Đây là con gái ruột của ông, ông đang ȶᏂασ con gái ruột của mình, cô gái do ông gom góp tinh tử sinh ra này sẽ được thưởng thức suối nguồn khởi đầu cho sinh mệnh của cô.
Vừa nghĩ tới việc mình có thể rải tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt vào trong tử ©υиɠ con gái, đại ©ôи ŧɧịt̠ lại hưng phấn lắc lư, ra vào trong nhục động nhỏ hẹp càng thêm uy mãnh, không kịp chờ đợi muốn đẩy hết đám nòng nọc bản thân cất giữ từ lâu vào trong tử ©υиɠ ấm áp của cô gái.
"Không muốn cái gì? Còn chưa đủ thoải mái sao? Thật đúng là vật nhỏ tham lam, ba ba thỏa mãn con.".
Đầu lưỡi Trần Tuấn Sinh cuốn một cái đã cuốn lấy đầṳ ѵú Hiểu Nhu vào trong miệng, đầu lưỡi đảo quanh đầu nhũ hoa, qua lại ma sát lỗ sữa nho nhỏ, mạnh mẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ điểm mẫn cảm của Hiểu Nhu.
Thân thể ba ba đang quỳ thẳng, nâng mông Hiểu Nhu lên giữa trời, mỗi lần ©ôи ŧɧịt̠ tiến vào đυ.ng phải động thịt, Trần Tuấn Sinh lại nắm lấy mông con gái, đẩy đưa nghênh đón.
"Như vậy thoải mái chưa? Ba ba ȶᏂασ con thoải mái không? Thích đại ©ôи ŧɧịt̠ của ba ba không? cái lỗ đang kêu òm ọp òm ọp đây, mυ'ŧ đại ©ôи ŧɧịt̠ của ba ba thật chặt.".
Trần Tuấn Sinh lại lần nữa cắn ngực con gái, đồng thời còn hàm hồ nói lời dâʍ đãиɠ. Chỉ chốc lát sau ông đã phun đầṳ ѵú thơm ngát của con gái ra, ngẩng cao đầu, nâng mông con gái lên càng cao hơn, bản thân cũng dứt khoát đứng thẳng dậy dẫm lên giường, từ trên cao hướng xuống, ©ôи ŧɧịt̠ như máy đóng cọc thẳng tắp rơi xuống, lợi dụng trọng lực và thế năng kịch liệt va chạm với cái lỗ của con gái.
"A. A. Con gái dâʍ đãиɠ, tiểu bức của con thật lợi hại, ba ba sắp bị con mυ'ŧ vào. a a. Chuẩn bị xong chưa, ba ba muốn bắn cho con.".
Đã rất lâu rồi Trần Tuấn Sinh không làʍ t̠ìиɦ, có thể nín nhịn tới lúc này đã là nỏ mạnh hết đà. Sau một trận ȶᏂασ thật mạnh, cảm giác muốn xuất tinh khiến đầu đại ©ôи ŧɧịt̠ như cây dẻ mùa thu, sung huyết tới muốn nổ tung.
"Không thể bắn, không thể bắn bên trong." Hiểu Nhu hoảng sợ lắc đầu, cố gắng đứng dậy đẩy vào bụng dưới của ba ba, "Không thể bắn vào trong, mau ra ngoài, mau ra ngoài đi.".
Nhưng một cô gái sao có thể chống lại trọng lượng của người đàn ông gần như nặng gấp đôi mình, chút phản kháng của cô như kiến lay cây, lộ rõ vẻ không biết tự lượng sức mình.
Cô chỉ có thể nhìn mông ba ba đưa đẩy càng lúc càng nhanh, mị thịt trong lỗ l*и của mình cũng bị cọ xát càng ngày càng gấp, dâʍ ŧᏂủy̠ òm ọp bắn khắp drap giường.
"Bốp!" Một tiếng nặng nề, âm nang của ba ba đập mạnh vào mu âʍ ɦộ của cô, cục cục một tiếng, vô số tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng vọt vào, hết trận này tới trận khác.
Hiểu Nhu có thể cảm giác rõ ràng tử ©υиɠ của mình đang bị tưới ướt đẫm, không ngừng bị lấp đầy, bụng dưới chậm rãi phồng lên, bạch trọc theo ©ôи ŧɧịt̠ mềm nhũn cùng nhau trượt ra khỏi vách thịt.
.
"A." Trần Tuấn Sinh xoa xoa huyệt thái dương của mình, ánh mặt trời ngoài cửa sổ quá chói lóa, khiến ông vừa mở mắt đã thấy nóng rát đau đớn.
Ông vươn tay muốn che mí mắt của mình, lại cảm giác được dường như mình đang bị thứ gì đó đè xuống.
Trần Tuấn Sinh nhắm hai mắt lại từ từ sờ, trơn trượt, cảm xúc nhẵn mịn này là. da người!.
Ý thức được điểm này, Trần Tuấn Sinh bỗng mở bừng mắt ra, ý thức vốn đang tan rã bắt đầu khôi phục trở lại.
Đêm qua. Đêm qua!.
Ông đã làm cái gì?.