Mùa Hè Của Hiểu Nhu Và BaBa

Chương 13: ᗪu͙ƈ ᐯọиɠ trái luân lý (H),

Không còn cách nào khác, ông chỉ có thể nắm ngược tay con gái về phía sau, kéo căng cả người cô ra, bàn tay cào loạn trên ngực cô, miệng thúc giục, "Đi!".

Cứ vậy, ông vừa cắm vừa đẩy con gái đi về phía giường.

Đương nhiên Hiểu Nhu cũng biết mình không thể bước đi theo ý ba ba được, nhưng ©ôи ŧɧịt̠ của ba ba vốn không chịu rời khỏi người cô, cái lỗ lớn nhất trên người đang bị ba ba ȶᏂασ lộng, Hiểu Nhu muốn phản kháng cũng có lòng mà không có lực.

"Bốp. Bốp. Bốp.".

Túi tinh sung mãn chứa cả hàng ngàn hàng vạn tử tôn thuận theo tiết tấu mà đập bốp bốp vào bắp đùi Hiểu Nhu, ©ôи ŧɧịt̠ thô cứng hướng thẳng về nơi hoa tâm yếu ớt nhất trên người con gái mà tấn công không ngừng.

Một bước, bốp, hai bước, bốp bốp, Hiểu Nhu khó khăn phối hợp với ba ba bước tới bên giường.

Mới vừa đυ.ng phải giường, Trần Tuấn Sinh bỗng đẩy một cái, Hiểu Nhu ngã quỵ trên mặt giường lớn, ©ôи ŧɧịt̠ của ba ba lập tức rời khỏi cái lỗ nhỏ của mình.

"Cha, a." Hiểu Nhu còn chưa kịp phản ứng thân thể đã bị ba ba lật lên, hai chân cũng bị ba ba bẻ ra treo trên cánh tay ba ba, cái miệng nhỏ bị đầu lưỡi của ba ba chặn kín, bị ép phải không ngừng nuốt nước bọt của ba ba, bộ ngực căng tròn vốn bị đè ép trên ván cửa tới biến dạng lúc này đã khôi phục lại vẻ đẹp đẽ ban đầu, liên tục lắc lư bành trướng dưới tay ba ba.

Trần Tuấn Sinh rút đầu lưỡi đỏ tươi dính đầy nước bọt ra khỏi miệng Hiểu Nhu, liếʍ tới hàm dưới của Hiểu Nhu ướt dính vô cùng rồi lại nằm sấp bên tai con gái nói, "Con gái ngoan, cho con nếm thử sự lợi hại của ba ba.".

Mới vừa dứt lời, dươиɠ ѵậŧ cứng rắn đã lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai lại đâm trở lại trong bảo huyệt của con gái!.

"Không muốn a!".

Hiểu Nhu lắc mạnh đầu. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Ba ba biết rõ ư? Ông ấy biết mình đang làʍ t̠ìиɦ với ai ư? Cho dù ông ấy biết rõ vẫn cố tình làm? Cho nên ba ba đã sớm ngấp nghé cô rồi ư?.

Trần Tuấn Sinh chỉ nói một câu đã khiến Hiểu Nhu hoảng loạn. Lúc trước cô không chú ý tới tiếng lẩm bẩm của ba ba, cô chỉ vô thức cho rằng đàn ông lên giường thường thích nói lời thô tục như vậy, hiện tại chân tướng vì câu nói kia mà bị xé mở một cách tàn khốc. Cho dù đây chỉ là một giấc mộng, cũng là giấc mộng mất luân thường đạo lý! Tại sao ba ba có thể nghĩ như vậy?.

Thế nhưng Hiểu Nhu vốn không có nhiều thời gian để tự hỏi, bởi ba ba đã dùng tư thế chính diện triển khai thế công càng mãnh liệt hơn.

"A. A. Làm chết con! Làm chết con! Cái lỗ nhỏ này thật non, vừa ướt vừa chặt, kẹp lão tử thoải mái lên trời! Bảo bối ngoan, ba ba sẽ để con cũng được sảng y như vậy! Để cho con sảng! Để tiểu tao bức sảng tới lên trời!".

"Ba ba đừng mà! Đừng. Đừng mà. Mau đi ra. A. A." Hiểu Nhu còn chưa hiểu tới cùng ba ba đã tỉnh táo hay chưa, cảm giác đảo lσạи ɭυâи lý và cảm giác xấu hổ giao thoa nổ tung trong đầu cô. Cô ôm chặt lấy bản thân mình, muốn tránh khỏi trận giao cấu đầy tội ác này.

Thế nhưng hai tay lại bị cha cứng rắn kéo mở, đè chặt ở hai bên.

Cảm giác tội ác với Hiểu Nhu lại là thuốc trợ hứng cho Trần Tuấn Sinh. Từ khoảnh khắc ông thật sự cắm vào tiểu bức của con gái, cấm kỵ đã không còn là chướng ngại vật cản trở ông nữa, ngược lại nó như một cây củi được ném thẳng vào du͙© vọиɠ đang bốc cháy hừng hực của ông!.

..