu đứng gần cửa. Nút bấm trong thang máy nằm ở cạnh rửa, nên khi “thứ đó” chui vào qua cánh cửa đang đóng được một nửa, người đầu tiên nó chạm đến chính là Lâm Tuấn vẫn đang liều mạng đứng ở cửa bấm nút. An Nhiên run rẩy nhìn vật thể mà luồng khí đen tạo ra, thứ kỳ quái đó vươn ra một đôi tay đầy máu và mụn rộp nắm chặt lấy mắt cá chân của Lâm Tuấn lôi ra ngoài! Trong lúc không đề phòng, Lâm Tuấn mất thăng bằng ngã xuống đất, sau đó lập tức bị kéo ra ngoài!